Một trận gió lướt qua trước mặt, Hạ Huy Thành vừa ngẩng đầu lên đã phải nghênh đó một nằm đầm của Lâm Quân.
Một cú đấm đấm thật mạnh lên xương gò má, trên trán Hạ Huy Thành nổi đầy gân xanh, anh ấy.
lắc đầu, vừa mới loạng choạng đứng vững thì khóe miệng lại bị đánh cho một cái nữa Anh ấy bị Lâm Quân ấn lên ghế trong phòng làm việc, không hề cho Hạ Huy Thành một cơ hội nói chuyện nào thì Lâm Quân lại đánh một cái thật mạnh lên ngực anh ấy.
Lúc này mới có bảo vệ bước vào, bọn họ chuẩn bị kéo Lâm Quân ra khỏi đây.
Nhưng Hạ Huy Thành lại phất tay không để cho bảo vệ bước đến gần, anh ấy nói: “Đi ra ngoài cả đi”
Mấy nhân viên bảo vệ hai mặt nhìn nay, họ nhìn khuôn mặt bị đánh thành một mảng xanh một mảng tím của tổng giám đốc nhà mình một cái, đang lúc họ chuẩn bị đi thì lại nghe thấy âm thanh trong trẻo của một người phụ nữ vang lên: “Đều đứng ở ngoài hết cho tôi, không ai được đi đâu cả”
Hạ Lan Châu bước nhanh tới cửa, cô đang chuẩn bị bước vào phòng làm việc.
Nhưng lại nhìn thấy Hạ Huy Thành đang ho khù khụ liệt nói: “Hạ Lan Châu, chuyện của anh không cần em phải nhúng tay vào, em cũng đi ra ngoài đi”
Hạ Lan Châu trừng lớn mắt, cô ta nói anh muốn bị anh ta đánh chết luôn sao?”
“Anh ta sẽ không đánh chết anh, anh ta còn có chuyện căn phải hỏi anh nữa”
“Dùng nắm đấm chào hỏi khắp người anh chính là phương thức hỏi chuyện của anh ta sao?”
“Anh ta cần phát tiết mà thôi, mấy người đi ra ngoài hết đi, đóng cửa lại luôn.”
Hạ Lan Châu trừng mắt nói: “Hạ Huy Thành!
Bây giờ anh chính là tổng giám đốc của công ty.
Giang Gia nhưng anh lại không chịu suy nghĩ vì công ty Giang Gia”
“Sớm muộn gì cũng sẽ tới ngày công ty Giang Gia rơi vào trong tay hai vợ chồng em, cho đến ngày đó anh sẽ không để công ty Giang Gia sụp đổ” Hạ Huy Thành lau vết máu ở khóe miệng, vẻ mặt bình tĩnh nói với cô ta.
Hạ Lan Châu giận quá hóa cười, cô ta cười ra nước mắt.
Cô ta quay người rời đi, còn đá một cái rầm lên cửa phòng làm việc.
Bất kể cô ta có quan tâm Hạ Huy Thành thế nào, đối xử với anh tốt thế nào thì đối với anh mà nói đều là điều không quan trọng, thậm chí còn cảm thấy đó là một gánh nặng.
Nếu như không có công ty Giang Gia, nếu như cha không đi mất thì chỉ sợ rắng người ra đi chính là Hạ Huy Thành anh.
Hạ Huy Thành, anh ấy thật sự không hề thèm để ý tới cô ta một chút nào, càng không thèm để ý yêu của cô ta dành cho anh “Điên rồi, chúng ta đều điên cả rồi..“Hạ Lan Châu thì thào tự nói một mình.
Cô ta vì đế có được Hạ Huy Thành mà giở trò với Nhật Linh nhiều lần như vậy, nhưng cuối cùng cũng không có được tình cảm của anh.
Mà Hạ Huy Thành càng điên cuồng hơn so với cô ta, dù Lê Nhật Linh đã gả cho người đàn ông khác thì anh cũng nhất quyết không chịu buông tay, bây giờ Lê Nhật Linh cũng đã sinh con trai cho Lâm Quân rồi, vậy mà anh vẫn có muốn dây dưa cùng một chỗ với Lê Nhật Linh Anh mê muội rồi sao?
Vì cái gì mà không thể buông xuống được chứ?
Có phải đợi đến ngày cô ta buông bỏ được anh thì ngày đó anh cũng từ bỏ được Lê Nhật Linh không?
Hạ Lan Châu không muốn phô bày dáng vẻ yếu ớt của mình trước mặt nhân viên, cô ta lau khô nước mắt rồi lại mang lên chiếc mặt nạ kiêu ngạo, lại trở thành một cô công chúa mắt cao hơn đầu Chỉ cách nhau một giây mà thôi Lâm Quân hung hăng đánh Hạ Huy Thành, đôi mắt âm trầm đỏ như máu nhìn chăm chăm anh ấy không rời, nằm đấm anh đã giơ lên thật lâu vẫn chưa hạ xuống, anh nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Lê Nhật Linh đâu? Mày giấu Lê Nhật Linh đi đâu rồi? Hạ Huy Thành, mày giấu Lê Nhật Linh đi đâu rồi? Mày trả em ấy lại đây cho tao!”
Tất cả những tin tức anh điều tra được chỉ cho biết Lê Nhật Linh mua một chiếc điện thoại đã lỗi thời hơn sáu trăm nghìn, sau đó còn tiện tay mua luôn thẻ điện thoại Mà tấm thẻ nạp điện thoại đó, người liên hệ cuối cùng cũng chỉ có duy nhất một người, chính là Hạ Huy Thành.
Nhưng Hạ Huy Thành lại thấp giọng cười, anh ấy nói: “Không tìm thấy được Nhật Linh, anh cũng chỉ biết nóng vội thôi sao? Lâm Quân, cho tới bây giờ anh cũng không biết tự suy ngắm lại xem bản thân mình sai ở đâu”
“Đây chính là chuyện giữa vợ chồng chúng tôi, Hạ Huy Thành anh dựa vào cái gì mà giấu em ấy đi chứ?!”