Nhưng những năm nay lão ta đã trọng dụng Andy và làm không ít chuyện xấu xa, huống hồ những chuyện này luôn là rào cản trong lòng mà lão ta không thể nào vượt qua được. Có một người quá hiểu mình ở bên cạnh thì chẳng khác nào chính là đặt một quả bom hẹn giờ ở bên cạnh mình, cho nên lão ta mới viện cớ này để diệt trừ hắn ta, lấy điều đó để loại bỏ tai họa sau này.
Nhưng lão ta không ngờ Andy rất trọng tình nghĩa, vì vậy hắn ta lại được thuộc hạ của mình cứu, sai một ly đi cả dặm!
“Vu cáo hãm hại? Thưa ông, đến bây giờ mà ông vẫn còn nói với tôi về vu cáo hãm hại sao? Tôi tận tâm trung thành với ông bao nhiêu năm qua, chưa từng ngang bướng hỗn xược với ông. Thật ra lần trước ông cũng biết tôi không phản bội ông, ông mượn cái cớ này để diệt trừ tôi cũng là vì chuyện này sao?”
Andy nở nụ cười lạnh lẽo, bao nhiêu năm qua bản thân hắn ta thật sự vô cùng nực cười.
“Andy, bây giờ là giai đoạn không bình thường, anh không được để người ngoài đầu độc” .Jackson nheo mắt lại nhìn hai người cảnh sát sau lưng Andy, sự hốt hoảng lóe lên trong đôi mắt.
“Thưa ông, kẻ chết thay mà ông tính toán nhưng lại thiếu một bước vào mấy năm trước ấy đã được tìm thấy rồi. Anh ta là một kẻ tàn tật bị mất chân phải và phải lắp chân giả, vốn không có khả năng điều khiển. Hơn nữa mặc dù năm đó tôi đã bị hôn mê sau vụ tai nạn, nhưng tôi vẫn nhớ rất rõ ràng chiếc xe đâm về phía chúng tôi là xe SUV. Năm đó tôi quá đau khổ cho nên đầu óc mê muội, không suy nghĩ quá chỉ tiết, vì vậy mới rơi vào trong cái bẫy của ông”
“Cái gì?”
Jackson nheo mắt lại, trong lòng thầm chửi bới. Đúng là một đám ngu xuẩn, có chút chuyện này mà cũng không làm xong.
“Là ai đã nói những chuyện này cho anh?”
“Điều này quan trọng sao?” Andy cười.
“Lâm Quân sao?” Jackson thử xò xét.
Andy dời ánh mắt về phía góc tường, không nói gì. Người đó thật sự là Lâm Quân, nếu như không có Lâm Quân thì e rằng bây giờ hắn ta vẫn đang khăng khăng giữ vững sự tận tâm trung thành của mình, sống chết không chịu phản bội dackson.
“Những lời nói của anh ta có thể bới ra được nhiêu nhiêu điểm thiết sót, nhưng lại có thể khiến cho anh phản bội tôi dễ như trở bàn tay như vậy sao? Lòng trung thành của anh đối với tôi đâu rồi?”
“Phản bội? Thưa ông, tôi muốn nói rõ với ông một tiếng.
Andy ngày xưa đã chết rồi, cho dù anh ta có nợ ông một cái mạng thì cũng đã trả cho ông khi uống rượu độc rồi. Còn Andy của bây giờ chỉ là đang nói ra hết sự thật mà thôi. Ông tưởng tất cả mọi người đều sẽ không có chứng cứ như ông sao? Thà giết nhầm một trăm lần còn hơn buông tha một người sao?
Ông chưa từng tin tưởng bất cứ người nào, bởi vì trong lòng ông quá mờ ám đen tối cho nên mới cảm thấy tất cả mọi người đều đê tiện hèn hạ giống như ông! Tôi nói cho ông biết, tôi và ông hoàn toàn không giống nhau”
Andy hơi kích động, bất đắc dĩ hắn ta lại bị những người cảnh sát ở phía sau đè xuống, không để cho hắn ta bước một bước lên phía trước.
“ý của anh là anh có chứng cứ?”
“Hừ, đối với ông mà nói thì điều này cũng không quan trọng gì, đây chỉ là tăng thêm một tội danh nữa cho ông mà thôi. Mà đối với tôi mà nói điều này rất quan trọng, nếu như vợ tôi và con gái tôi ở dưới suống vàng biết được thì họ cũng có thể được yên lòng”
“Tôi quả thật nuôi ong tay áo.”
Jackson mắng chửi một câu, trong đôi mắt ông ta tràn ngập sự chán ghét.
“Những điều này đều là do ông gieo gió gặt bão!”
“Anh cũng sẽ không sống yên ổn được đâu, tôi chết rồi thì anh vẫn là một người đáng thương. Một kẻ đáng thương sống trong bóng tôi u ám cả cuộc đời, vĩnh viễn không có cơ hội trở mình. Vợ của anh rời xa anh, con gái của anh cũng vì anh mà chết, anh còn làm thuộc hạ cho kẻ thù của mình, là tên chó săn làm việc tận tâm trung thành. Anh có mặt mũi nào để nói anh có thể sống mạnh mẽ hơn tôi?”
“Á”
Lần này cuối cùng Andy không thể nhịn được nữa, tất cả sức mạnh trong cơ thể hắn ta đột nhiên bùng nổ khiến cho tất cả mọi người không phản ứng kịp. Nhân lúc mọi người chưa kịp đề phòng, hắn ta đã lao đến đẩy ngã .Jackson xuống đất, khuỷu tay hắn ta đập thẳng lên mặt Jackson. Hắn ta đập xuống hết lần này đến lần khác khiến lỗ mũi và miệng của Jackson chảy máu ào ào.
Tiếng cười trong miệng lão ta vẫn không dứt, dường như nụ cười ấy còn trở nên điên rồ hơn.