Lâm Quân nhướng mày, với vẻ thờ ơ, bước chân càng nhanh hơn.
“Được rồi, được rồi, nói chuyện chính với em đi!”
Trần Hi Tuấn đuổi tới cười ra nước mắt, Lâm Quân hiện tại cậy già lên mặt.
“Chuyện chính gì?”
“Anh đúng là quý nhân hay quên, hôm nay lúc nghe điện thoại ở sân bay, không lẽ thật sự là vì nhân viên của anh mà tức giận thật sao?”
Trần Hi Tuấn nhìn anh một cách gian xảo, có phần tự đắc.
“Có thể, cậu đã nhìn ra hết rồi, tôi tưởng cậu xem chuyện này giống như việc cậu lên kế hoạch đi Thái Lan vậy!”
Trong mắt Lâm Quân hiện lên một tia khinh thường và coi thường.
“Việc nào ra việc đấy được không, chúng ta có thể thảo luận chuyện này được không?”
Nghĩ đến thổi trâu cho mình đào xuống hố ở trên máy bay, Trần Hi Tuấn hối hận không kịp.
“Tôi nghĩ cậu đã đoán đúng rồi, người chúng ta phái ra không gặp phải tập kích”
Sau khi đổi chủ đề, vẻ mặt của Lâm Quân đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Sau khi nhận được thông tin càng trở nên lo lắng, trong tờ giấy đã ghi rõ địa điểm, theo lý mà nói, james lẽ ra sẽ không phát hiện được.
“Không có gặp, vậy là Minh có vấn đề, Cho chúng ta manh mối nhưng thật ra là một cái hố, kế hoạch của chúng ta sớm đã bị phát hiện rồi?”
Trần Hi Tuấn cũng nghiêm túc mà dập tàn thuốc trong tay.
“Đại khái là như vậy, nhưng cũng không loại trừ có một khả năng khác là do chính Minh vạch trần, cho nên .James mượn tay truyền lại manh mối cho chúng ta là manh mối giả.”
Nhìn hai cô gái đang vui đùa cách đó không xa, ánh mắt của Lâm Quân càng sâu sắc, nếu là như vậy thì có lẽ James đã có những kế hoạch khác rồi nên phải đề phòng.
“Xem ra cha tôi cũng là một người đa nghỉ. Minh với tư cách là thân cận của ông ấy, chắc hẳn đã không ngừng ghen tị với ông ấy mới gây ra chuyện này!”
Trần Hi Tuấn thở dài, phân vân không biết nên vui mừng hay lo lắng.
“Người xấu không bao giờ tin ai, và cha của cậu cũng không ngoại lệ Lâm Quân cũng vỗ vai Trần Hi Tuấn, thật không dễ dàng gì với Trần Hi Tuấn.
“Vậy thì Minh sẽ thảm rồi! Khi chuyện bại lộ, cha tôi nhất định sẽ bị trừng phạt!” Trần Hi Tuấn đột nhiên nghĩ đến Minh, trong lòng liền cảm thấy có chút lo lắng và đáng tiếc.
“Cách đền bù này, cha của cậu có lẽ không biết làm, ai nói Minh không có giá trị sử dụng! Chỉ cần Minh không biết chuyện bị bại lộ, cha cậu không vạch trần, tiếp tục dùng anh ta tiếp cận chúng ta, Minh có giá trị sử dụng,hnữa, tính xấu của cha cậu cũng chỉ dùng với nhà của Nhật Linh mà thôi, không cần làm cho mình đắc tội thêm vì một tên thuộc hạ, vì vậy anh ta tạm thời an toàn. “
“Vì vậy thời gian an toàn của nó là có hạn, và chúng ta phải làm gì đó để đẩy nhanh tiến độ nhằm ngăn chặn nhiều người bị hại hơn”
Trần Hi Tuấn càng cảm thấy nặng nề khi nghĩ đến những điều này.
“Không được, chuyện này tôi không thể gấp gáp! Theo tình hình hiện tại, James nên sớm phát hiện chúng ta đã rời khỏi Việt Nam! Cái này đối với Nhật Linh mà nói là bất lợi, trước mắt việc nên làm là bảo vệ an toàn cho Nhật Linh.”
Nhìn rồi lại nhìn theo bóng lưng của Lê Nhật Linh, tâm trạng của Lâm Quân cũng không khá hơn là bao.
“Em biết, em sẽ cố gắng hết sức để giúp anh bảo vệ cô ấy”
Trần Hi Tuấn ánh mắt trở nên kiên định, không biết là vì cha cậu hay là vì Lê Nhật Linh, cậu đều phải đứng lên!