Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu trả lời cho có lệ, thậm chí né tránh từ mấu chốt.



Lê Nhật Linh rốt cuộc cũng bị cọng rơm cuối cùng đè suy sụp, ánh mắt rã rời, cô lẩm bẩm với chính mình, vừa như cười nhạo sự ngu xuẩn của mình, vừa như chất vấn anh: “Lâm Thùy Vân đối với anh mà nói thật sự khó quên sao?”



Chỉ dựa vào một vết bớt tương tự liền có thể tự mình phát sinh cảm tình.



Nếu như lúc đầu anh không nhìn thấy vết sẹo trên cổ, phải chăng cũng sẽ không đi đến ngày hôm nay.



“Em lại gặp phải Lâm Thùy Ngọc đấy à?” Lâm Quân bất giác thấy chán ghét khi nhắc đến tên của hai chị em họ Lâm “Có một số việc, em chỉ có thể từ chính miệng cô ta mới thật sự biết được đáp án” Lê Nhật Linh nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mắt nói thẳng.



“Anh không lừa em” Khuôn mặt Lâm Quân căng thẳng: “Nếu đứa bé này không xuất hiện ngoài ý muốn, anh sẽ không bao giờ nhớ ra Lâm Thuỳ Vân là ai.






“Không nhớ cô ta là ai?” Lê Nhật Linh cười trào phúng: “Nếu không nhớ cô ta là di, sao anh có thể hàng tháng đều đặn chuyển tiền? Anh có phải là muốn nói với em, anh không hề biết, chính thư ký đã tự ý làm việc đó?”



Lâm Quân chau mày lại, anh quả thật đã đưa Lâm Thuỳ Vân một cái thẻ để bồi thường.



Nhưng mà không hề tiếp tục gửi tiền, chứ đừng nói đến chuyện gửi thường xuyên.



Anh trầm giọng: “Lời của Lâm Thùy Ngọc nói, em đừng tin”



“Ha ha” Cô cười châm chọc, không tiếp lời.



Lịch sử chuyển tiền có thể tra ra được kết quả. Nếu cô không điều tra, làm sao có thể nói thẳng với anh về chuyện đó.



Mà anh lại chỉ qua loa một câu không thể tin được là qua chuyện, không có bất kỳ lời giải thích nghiêm túc nào cả “Anh sẽ để bệnh viện sắp xếp, nhanh chóng tiến hành phá thai, đứa bé càng lớn tháng thì nguy cơ của ca mổ càng cao, không thể trì hoãn được thêm nữa” Lâm Quân thậm chí còn sợ hãi, lỡ như trong lúc phá thai lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì phải làm sao.



Lê Nhật Linh nhẹ nhàng gật đầu, bình tĩnh mà tuyệt vọng: “Cũng được, mang thỏa thuận ly hôn đến đây, để anh sau khi ký đơn rồi sẽ không chống chế như lần trước nữa”



“Nhật Linh, em không thể ép buộc anh” Lâm Quân cảm thấy đau đớn xé lòng.



“Còn anh vần luôn ép buộc em, em cũng nên vì mình đấu tranh vì điều gì đó chứ. Hoặc là để đứa bé được sinh ta, hoặc là chúng ta ly hôn, quyết định đều thuộc về anh”



“Anh sẽ cho em thời gian suy nghĩ, ngày mai anh lại đến thăm em, đứa nhỏ vẫn sẽ phải phá bỏ, chúng ta… cũng sẽ không ly hôn”






Không muốn nghe thêm những lời nói tổn thương từ cô nữa, Lâm Quân cơ hồ là chạy trốn rời đi.



Lê Nhật Linh xốc chăn lên, hai tay nhẹ nhàng đặt lên vùng bụng hơi nhô ra của mình.



Cô thấp giọng lí nhí: “Cục cưng à, mẹ yêu các.



con”



Khi Lê Minh Nguyệt trở lại, Lâm Quân mới rời đi được một lúc.



Lê Minh Nguyệt cười tủm tỉm, vô cùng hào.



hứng báo tin vui: “Nhật Linh, Nhật Linh! Kiểm tra tương thích thất bại rồi! Em không cần phẫu thuật để con mình cùng con quỷ nhỏ đáng ghét kia ghép tuỷ nữa”



Lê Minh Nguyệt kích động nói xong, lại phát hiện Lê Nhật Linh mặt không có biểu hiện gì, một chút kinh ngạc cũng không.



Cô cười thầm: “Kiểm tra tương thích, quả nhiên thất bại rồi”



Nếu tương thích thành công, bọn họ làm sao có thể dễ dàng nói ra hai chữ phá thai chứ.



Kiểm tra tương thích thất bại chính là sẽ phá bỏ đứa nhỏ của cô, Lâm Niệm Sơ là con của anh, nhưng còn mạng sống con của cô không đáng được nhắc tới sao?



“Nhật Linh, biểu hiện của chị rất lạ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”



“Lâm Quân muốn chị phá bỏ đứa bé.”



Lê Nhật Linh chậm rãi nói, kể cho Lê Minh Nguyệt nghe tất cả những gì Lâm Quân đã nói Lê Minh Nguyệt cản ngón tay, dường như tính toán điều gì đó, lúc sau mới ngẩng đầu, chắc chân nói: “Em cũng thuộc nhóm máu RH âm tính”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK