ZO như trước kia, giới hạn mà mỗi quý về một đôi.
Cô không hiểu được quyết định này của Trần hi Tuấn “Em không đồng ý” Lê Nhật Linh vẫn lắc đầu như vừa nấy, cô không hiểu biết về kinh doanh, cô càng không biết cách quản lý cả một công ty như: thế nào, hơn nữa công ty ZO là nhiệt huyết và sự chăm chỉ của Trần Hi Tuấn.
“Vậy thì anh sẽ giải tán công ty ZO” Trần Hi Tuấn nói rõ ràng từng chữ, cô có thể nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt Trần Hi Tuấn: “Tha anh đẻ nó biến mất trong lúc nó đang phát triển mạnh mẽ.
còn hơn là để nó phá sản vì không có ai quan tâm”
“Trần Hi Tuấn!” lê Nhật Linh không nhịn được nói thẳng tên câu ta ra, cô cảm thấy quyết định này của Trần Hi Tuấn quá đột ngột nó làm cô không tiếp thu được, nhưng cô cũng không có lý do đế từ chối cậu ta.
“Em không biết làm quản lý kinh doanh”
“Em có thể thuê anh làm giám đốc, anh rất Tình nguyện làm việc này-‘ Trần Hi Tuấn dịu dàng cười một tiếng, cô có thể thấy được là cậu ta không nói đùa.
Không phải là Lê Nhật Linh không động tâm, cô không để ý đến việc công ty ZO có thể cho cô rất nhiều lợi ích, mà vì nếu cô đồng ý tiếp nhận ZO thì phải tiếp xúc gặp mặt Trần Hi Tuấn rát nhiều, mà Lâm Quân lại là một người hay ghen.
Trần Hi Tuấn nhìn được lo ngại trong lòng Lê Nhật Linh, trong mắt cậu ta hiện nên sự mất mát nhưng cậu ta vẫn mở miệng nói: ‘Em không phải suy nghĩ nhiều về chuyện giữa anh và Lâm QUân đâu, kể cả ZO co như thế nào thì anh vẫn phải trở về nước Mỹ, hơn nữa trụ sở chính của ZO cũng ở nước Mỹ, em tiếp nhận ZO thì nó cũng sẽ không gây rắc rối cho cuộc sống của em đúng không?”
James ngồi bên cạnh cũng đột nhiên thở dài một cái, ông ta đã bảo vệ Trần Hi Tuấn từ nhỏ, nhưng ông ta không nghĩ đến nó lại là một người sĩ tình như thế, nên bây giờ ông ta không biết làm cách nào mới đúng Hình như Lê Nhật Linh cũng không tìm ra được một lý do nào để cô từ chối câu nói của Trần Hi Tuấn, cô gật đầu một cái nói: :Em đồng ý với anh, nhưng mà tất cả các hợp đồng và hạng mục cũ và mới vân do anh quyết định và em chỉ tiếp tục làm tốt thiết kế của mình.”
Hiếm khi Trần Hi Tuấn nở một nụ cười nhẹ nhõm như vậy, thật sự Lê Nhật Linh đã chọn Lâm Quân, và ZO là điểm chung duy nh: cậu ta sẽ bảo vệ công ty ZO thật tốt.
“Anh biết rồi, em yên tâm đi.”
“Bây giờ ông có thể trả lại bé Hạ Ly cho tôi không?” Trong lòng của lê Nhật Linh vẫn nhớ hạ Ly nên cô lập tức nhìn về phía James hỏi ông ta.
James đến đây để gọi Trần Hi Tuấn về thừa kế công ty của dòng họ, bây giờ Trần Hi Tuấn đã đồng ý thì tự nhiên James sẽ không còn lý do gì để gây khó dễ cho Lê Nhật Linh, hơn nữa Lâm QUân cũng không phải là một người hiền lành để người khác bắt nạt.
James mím môi nói: “Hạ Ly đang ở nhà, tôi sẽ bảo người đưa con bé về Phong Linh Đàm, nen cô không cần phải lo lắng như vậ Lê Nhật Linh gật đầu một cái rồi cô đột nhiên nhìn James và chân thành nói một tiếng: “Cám ơn ông”
Kể cả James có thật sự tình cờ gặp được Hạ Ly hay không thì ông ta thật sự cứu Hạ Ly, cứu cô bé từ tên nói dối, chỉ cần một điều này cô vẫn nên nói câu “Cảm ơn” với ông ta.
Hơn nữa, lúc đầu cô ở nước Mỹ, James cũng chăm sóc cho cô và bé Hạ Ly của bọn họ, Bs Hạ Ly thân cận gọi ông ta là “Ông James” và cũng làm cho Hạ Ly có thêm người thân James gật đầu một cái, sau đó ông ta chăm chú nhìn Lê Nhật Linh, ông ta nói một câu không rõ: “Thật sự cô định ở lại bên cạnh Lâm Quân?”
Ánh mắt thâm trầm của ông ta khiến người ta không nhìn ra cảm xúc trong đó.
“Đúng vậy, tôi là một người lớn nên những quyết định này tôi đã nghiêm túc suy nghĩ qua.”
Lê Nhật Linh không do dự lập tức gật đầu thừa nhận “Những thứ Lâm Quân có thể cho cô thì Trân Hi Tuấn cũng có thể cho cô.” James nhìn Lê Nhật Linh nói Đột nhiên Lê Nhật Linh cười khẽ: “Hai chuyện này không giống nhau.
Trần Hi Tuấn biết rõ quan hệ giữa bọn họ, nên cậu ta không nên lãng phí thời gian trên người cô, cậu ta thừa dịp bây giờ còn trẻ thì sống thoải mái một chút thay vì làm những việc mình không thích, dần dần cậu ta sẽ biết thành một Trần Hi Tuấn ít nói.
Và bây giờ Trần Hi Tuấn sắp đến tuổi lập gia đình.