Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1460


“Đầu tiên, tôi thực sự cảm ơn sự tin tưởng của mọi người, không phải tôi cố ý giấu diếm mọi người, mà là tôi sợ mọi người lo lắng.” Lê Nhật Linh hít một hơi thật sâu.


“Vì mọi người đã nói không có vấn đề gì, vậy thì tôi hy vọng chúng ta có thể hợp tác một lần nữa để làm nên những tác phẩm hay hơn “Tuyết Chỉ Quốc”


“Được, được”


“Tuy nhiên, mặc dù lúc đó chúng ta làm việc theo nhóm, nhưng nội dung cốt lõi vẫn phải tự mình trực tiếp hoàn thành, cho nên ý tưởng thiết kế cũng phải thật rõ ràng!”


“Tôi nhớ rõ năm đó, khi thiết kế tác phẩm “Tuyết Chi Quốc” phải quay phim lại quá trình bàn bạc và thảo luận! Chính là sợ trong quá trình thiết kế xảy ra sai sót thì cũng có thể xem lại nội dung”


Không biết là ai đã nhắc nhở một câu, các thành viên trong nhóm đột nhiên bùng nổ.


“Đúng vậy, tôi cũng nhới”


“Nếu vậy thì chúng ta chỉ cần tìm lại băng ghi hình để phân tích, vậy thì chúng ta hẳn là có thể khôi phục lại ý tưởng thiết kế ban đầu”


“Băng ghi hình ở nơi nào vậy?”


Lê Nhật Linh nhìn thoáng qua trợ lý Khả Nhi “Tôi không biết, nhưng nhìn chung những tài liệu quan trọng đều được lưu trữ trong kho hồ sơ của công ty, nhưng tôi không biết nếu đã trôi qua 5 năm, chúng đã bị xóa sạch hay chưa.”


Vẻ mặt của Khả Nhi uể oải, khung cảnh đầy thổn thức.


“Không có việc gì, nếu là tài liệu quan trọng thì trước tiên sẽ phải có chuẩn bị bản sao, sẽ không dễ dàng bị xóa sạch, hiện tại mọi người hãy trở lại máy tính của mình để tìm xem, có manh mối nào hay không, còn tôi sẽ đi kho hồ sơ của công ty”


“Kho hồ sơ ở nơi này, nhưng tôi không thể cùng cô đi vào, những nhân viên bình thường như chúng tôi nếu không được cấp trên phê duyệt thì không thể đi vào bên trong được”


Khả Nhi chỉ chỉ vào góc hồ sơ và giới thiệu cho Lê Nhật Linh.


“Được rồi, cô bận việc thì cô cứ đi đi, không cần phải quan tâm đến tôi.”


“Christinal”


‘Vừa mới chuẩn bị đi vào thì cô đụng phải Christina đang từ bên trong đi ra ngoài, Lê Nhật Linh khổng khỏi cảm thấy xui xẻo, cô nhíu nhíu mày.


Hành vi của Christina có chút lén lút, vẻ mặt của cô ta có chút hoảng loạn, hình như có cái gì phải dồn hết tâm trí để che giấu Lê Nhật Linh “Ơ hay, tại sao lại gặp cô ở đây? Không đúng, tôi phải gọi cô là Chủ tịch Linh chứ.”


Tuy rằng cô cảm thấy kỳ lạ, nhưng trong lúc nhất thời Lê Nhật Linh cũng không suy nghĩ nhiều.


“Được rồi, không cần khách sáo như vậy, gọi tôi là Nhật Linh là được rồi, lần trước khi mới tới công ty, là do tôi đã xúc phạm, sau này chúng ta đều là đồng nghiệp, tôi hy vọng chúng ta có thể hòa thuận với nhau! Sau chuyện này, chúng ta “Nước sông không phạm nước giếng”.


“Nước sông không phạm nước giếng!”


Khóe miệng của Christina hơi cong lên, người phụ nữ này có suy nghĩ thật đơn giản.


Tốt, vậy phải xem cô có bản lĩnh vượt qua cửa ải này hay không, để chứng minh cô có đủ tư cách trở thành đồng nghiệp của tôi!”


Christina nói xong thì lắc mông đi qua bên người của Lê Nhật Linh một cách đầy lo lắng Lê Nhật Linh nhìn chằm chằm cô ta một cái, cô cũng không muốn nhiều lời với cô ta.


Trong lòng của cô mơ hồ suy nghĩ hình như có chỗ nào không đúng, nhưng cô lại không thể nói rõ là ở đâu.


“Xin chào, tôi muốn kiểm tra các cuộn băng ghi hình về nội dung thiết kế cách đây 5 năm. Chúng được lưu trữ ở đâu vậy?”


Lê Nhật Linh đứng ở quầy lễ tân và nói chuyện với nhân viên quản lý kho.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK