Trần Hi Lam một bộ hoài nghi nhìn Lâm Quân.
“Đúng vậy, là tôi và anh ta đã cùng nhau uống rượu.”
Lâm Quân gật gật đầu, coi như là thừa nhận, Trần Hi Tuấn không muốn đáp ứng, hoặc là hiện tại không muốn, nhưng trong chuyện này anh không muốn để bản thân tiếp tục rơi vào thế bị động phải chờ đợi nữa, hiện tại nếu không nói cho Trần Hi Lam biết, sự tình sẽ không có bước đột phá nào cả.
“Rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Anh của tôi vì cái gì mà lại uống nhiều rượu như vậy, lại còn trông rất khổ sở nữa? Vì sao anh lại đến nước Mĩ, còn có anh trai tôi còn hỏi tôi nếu một ngày tôi phát hiện ra cuộc đời của mình được đặt trong những lời nói dối và toan tính, vậy thì tôi sẽ cảm thấy thế nào? Lời nói dối gì?”
Trần Hi Lam đem hết tất cả những nghi hoặc và phiền não của mình nói ra, dáng vẻ không chờ nổi nữa của cô khiến cho Lâm Quân có vài phần xúc động, xem ra chuyện lần này của James đã gây ra ảnh hưởng rất lớn đến Trần Hi Tuấn, nhưng lại càng như vậy, hơn nữa cô ấy cũng có quyền lợi được biết, chính là Trần Hi Tuấn không muốn để Trần Hi Lam biết, cũng là vì không muốn để Trần Hi Lam bị dày vò giống như anh ta, cho nên quyền quyết định cuối cùng anh vẫn sẽ giao cho Trần Hi Lam.
“Muốn biết’“
“Vậy thì cô phải chuẩn bị tâm lý cho tốt, bởi vì những thứ tiếp theo mà tôi nói, có thể sẽ làm cô bị tổn thương.
‘Ừm’ Trần Hi Lam kiên định gật đầu.
“Kỳ thật lần này tôi tới đây, cũng là vì chuyện có liên quan đến cha cô…”
Không biết qua bao lâu, giọng nói của Lâm Quân rất trong, bỗng dừng lại một chút, nhìn Trần Hi Lam.
“Cũng vì những chuyện này, bởi vì anh trai cô không chấp nhận được sự thật chuyện cha cô đã lừa gạt các cô, cho nên đã mượn rượu giải sầu: Lâm Quân nói xong tất cả những điều mà Trần Hi Lam nên biết, sau đó buông tay nhìn Trần Hi Lam.
Trần Hi Lam hiển nhiên cũng rất không dám tin chuyện này hết thảy là sự thật, nhưng lúc trước cô cũng đã từng nghe thấy một chút chuyện anh trai và cha cãi nhau, anh trai uống nhiều như vậy, lại còn trở nên chật vật như vậy cô cũng biết, nàng sửng sốt rất lâu, nước mắt trong khóe mắt âm thầm lăn xuống, nàng không nức nở.
Chỉ là rất bình tĩnh và đưa tay rất tự nhiên lau đi nước mắt, sau đó nhìn Lâm Quân.
Giống như là đang đánh giá một cách kỹ càng sự chân thành cũng như độ tin cậy của Lâm Quân, hoặc có thể nói là cô đang nhìn kỹ lại nỗi tâm của chính mình.
Có người nói thiên sứ và ác ma chỉ là một ý niệm, mà cô cảm thấy được chuyện lớn lên và trưởng thành cũng là một ý niệm.
Lâm Quân nhưng thật ra không ngờ rằng Trần Hi Lam cư nhiên lại có thể bình tĩnh như vậy, làm cho người khác cảm thấy rất bất ngờ.
Có lẽ là sau khi đã trải qua chuyện của Hạ Huy Thành chuyện, phụ nữ ở trong chuyện tình cảm cũng rất nhanh trưởng thành.
“Cho nên anh hiện tại là bằng lòng gặp tôi, là muốn tôi giúp anh điều tra chứng cứ?”
Sự thản nhiên của Trần Hi Lam khiến cho cho Lâm Quân phải có chút tán thưởng, không thể không nói cô đã được di truyền lại trí tuệ của James, chỉ là từ nhỏ đến lớn đều được bao bọc rất kỹ, không phải chịu bất kỳ ảnh hưởng nào từ bên ngoài, cho nên nó đã bị ẩn dấu đi.
Mà lúc này cô chính là cô chân thực nhất.
“Đúng, nếu như cô nguyện ý”
“Như vậy cũng thật tàn nhẫn!” Trân Hi Lam vẫn là không nhịn xuống được, giọng nói có chút nghẹn ngào.
“Tôi biết, cho nên, tôi không ép buộc cô phải giúp tôi, đợi cô suy nghĩ kỹ càng rồi nói saul”
Lâm Quân võ võ tay lên bả vai của Trần Hi Lam một chút, sau đó đứng dậy đi vào phòng thay đồ.
Để lại một mình Trần Hi Lam suy nghĩ.