James biết Trần Hi Tuấn tiếp nhận công ty đều là do cô gái này, huống hồ gì nếu Lê Nhật Linh đã trở thành động lực để Trần Hi Tuấn tiến tới, vậy chúng nó ở bên nhau cũng không phải không thể, với ông ta là trăm lợi mà không một hại. Nếu phải nói là có vấn đề gì đó, thì cùng lắm cũng là Lâm Quân kia, nhưng đã ở trong nước M, Lâm Quân cũng không thể trở thành chướng ngại của ông ta.
Chẳng trách hôm nay ba mình nhìn thấy Lê Nhật Linh và mình cũng không nói thêm gì nữa, trái lại còn thay bọn họ ôm nhóc Hạ Ly, thì ra là đã công nhận cậu ta rồi.
Trần Hi Tuấn rất vui vẻ, ước muốn ban đầu của cậu ta cũng chỉ là khiến bản thân mình trở nên mạnh mẽ, cho bản thân một cơ hội, lại cho Lê Nhật Linh một cơ hội. Cậu ta phải trở nên mạnh mẽ, mới có thể bảo vệ Lê Nhật Linh và nhóc Hạ Ly, mà lúc này, cậu ta đã làm được.
“Ba, cảm ơn ba” Trần Hi Tuấn nói ra những lời này là từ tận đáy lòng. Cậu ta nhận ra là James cố ý tránh lời của mình, cố ý không nói với mình vì sao ông lại xuất hiện ở sân bay, nhưng cậu ta không để ý. Bây giờ dường như cậu ta có thế hiểu được khổ tâm của James, một người đàn ông, ít nhất cũng phải đủ bản lĩnh, mới có thể bảo vệ người mà mình yêu mến.
Trước kia cậu ta thích nghệ thuật, yêu nhiếp ảnh, không muốn nhận công ty gia đình là vì cậu †a vẫn chưa gặp người kia- người có thể khiến cậu †a buông bỏ tất cả, đối mặt với sự thật.
Nhưng hiện tại, Lê Nhật Linh chính là người đó, cậu ta nguyện vì cô mà buông bỏ tất cả Hai mắt Lê Nhật Linh có phần rưng rưng, bàn †ay nắm lấy tay Trần Hi Tuấn cũng không kìm được mà tăng thêm cường độ. Cô cảm kích Trần Hi Tuấn, cũng có thể vì sự cảm kích này, cô mới ở bên cậu ấy. Cô có thể thử thích cậu ấy, không chỉ là vì cô, mà còn là vì Hạ Ly, con bé rất thích người cha này.
Huống hồ gì, trước đó dù Trần Hi Tuấn biết rõ không nhất định sẽ có kết quả, vẫn không nề hà gì mà giúp đỡ cô. Phần tình nghĩa này, cả đời cô cũng không thể quên được.
Bây giờ cô không thể phụ lòng cậu ấy một lần nữa.
Trần Hi Tuấn cảm nhận được cái siết tay của cô, bèn trở tay nắm lại, trong đôi mắt xanh thẳm lộ vẻ kích động, mặt rõ nét bừng sáng.
Qua lớp kính, James thấy một màn như thế, cũng vui vẻ mà khẽ gật đầu. Con ông ta quá nhiên không phụ sự kỳ vọng của ông ta.
Hạ Ly nằm trong lòng James, cọ cọ, tìm một: chỗ thoải mái mà vùi đầu, một khối nho nhỏ khiến James lòng vẫn luôn cứng rắn cũng trở nên mềm mại, rối tỉnh rối mù. Tuy Hạ Ly không phải cháu gái ruột của ông ta, nhưng ông ta vấn rất thích đứa trẻ còn bé, đáng yêu này.
“Hạ Ly, con có muốn để cha và mẹ con… cho con thêm một em trai không?” James quay người, cất lời hỏi nhóc Hạ Ly.
Hạ Ly vội vã gật đầu, vui mừng mà đồng ý.
“Hai người các con, nếu đã xác định ở bên nhau, cũng đã dây dưa nhiều năm như vậy rồi, chỉ bằng chọn một ngày tốt rồi định hôn kỳ đi” James nghĩ nghĩ, nói.
“Chuyện này…’ Lê Nhật Linh lộ ra vẻ mặt với chút khó xử. Tuy chuyện này có hơi đột ngột, nhưng cô cũng không thấy không ổn hay muốn chống lại. Dù sao ba năm nay, tuy ở cách Trần Hi Tuấn một căn phòng, nhưng họ cũng không khác những người yêu nhau là bao. Đã quyết định ở bên cạnh Trần Hi Tuấn, kết hôn cùng lắm cũng chỉ là hình thức.
Vấn đề ở chỗ, tuy là Lâm Quân đã đồng ý ký giấy ly hôn với cô, nhưng nó vẫn chưa được công chứng, với tính cách của anh ta thì càng không dễ nhả ra. Nếu bây giờ cô muốn kết hôn với Trần Hi Tuấn, thì khó tránh phải quay về đối mặt Lâm Quân.