Lâm Quân nhanh chóng xông về hướng đó. Thấy tình huống này, Hà Dĩ Phong biết răng Lâm Quân phát hiện ra điều gì, cũng nhanh chóng đuổi sát theo.
“Nhanh đuổi theo chiếc xe trước Lâm Quân vội vàng nhảy lên xe, Hà Dĩ Phong nhanh chóng đuổi theo.
“Nhật Linh ở trên chiếc xe đó, bắt buộc phải đuổi kịp bọn họ!”
“Sao cậu dám chắc chắn người phụ nữ đó đúng là Nhật Linh? Vừa rồi, tôi quan sát từ trong xe, tôi thấy không phải cô ấy mà!”
“Không! Đúng là cô ấy! Mặc dù khuôn mặt không giống, nhưng tim tôi đau, giác quan thứ sáu nói cho tôi rằng người phụ nữ đó chính là cô ấy. Cậu đừng quên là dòng họ nhà Jackson rất giỏi thuật dịch dung”
Hà Dĩ Phong bừng tỉnh hiểu ra, đạp mạnh vào chân ga, xe lao thẳng về phía trước.
Đây là một chiếc Maserati mới toanh, tốc độ rất nhanh, khó trách Lê Vân Hàng sẽ để cho bọn họ chọn chiếc xe này.
Chiếc xe trước mặt cũng cảm thấy phía sau có xe đang đuổi theo bọn họ, cho nên cũng vội vàng tăng tốc.
Hà Dĩ Phong vọt lên từ bên cạnh bọn họ, ra hiệu cho bọn họ dừng lại, nhưng chiếc xe kia cũng không hề có ý dừng lại.
Khi xe đến ngã tư, mấy chiếc xe trước mặt suýt đụng vào xe ạm.
Lâm Quân vô cùng sốt ruột, hận trong tay không có một khẩu súng lục, dứt khoát cho tên lái xe hai viên đạn.
“Tránh ra! Tất cả đều tránh ra cho tôi!”
Anh lớn tiếng gầm thét, người đang đi ven đường và xe cộ bên cạnh đều sợ hãi, vội vàng tránh né xe của bọn họ. Phía sau xe, một chuỗi dài đầy xe cảnh sát cũng đang theo đuổi theo.
Mắt thấy chiếc xe trước mặt xe sắp biến mất, trong lòng Lâm Quân vô cùng tuyệt vọng.
Nếu như lần này lỡ tay thất bại, anh không biết kê tiếp Lê Nhật Linh sẽ phải chịu khổ như thế nào, xảy ra những chuyện gì nãt Nghĩ đến lúc mới vừa thấy cô ấy, ánh mắt cô đầy vẻ tuyệt vọng, tim anh như muốn ngừng đập, ray rứt, đau đớn tràn đầy thần kinh anh.
Ngay giây phút anh đang cảm thấy tuyệt vọng, đột nhiên trước mặt đồng thời xuất hiện mười mấy chiếc xe đại chúng màu đen, chắn ngang chiếc xe thể thao bắt cóc Lê Nhật Linh.
Chiếc xe này còn muốn quay đầu bỏ chạy.
Hà Dĩ Phong thấy tình huống thay đổi, lập tức đuổi sát theo, ngăn chặn đường lui của đối phương.
Xe vừa mới dừng lại, Lâm Quân lập tức xông ra ngoài.
Kéo tài xế lái xe phía trước xuống dưới, lập tức dùng một quả đấm nện lên người hắn ta, người đang ngồi ghế sau thấy vậy, vội vàng xuống xe giúp đỡ, Hà Dĩ Phong chế phục.
“Lâm Quân đừng đánh nữa, mau cứu Nhật Linh đã!”
Lúc này Lâm Quân đã đánh đỏ cả mắt, nghe thấy lời nói của Hà Dĩ Phong, anh mới lấy lại tinh thần, buông lỏng tay ra, vội vàng mở cửa xe ra, thấy ở ghế sau có một người phụ nữ đang nằm mê man bất tỉnh.
Anh lấy cái mũ đang che mặt cô xuống, trong lòng vô cùng đau đớn, giống như thần giao cách cảm, vào lúc này tim anh càng đập nhanh và cảm thấy rất đau lòng.
Ngoại trừ khuôn mặt không giống cô, những nơi khác đều giống hệt, từ mắt, mũi, chân mày đến mái tóc. Còn có cả cảm giác khi chạm vào da thịt cô.
Quan trọng nhất là mùi vị trên người cô rất quen thuộc.
Trong lòng Lâm Quân vô cùng mừng rỡ. Anh biết rằng cuối cùng anh cũng tìm được cô.