Hà Dĩ Phong nhìn về phía hai mẹ con, trái tim anh ta được lấp đầy bởi hạnh phúc.
“Anh Hà, đây là báo các xét nghiệm DNA của cô nhà, căn cứ theo.
báo cáo thì gen của cô Lê và ông Lê Vận Hành tương tự nhau tới tận chín mươi chín phần trăm”
Buổi chiều, khi Hà Dĩ Phong nhận được phần báo cáo kia thì cảm thấy kích động vô cùng.
Đúng là đi tìm mòn mắt thì không thấy, lúc tìm được lại chẳng tốn chút công sức nào!
Hà Dĩ Phong vội vàng gọi điện thoại cho Lê Vận Hành, không hiểu tại sao trái tim anh ta lại trở nên kích động. Nếu như không phải là do.
Lê Đức Dương quậy phá thì cho dù Hà Dĩ Phong đã biết Lê Minh Nguyệt không phải con gái ruột của nhà họ Lê lâu như vậy rồi nhưng anh ta vẫn không hề nghĩ tới chuyện này.
“Alo, chat”
“Dĩ Phong?”
Không đúng, tại sao Hà Dĩ Phong lại gọi mình là cha chứ? Lê Vận Hành lắc lắc đầu rồi nhìn lại số điện thoại di động, đâu có sai đâu nhỉ?
“Là con đây chai”
Hà Dĩ Phong lại vui vẻ kêu lên một tiếng, lại làm cho Lê Vận Hành càng thêm khó hiểu.
“Mặc dù bác biết là cháu có con trai nên vui mừng, bác đây chưa kịp chúc mừng là bác sai, nhưng cháu cũng không cần kích động tới nỗi gọi bác là cha chứ, làm sao mà bác nhận được!”
“Nhận được mà nhận được mà, bác chính là cha cháu!”
Hà Dĩ Phong nói tiếp, Lê Vận Hành lại càng khó hiểu, chẳng lẽ bởi vì mình truyền máu cho Lê Minh Nguyệt nên cậu ta kích động đến nỗi như thế này ư?
“Không phải cha nhờ con tìm giúp con gái cha sao? Con tìm được rồi!”
Mặc dù giọng nói của Hà Dĩ Phong rất vui vẻ nhưng không hề có ý nói láo.
Lê Vận Hành vội vàng đứng bật dậy, ông nghĩ rằng mình nghe nhâm nên hỏi lại lần nữa.
“Cháu nói cái gì cơ?”
“Cha chưa nghe rõ đúng không? Con nói con đã tìm được con gái cha rồi, con đã gọi cha bằng cha rồi mà cha vẫn chưa hiểu sao?”
Lê Vân Hàng giật mình, ông cố gắng suy nghĩ.
“Cháu nói Lê Minh Nguyệt, Minh Nguyệt là con gái của bác ư?”
Tay của Lê Vận Hàng run cả lên, ông kích động tới nỗi không nói nên lời, ông cũng đã từng nghĩ, nhưng làm gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ.
Lê Minh Nguyệt hoạt bát sáng sủa, cũng rất hợp tính của mình, chẳng lẽ…
Lê Vân Hàng kích động tới nỗi run cả người, ông có chút không biết phải làm sao.
“Đúng thế, sáng nay đột nhiên con nghĩ tới lấy tóc của Lê Minh Nguyệt và máu của cha đi xét nghiệm DNA. Bác sĩ nói gen của hai người giống nhau tới chín mươi chính phần trăm, Lê Minh Nguyệt chính là con gái ruột của cha”“
Hà Dĩ Phong cố nến sự kích động trong lòng mà giải thích với điện thoại. Còn Lê Vận Hành thì không nói lên lời, nguyện vọng nhiều năm qua cuối cùng đã thực hiện, đôi mắt ông trở nên nhòe đi, ngồi phịch xuống ghế salon.
Lâm Quân và cha Lâm ngồi bên cạnh nghe Lê Vân Hàng nói chuyện điện thoại thì cũng rất bất ngờ! Nhưng họ vẫn chưa nghe rõ là có chuyện gì xảy ra.
“Không ngờ rằng Lê Minh Nguyệt là con gái ruột của ông, đây chính là chuyện vui đấy!”
Cha Lâm nói với vẻ cảm thán, ông gật nhẹ đầu với Lê Vân Hàng, có thể nhận ra là ông thật sự rất vui vẻ.