Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1040





Nói cho cùng Trần Hi Tuấn còn quá nhỏ, ở trước mặt James vẫn như một tờ giấy trắng, mà những điều ông ta làm là để làm cho tờ giấy này trở nên phong phú.





“Có chuyện gì vậy?”





Con trai hiếm khi nghiêm túc trịnh trọng như vậy trước mặt ông ta, James ngẩng đầu tò mò nhìn cậu ta.





Ông ta rất che giấu chuyện của Lê Nhật Linh rất cẩn thận, nhưng ông không ngờ răng bây giờ Lê Nhật Linh đã rời đi rồi, nhưng vẫn có.





những việc có thể khiến con trai mình phải quan tâm như vậy.





“Ba năm trước, con nói ba năm trước khi Nhật Linh đến nước Mỹ, có phải cha đã sai người đến cướp giấy tờ và tiền của cô ấy?”





James nhướng mày, hiển nhiên không ngờ Trần Hi Tuấn biết chuyện, bút trong tay cũng dừng lại.





Một lúc sau, ông ta nghiêm nghị Làm sao con biết?”





Trần Hi Tuấn biết chính xác là gì? Biết được bao nhiêu?





“Cha thật là cha sao?”





Khi Trần Hi Tuấn nhìn thấy cha thừa nhận không chút ngượng ngùng, trong nội tâm cũng không che giấu được bất mãn, giọng điệu trở nên kích động, thậm chí không thể che giấu được thất vọng.





“Là cha, sao bây giờ con đến hỏi tội à?”





James nhìn dáng vẻ của con trai, cũng trở nên cứng rắn.





“Tại sao cha lại làm như vậy?!”





“Tại sao? Còn không phải vì con. Cha giúp con. Nếu con thích Lê Nhật Linh, cha liền giúp con có được cô ta. Có sai sai?”





“Giúp con? Con không cần cha dùng cách thức bỉ ổi như vậy giúp con. Điều này khiến con cảm thấy xấu hổ và cảm thấy xấu hổ cho tình cảm của mình dành cho Nhật Linh! Con cảm thấy nỗ lực ba năm của con đều có dụng ý! Cha căn bản không phải vì giúp đỡ con, cha đang cố gắng để con tiếp quản công ty, tiếp tục thực hiện những hoài bão của cha. “





Trần Hi Tuấn gần như gầm lên, bao năm qua cậu ta cẩn thận từng li từng tí vì Nhật Linh mà nỗ lự, tiếp quản công ty chỉ để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng giờ cậu ta thấy những gì mình nhận được thật đáng xấu hổ, đối với tình cảm ba năm của Nhật Linh, cậu ta vẫn luôn cảm thấy tự hào, bởi vì nó tồn tại trong sạch và đơn giản, vậy mà bây giờ cậu ta nhận ra rằng mọi thứ không như cậu ta nghĩ.





“Con im miệng cho ta, có gì đáng xấu hổ, nếu không phải con bất tài, tới người phụ nữ mình thích còn không theo đuổi được, ta cần làm vậy sao? Người ta bây giờ chỉ quan tâm đến thành công của con chứ không quan tâm đến quá trình, chỉ có con là ngu ngốc nghĩ có một tình cảm trong sáng, chính là vì như vậy mà con dùng thời gian ba năm vẫn không giữ Lê Nhật Linh mà để cô ta trở về trong vòng tay của Lâm Quân. Thắng làm vua thua làm giặc hiểu không! “





“Đó cũng là việc của con! Cha không cần xen vào!”





Bị nói trúng chỗ đau, trong lòng nhói đau, cậu ta đóng sâm cửa bỏ đi.





“Thăng con bất hiếu!”





James tức giận vỗ bàn, những thứ trên bàn rơi vãi khắp sàn, lồng ngực kịch liệt lên xuống.





Mà Trần Hi Tuấn thì tức giận chạy ra khỏi nhà, khởi động xe, nhả thắng, tăng ga, vòng qua những con đường đông đúc của thành phố, đám người, cậu ta không biết mình sẽ làm gì!





Vì vậy cậu ta chỉ có thể lao về phía trước một cách vu vơ, dùng tốc độ nhanh nhất để pha loãng nỗi buồn trong lòng.





Cậu ta chợt bắt đầu tự hỏi James đã lên kế hoạch như thế nào trong ba năm qua, tình cảm của cậu ta với Lê Nhật Linh ngày càng phát triển, cậu ta chẳng khác gì một chú hề bị chơi đùa bởi cha mình!





Nhưng cậu ta lại tự cho mình là đúng, và cảm thấy rằng chính mình đã từng quang minh chính đại mà nỗ lực, tranh giành qua, không có gì to tát cả.





Hình bóng vạn vật nhấp nháy ngoài cửa sổ… đều trở thành những hình ảnh thu nhỏ, không liên quan gì đến cậu ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK