Chương 699: Đi gặp bà nội
“Ting tong… Ting tong” Chuông cửa kêu lên, cả nhà vần đang ăn cơm, Lê Nhật Linh nghiêng đầu nhìn qua, chẳng lẽ là Trần Hi Lam lại quay lại?
“Vú Trương, đi mở cửa đi” Lâm Quân dặn dò.
“Cô Ôn Hòa?”
Xem ảnh 1
Lúc này Lâm Quân mới hiểu rõ, cũng giống như câu chuyện ‘Chó sói đến rồi vậy, Lê Nhật Linh ban đầu cũng là như vậy, bị anh lừa dối hết lần này tới lần khác cho dù là vì muốn tốt cho cô, cho nên cô mới thất vọng mà rời đi.
Ôn Hòa mắt đỏ hoe, vô cùng đáng thương nhìn Lâm Quân: “Bác gái thật sự bị bệnh rồi, lại không chịu đi bệnh viện, bà nói nếu như anh không đi thì cho dù bà ấy bệnh chết ở nhà cũng không đi, bác trai vô cùng sốt ruột”
Hiện tại có rất nhiều trang lấy nội dung của bên mình về đăng. Các bạn cố gắng vào trang nguồn trên hình đọc để chúng mình có động lực ra chương mới. Chứ các bạn cứ đọc ở trang khác, trang nguồn không có người đọc, thì chúng mình đành lòng phải dừng lại. Chúng mình luôn mong nhận được sự ủng hộ của các bạn. Chúc các bạn luôn vui vẻ!
Lâm Quân vẫn không lay động như cũ, anh hiểu rõ Hoàng Ánh, bà sẽ không vì anh mà không màng đến sinh mạng cửa mình: “Không đi, bà ấy không chịu đi bệnh viện chẳng lẽ các người không mời bác sĩ gia đình cho bà ấy được Ôn Hòa thấy không thể lay động được Lâm Quân liền chuyển ánh nhìn qua.
Lê Nhật Linh, sợ hãi mở miệng, giống như Lê Nhật Linh chính là một con yêu quái có thể ăn thịt người vậy: “Chị Nhật Linh, chị khuyên nhủ anh Quân đi”
Hoàng Ánh? Lê Nhật Linh nhếch môi nở một nụ cười trào phúng, nếu như không phải bởi vì Hoàng Ánh, vậy thì cô cũng không phải rời khỏi thành phố Hà Nội, Hòa Phong suýt chút nữa đã chết trong tay bà ta, chính bà ta đã khiến cho cô phải rời xa Hòa Phong bao nhiêu năm như vậy.
“Mẹ ơi? Người mọi người đang nói đến là ai vậy ạ?” Hạ Ly cản ngón tay, nhạy bén phát giác ra bầu không khí trong nhà đã thay đổi rồi, cô bé rất ghét dì Ôn Hòa này, nhưng lòng tò mò của trẻ con vẫn khiến cô bé nhịn không nổi mà hỏi ra.
“Là bà nội của con” Lê Nhật Linh sờ đầu Hạ Ly, dịu dàng trả lời. Tuy rắng Hoàng Ánh đã làm nhiều chuyện sai trái như vậy, nhưng chuyện huyết thống là chuyện mà không ai có thể thay đổi được, cô không hề có ý định giấu Hạ Ly.
“Chính là mẹ của cha ạ?”
“Ừm” Lâm Quân đón lấy Hạ Ly, đột nhiên nhớ ra Hạ Ly quả thực vẫn chưa về nhà lớn của nhà họ Lâm.
“Vậy vì sao cha không muối ạ?” Hạ Ly chớp mắt: “Lẽ nào bà như ông nộïTrần Mẫu Tư ạ?”
Lúc này Lâm Quân đã không vui, ông nội Trần Mẫu Tư? Hạ Ly gọi Trần Hi Tuấn là Daddy, lại gọi Trần Mẫu Tư là ông nội!
Lâm Quân nhìn về phía Lê Nhật Linh nhướng nhướng mày, Lê Nhật Linh quay mặt đi, chột dạ ho một tiếng “Hạ Ly không muốn gặp bà nội sao?”
Ôn Hòa dường như nhìn thấy được hi vọng ở trên người Hạ Ly, liền chuyển mục tiêu nói với Hạ Ly.
“Bà nội rất tốt, hơn nữa bà cũng rất nhớ Hạ Ly đó, Hạ Ly không muốn đi gặp bà nội của mình sao?”
“Ôn Hòa!” Lâm Quân vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt đen âm u nhìn khuôn mặt của Ôn Hòa, vô cùng có sức uy hiết Ôn Hòa ngay lập tức ngậm miệng, đứng im ngay tại vị trí, không dám nói gì.
Thế nhưng trẻ con là ngây thơ và dễ nói chuyện nhất, cũng không biết những ân oán giữa Hoàng Ánh và cha mẹ, nghĩ kỹ lại hình như cô bé thật sự chưa từng gặp qua bà nội mình Cô bé mở miệng giọng nói giòn tan: “Cha ơi, chúng ta đi thăm bà nội đi!”
Trong mắt của Ôn Hòa lóe lêntia mừng rỡ, cũng may xem nhưcô ta đã đánh đúng hướng rồi, trẻ con quả thật là khá dễ nói chuyện.
“Đi đi, cho dù thế nào, bà ấy cũng là bà nội của Hạ Ly, đế cho Hạ Ly đi gặp bà ấy cũng tốt”
Lâm Quân lúc này mới thở phào một hơi, không thèm để ý cứ để cho Ôn Hòa đứng đó một mình: “Hạ Ly vừa mới quay về, cha mua váy đẹp cho con nhé, con đi thay đồ rồi chúng ta cùng đi nhé?”
“Vâng ạ!” Hạ Ly cực kỳ vui vẻ, vâng dạ một tiếng với Lâm Quân rồi đi thay đồ.