Chương 1257
Người dẫn chương trình vừa rồi đi tới trước mặt hai người rồi lễ phép đưa bản hợp đồng đến trước mặt Lê Vân Hàng.
“Cái gì? Đây là hợp đồng trị giá 700 tỷ đấy, có phải trò đùa đâu mà nói đi là đi luôn vậy?”
Robert không hài lòng nhìn chằm chằm bản hợp đồng kia, mà Lê Vân Hàng lại nghiêm túc lật xem từng trang, rồi nói: “Hợp đồng hơi qua loa”
“Cậu chủ cũng nói rằng, nếu ông Lê cảm thấy hợp đồng sơ sài thì có thể hẹn thời gian khác để bàn bạc kỹ càng hơn”
“Được, vậy ngày mai tôi sế quay lại.”
Trong lòng Lê Vân Hàng hơi thấy buồn cười, tốt cuộc cái cậu Hà Dĩ Phong này muốn làm cài gì đây?
“Ông chủ, Lê Vân Hàng đạt được hạng mục trong cuộc đấu thầu lần này, chỉ là cái giá phải bỏ ra khá chát, 700 tỷ”
“A, thú vị đây, xem ra chúng ta đánh giá thấp Lê Vân Hàng rồi, tình hình kinh tế của ông ta cũng không tệ, lấy ra được khoản tiền lớn như vậy” James nói, trong ánh mắt của ông ta ánh lên sự tham lam.
“Ông nói xem, liệu Lê Vân Hàng có chỉ trả số tiền kia không?”
“Đó là đương nhiên, LX là tâm huyết cả đời của Lê Vân Hàng, ông ta không thể nào đem nó ra để chơi đùa”
Huống chỉ, cái tên của LX còn tượng trưng cho Hạ Hi, ông biết Lê ‘Vân Hàng kia yêu Hạ Hi như thế nào, tình yêu đó không hề thua kém tình cảm của ông chút nào.
“Đúng vậy, nhưng mà nếu tình hình đi theo hướng này thì chúng ta sẽ gặp bất lợi. Nhận thành công hạng mục lần này, cổ phiếu của LX chắc chắn sẽ tăng mạnh, việc thu mua cổ phần bên đó của chúng ta sẽ bị tăng giá đấy”
“Sợ gì chứ, những thứ Lê Vân Hàng có thì tôi cũng có, ông ta có tiền, tôi cũng có. Bây giờ, số cổ phần trên tay ông còn không thua ông ta bao nhiêu, sớm muộn cũng có thể vượt qua ông ta, đến lúc đó ông có thể thay thế ông ta, chúng ta sẽ là chủ nhân mới của LX. Số cổ phần còn kém kia chúng ta cứ đổ thêm tiền vào để bù cho đủ, đương nhiên số tiền đó sẽ đem cho chúng ta lợi ích gấp bội, có lợi ích, cớ gì không làm?”
James nói xong thì cười lên như điên, như thể LX đã trở thành vật trong tay ông ta đến nơi rồi vậy.
“Tôi hiểu rồi” Robert khẽ gật đầu.
Xem ảnh 1
“Vâng”
Trong mắt Robert hiện lên những tia sáng, thứ ánh sáng của sự tham lam, khát vọng đối với tiền tài, địa vị và lợi ích”
“700 tỷ, là 700 tỷ đó! Cậu nói xem tôi có đỉnh không?”
Hà Dĩ Phong kích động gọi điện cho Lâm Quân, giọng nói không dấu được vẻ đắc chí, kiêu ngạo.
“Vâng, vâng, cậu giỏi nhất, nhất cậu rồi, con trai của tài phiệt giàu có nhất Đông Nam Á kia mà, sao có thể không giỏi được?”
Lâm Quân lắc đầu, cười cười trêu chọc Hà Dĩ Phong.