Cho nên khi trợ lí đứng trước mặt ông ta với vẻ mặt lo lắng, ông ta lại rất thản nhiên, chỉ cần trời không sập thì mọi chuyện vẫn ổn.
“Có chuyện g]?”
“Tổng giám đốc .James!”
Trợ lí nhìn James một cái, muốn giải thích, lại sợ không giải thích rõ được, đành móc điện thoại ra đưa cho .James xem.
“Đây là buổi họp báo công bố của đại biểu của tập đoàn An Đức – Lâm Quân”
James giờ mới đặt việc đang làm xuống, cầm lấy thoại, trong video, Lâm Quân ngồi ngay ngắn giữa các ông lớn của giới thương nghiệp, một đám phóng viên vây quanh, sau lưng có một bức băng rôn, viết răng bên hợp tác của LX đòi lại công lý, vạch trần bộ mặt thật của chủ tịch tập đoàn James.
“Tổng giám đốc Lâm, theo anh, chủ tịch tập đoàn James – ông James ác ý can thiệp vào việc thu mua cổ phiếu của LX, mơ tưởng chiếm đoạt LX, anh có chứng cứ không?”
Lâm Quân nhướng mày, sắc mặt thản nhiên, hiển nhiên đã chuẩn bị K.
“Ở đây có rất nhiều người đều là nhân tài trong thương trường, LX tuy không ở nước Mỹ, nhưng đã từng có rất nhiều đối tác ở nước Mỹ! LX sụp đổ chỉ sau vài này, trong chuyện này có khúc mắc, mọi người chắc cũng nghĩ tới. Đây là giấy chuyển khoản giữa James và một cổ đông của công ty Lx – Robert, bên trên có ghi chép rõ ràng về chuyện .James ra lệnh cho Robert thu mua cổ phiếu của LX, theo Robert, trong một hai năm trở lại đây, James không từ thủ đoạn, mơ tưởng kiểm soát được LX, nhưng mãi không thành công”
Lâm Quân vừa dứt lời, mọi người hít sâu một hơi, mấy phóng viên chụp giấy chuyển tiền mà Lâm Quân đưa ra.
“Tổng giám đốc Lâm nói là Robert – người đã rút tiền bỏ trốn, bị cảnh sát nhỡ tay ngộ sát sao?”
“Đúng thế! Nhưng nói cho mọi người một tin tốt. nhân chứng của tôi ~ Robert vẫn chưa chết, lúc đó để bảo vệ nhân chứng khỏi thủ đoạn của James, che mắt James mà diễn kịch mà thôi” Lâm Quân cong khoé miệng, may là anh đã tính toán từ sớm, nếu không bây giờ Robert đã chết từ lâu, không thể đối chứng được rồi.
Dưới sự hộ tống của mấy vệ sĩ, một người đàn ông đi lên bục.
“Chào mọi người, tôi là Robert, tôi muốn chứng minh với mọi người một vài chuyện…”
“Chuyện này là thế nào? Không phải cậu nói Robert đã chết rồi sao?”
James đỏ mắt, vừa tức vừa sợ, túm cổ áo trợ lí ẩn xuống đất.
“Ông, ông chủ…lúc đó người tới báo cáo nói, trời tối quá, chỉ nhìn thấy Robert nằm ra đất, trên ngực toàn máu, không còn dấu vết sự sống, sợ bị cảnh sát bắt nên đã chạy vội, chứ không lên nghiệm thị, tôi sợ ông, sợ ông trách chúng tôi vô dụng, nên đành nói dối”
Giọng trợ lý run rẩy, không dám nhìn thẳng vào .James, cả người lẩy bẩy trên đất.
“Khốn kiếp, cậu làm hỏng chuyện của tôi rồi”
James tức giận đi lên đá vào bụng trợ lí, trong đau đớn lùi ra xa.
“Người đâu, người đâu, chuẩn bị vé máy bay cho tôi, tôi phải ra nước ngoài, người đâu, đến đây mau!”
James hét lên, không thấy ai vào, trong lòng thấy không ổn, đang chuẩn bị đi ra ngoài thì đã bị ngăn lại.
“Tổng giám đốc James sao vội thế, định đi đâu hả?”
Allen cười gian trá, nhìn ông ta, hai cảnh sát bên cạnh đi lên, khống chế James, khoá còng lại.
Trợ lí dưới đất cũng không trốn được, bị hai cảnh sát khác còng lại.
“Các người làm gì thế, các người muốn làm gì?”
James giãy giụa một chút, ánh mắt sợ hãi nhìn Allen.
“Không làm gì, chỉ là nghe nói ở đây có người phạm trọng tội, phải đưa về thẩm vấn kĩ”