Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Quân Hai ngày cuối tuần, Lê Nhật Linh không ra khỏi cửa, mà lười biếng ở nhà Hạ Lan Châu cho cô nuôi ăn nuôi ngủ, hết ăn lại năm.



Nhưng vết hôn trên người vẫn chưa nhạt đi, Lê Nhật Linh quả thực không còn cách nào, đành bảo Hạ Lan Châu mua cho cô một ít cream tan máu bầm bôi lên.



Hạ Lan Châu cười đến ngã nghiêng ngã ngửa, nhưng vẫn đi mua cho cô vài tuýp cream tan máu bầm mang về.



“Cũng không biết có tác dụng gì không nữa, dùng cream tan máu bầm để đi bôi lên vết hôn, tớ mới thấy lần đầu” Hạ Lan Châu vừa nói, lại vừa cười nghiêng ngửa, “Xem ra người tôi nói tiểu biệt thắng tân hôn là hoàn toàn chính xác, hai người ba năm không gặp, có phải Lâm Quân nhịn suốt ba năm nay,để dành hết bao nhiêu sức đó cho một mình cậu đêm qua không hả?”



Lê Nhật Linh gò má đỏ bừng, “Cậu nói bậy cái gì thế hả, nguyên nhân tớ kết hôn với hắn cậu cũng đâu phải không biết.”



Hạ Lan Châu buông tuýp cream bôi xuống, nhún vai một cái, “Nhật Linh à, cậu đó, cậu cái gì cũng tốt, chỉ là quá dễ thỏa hiệp, tính cách quá mềm yếu. Năm đó nếu là tớ đến chết cũng sẽ không thỏa hiệp đâu.”



“Gả cho một người quá mạnh mẽ bá đạo lại đa tình như hắn, hẳn trong lòng cậu cũng cảm thấy tủi thân” Hạ Lan Châu thở dài.






Lê Nhật Linh ngập ngừng một chút, thần sắc ảm đạm, “Khi đó, tớ cũng không được lựa chọn”



“Chuyện đã đến nước này rồi, tớ chỉ hy vọng, tên khốn kiếp Lâm Quân kia bây giờ có thể đối xử với cậu tốt một chút.” Hạ Lan Châu sờ cằm một cái, “Nghe nói, đàn ông chỉ cần sinh ra dục vọng đủ mãnh liệtđối với đàn bà, về phương diện nào đó cũng là biểu hiện rung động đó”



“Lan Châu, cậu bớt xem phim thần tượng lại giùm tớ cái.”



“Nhưng cái này cũng đâu có sai đâu. Câu nói của Trương Ái Linh được lưu truyền rộng rãi chính là vì nó quá đúng, âm đạo chính là lối vào trái tim đàn bà”. Đàn ông cũng thế thôi, Lâm Quân có “Tính thú đối với cậu như vậy, hôn nhân của hai ngươi cũng chính làbắt đầu từ trên giường, cũng có khi cưới trước yêu sau không chừng.”



Lê Nhật Linh lắc đầu một cái, không đồng ý với quan điểm này.



Đêm đó Lâm Quân không nhận ra người tới là cô, nếu hẳn nhận ra, có đụng vào côhay không, thật sự vẫn không xác định được.



Lê Nhật Linh xoa trán, những lời này vẫn không dám nói ra với Hạ Lan Châu, bởi vì cái miệng oang oang của Hạ Lan Châu chắc chắn sẽ phát loa cho toàn thế giới biết.



Bôi cream xong xuôi, Lê Nhật Linh vẫn mang theo một chiếc khăn lụa, che kín vết hôn như ẩn như hiệntrên cổ.



Hôm nay là ngày cô chính thức đi làm, nếu để người khác thấy thật sự không tốt chút nào.



Một ngày cứ thong thả một ca ba tiếng, cuộc sống công sở của Lê Nhật Linh cứ thế bắt đâu.



Đi làm được một tuần, không gặp tên đàn ông xấu xa đó nữa, công việc cũng rất thuận lợi, Lê Nhật Linh cả người đều có cảm giác mình giống như học sinh mới được chào đón!



“Cheers! Hoan nghênh em Nhật Linh gia nhập công ty chúng tal”






Tối thứ sáu, bộ phận thiết kế tập đoàn Phong Linh cố ý làm một bữa tẩy trần chào đón nhân viên mớidành cho Lê Nhật Linh, cả bộ phận nô nức kéo nhau đến quán bar Năm Châu ăn uống nhảy nhót, hoan nghênh cô gia nhập.



“Cám ơn, cám ơn mọi người.” Lúc này Lê Nhật Linh đã uống mấy ly rượu nên gương mặt ửng đỏ, những vẫn cười nói vui vẻ và uống rượu mọi người mời cô.



Cô biết bọn họ có lòng tốt, chân tình thực ý hoan nghênh cô.



ở đây, Lê Nhật Linh không cảm nhận được cái gì là âm mưu quỷ quyệt đâm chọt đấu đá công sở thường tình, có chăng chỉ là tràn đầy đoàn kết và mạnh dạn tích cực.



Gô rất thích không khí như vậy, cũng vui mừng vì đã lựa chọn nơi này, cùng cộng tác với những người tử tế, hoàn thành tốt công việc.



“Tôi xin lỗi, tôi muốn ra ngoài một chút, lát vào nói tiếp nhé.”



Rượu uống hơi nhiều, Lê Nhật Linh muốn ra bên ngoài quán rượu hóng gió một chút.



Lúc đi tắt ngang qua một phòng bao, chợt một cái tên quen thuộc mơ hồ chui vào lỗ tai.



“Chắc chắn tối nay Lâm Quân sẽ đến?”



“Tin tức tuyệt đối chính xác, đến lúc đó cứ theo kế hoạch làm việc.”



” Được! Ha ha ha, lần này lão tử nhất định để cho hắn có đi mà không có về!” Giọng nói hung ácvọng ra.



Lê Nhật Linh dán vào cạnh cửa nghe lén không kiềm nổi kinh hoảng,vội che miệng lại: Có người muốn hại Lâm Quân?



Mặc dù cô đối với người đàn ông cầm thú đó ghét thì vân ghét, nhưng cũng không ghét hản đến nỗi phải chết.



Nếu cô đã vô tình biết được tin tức này, Lê Nhật Linh dĩ nhiên sẽ không thấy chết không cứu.



Đang muốn chạy đi thông báo cho Lâm Quân biết răng có người muốn hại hắn, cửa phòng bao đột nhiên mở ra.



“Đại ca, có người nghe lén!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK