Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1124





“Hạ Ly vốn dĩ rất tức giận, rất tức giận, nhưng vừa nhìn thấy chú Trần Hi Tuấn thì con không thấy giận nữa”





Giọng nói trẻ con của Hạ Ly vang lên bên tai một đám người, khiến mọi người đều bật cười.





“Vị này là?”





Cha Lâm nhìn Lê Vân Hàng rồi lại nhìn Lâm Quân.





“Ồ, đây là cha của Nhật Linh đúng không! Các cháu mau đến đây, gọi ông ngoại đi!”





Lâm Quân vỗ tay, thu hút sự chú ý của mấy đứa trẻ lại đây.





“Ông ngoại! Ông ngoại!”





Bọn trẻ đồng thanh gọi, khiến Lê Vân Hàng cười không khép được miệng.





“Ông ngoại, chính là ông ngoại trong điện thoại phải không? Chính là cái người mà rất lợi hại đúng không ạ?”





Hòa Phong nhìn Lâm Quân hỏi.





“Đúng vậy” Lâm Quân gật đầu, đột nhiên bật cười, suýt chút nữa quên mất trong dịp Tết Nguyên Đán, bọn họ đã phát một đoạn video: “Cuối cùng cũng nhìn thấy ông ngoại của các con lộ ra bộ mặt thật”





Cha Lâm lại ngẩn ra, nhìn Lâm Quân trách móc: “Đưa cha vợ về mà không báo trước một tiếng, chúng ta còn chưa kịp chuẩn bị gì cải”





“Không cần khách khí thế, tôi là không mời mà đến, có hơi đột ngột” Lê Vân Hàng vội vã khoát tay, nở nụ cười, có thể thấy được, cha Lâm đối xử với Nhật Linh có lẽ cũng không tệ.





“Cha, giờ cũng chưa muộn, để quản gia chuẩn bị một chút, cả nhà chúng ta vẫn có thể cùng ngồi xuống ăn bữa tối được mà”





Cha Lâm nhìn thời gian, gật đầu: “Cũng được, mọi người bay cả ngày cũng mệt rồi, mẹ Trương nhanh chóng thu dọn phòng khách cho.





họ nghỉ ngơi một chút, thông báo cho nhà bếp đi mua nguyên liệu, hôm nay phải làm một bàn ăn thịnh soạn.”





‘ÐĐúng vậy!” Cha Lâm nói xong, nhìn sang Lâm Quân: “Suýt nữa quên nói với con, hôm nay Nhật Linh có thể xuất viện rồi”





Vừa nghe Lê Nhật Linh có thể xuất viện, tâm trạng của Lâm Quân cũng tự nhiên tốt lên, khóe miệng hơi cong lên lộ ra vẻ vui mừng: “Nếu hôm nay Nhật Linh xuất viện, vậy việc này không nên chậm trễ, con đi trước đón cô ấy”





Đã lâu không được gặp vợ, Lâm Quân có hơi nóng lòng.





Hiện giờ anh chỉ tiếc là không thể ngay lập tức bay đến bên cạnh Lê Nhật Linh, cho cô một nụ hôn sâu kiểu Pháp.





Đương nhiên càng muốn tự mình đón Lê Nhật Linh về nhà.





Nhìn thấy thế, cha Lâm và Lê Vân Hàng không khỏi nhìn nhau mỉm cười, còn trẻ đúng là tốt thật, đáng tiếc bọn họ đều đã già rồi.





“Tôi đi với anh” Trần Hi Tuấn đứng sang một bên không chịu yếu thế mà giơ tay ý bảo, anh cũng rất vui nếu đi đón Nhật Linh.





“Tôi đi một mình” Lâm Quân nhàn nhạt liếc nhìn Trần Hi Tuấn, anh không muốn những người đàn ông khác ngắm Lê Nhật Linh nhiều hơn dù chỉ một chút, cho dù là người em ruột có quan hệ cùng huyết thống như thế này cũng không được.





“Lâm Quân, nói thế nào thì Nhật Linh cũng là chị của tôi, anh không để tôi đi hình như có hơi không hợp lý?” Trần Hi Tuấn cực kỳ bất mãn với sự độc đoán của Lâm Quân, người khác sợ anh ta, nhưng Trần Hi Tuấn anh không sợ.





Lúc còn ở Mỹ, vì chuyện của James mà anh luôn cảm thấy có chút áy náy, nhưng giờ thì không cần phải thế.





“Ồ? Người em giữa đường xuất hiện như cậu lẽ nào lại quan trọng hơn cả người chồng như tôi?” Lâm Quân nói thế nào cũng không muốn đưa Trần Hi Tuấn đi cùng, việc đón vợ chỉ cần mình anh là đủ rồi, không cần phải mang theo cái bóng đèn Trần Hi Tuấn này làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK