Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1307


James lạnh lùng trả lời, nhưng rõ ràng đang run lên, có vẻ rất tức giận.


Lâm Quân nhìn hai người, trong lòng thấy buồn cười, James mà cũng có ngày này!


Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu thôi, Lê Nhật Linh phải chịu khổ vì James, anh sẽ trả lại ông ta từng chút một.


Châm chọc nhau một hồi, hai ngư: m hợp đồng ra khỏi toà án.


“Ha ha ha, thấy chưa? Mồm miệng ông ta, cậu phải giữ miếng thịt đó kĩ đó nhé!”


Hà Dĩ Phong học theo sắc mặt của James, tâm trạng rất tốt, Lâm Quân nhìn hợp đồng một cái, thở phào.


“Nhật Linh, em yên tâm, nhất định anh sẽ lật đổ James, cho em một lời giải thích”


Lâm Quân thầm nói trong lòng, thắt xong dây an toàn, lái xe ra ngoài.


James đứng ở cổng toà án nhìn chiếc xe chạy xa, đồng tử co lại, bộ mặt dữ tợn lộ ra.


“Thưa ông, chuyện lần này có phải hời cho chúng quá không?”


Trợ lí dè dặt hỏi.


“Lần này chuyện của LX vốn đã là chúng ta làm, nếu cảnh sát điều tra ra, dính líu quá nhiều, tiền đi người ở, nhưng mối nợ này, tôi nhất định dùng cách khác để đòi lại”


James vẻ mặt thù hận, dường như chỉ cần có cơ hội là sẽ băm vằm đối phương.


“Xem ra ông đã có kế hoạch từ sớm, tôi hiểu rồi, đúng rồi, còn có một chuyện nữa, gần đây công ty Bắc Hải có một dự án, nếu như có thể giành được, chắc là có thẻ giải quyết được mối nguy trước mắt!”


“Bắc Hải! Tôi nhớ công ty này ở ngay bên này, vả lại cũng coi như là công ty hàng đầu trong ngành thuộc da”


“Đúng, vả lại công ty này còn từng hợp tác với công ty chúng ta, nhưng không biết bây giờ tình hình nguồn vốn của chúng ta đang căng thẳng, người ta có đồng ý giao đơn hàng này cho chúng ta không!”


“Không sao, bây giờ cậu lập tức đi thăm dò gốc gác của người phụ trách của công ty này, lúc đó tôi sẽ tự mình đàm phán hợp tác!”


James nghe tin này, lập tức khôi phục ý chí chiến đấu, bộ dạng rất có dã tâm, bây giờ việc gấp rút nhất là gom tiền cho công ty, nếu không khó tránh sẽ xảy ra chuyện.


“Rõ, tôi đi làm ngay”


Trợ lí gật đầu với James, quay người hoà vào dòng người.


“Lâm Quân, bây giờ chuyện tiền nợ coi như xong xuôi rồi, tiếp theo.


cậu định làm thế nào?”


Hà Dĩ Phong nhíu mày, bộ dạng thong dong, bỗng dưng được vài trăm triệu tệ, số tiền này có được một cách thật thuận lợi.


“Bây giờ James mất đi một số vốn lưu động lớn, tuy bên ngoài thì giả vờ không sao, nhưng thực ra nguyên khí đại thương, tôi buộc phải nắm bắt thời cơ này, giáng cho ông ta một đòn chí mạng, để ông ta không ngóc đầu lên được”


Lâm Quân lắc chén rượu trong tay, âm nhạc của quán bar len vào tai, thứ âm nhạc rất yên tĩnh nhưng nội tâm anh lại dậy sóng, nếu Lê Nhật Linh ở đây, nghe thấy tin này, nhìn thấy bộ dạng ban nãy của James, chắc cô vui lắm.


“Theo tôi thấy, việc gì phải phiền phức thế, James bắt cóc Lâm Ảnh, còn bạo hành cô ta, chỉ thị Lâm Ảnh giả trang làm Lê Nhật Linh, còn khiến Lê Nhật Linh rơi xuống vực, sống chết không rõ, còn ác ý thu mua cổ phiếu của LX, chúng ta có nhân chứng vật chứng đầy đủ, cáo buộc ông ta ra toà, nhốt vào tù là được, việc gì phải thế, mệt người, với lại tránh đêm dài lắm mộng”


“Tôi cũng có ý giống cậu, nhưng theo tình hình trước mắt, nếu chúng ta vạch tội James ngay, có thể ông ta vẫn có thể dùng thế lực của mình để xoay chuyển tình thế, vả lại tôi không muốn tống ông ta vào tù nhanh thế, thế thì hời cho ông ta quá, tôi buộc phải để ông ta tận mắt nhìn thấy ông ta mất đi mọi thứ mình có, đến khi mất cả tự do. Mọt gông trong tù mãi mãi, thế mới xứng đáng đền bù cho Nhật Linh”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK