Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 735: Kẻ buôn người



Đôi mắt Phan Kiều Như ửng đỏ, từng giọt nước mắt lớn như viên trân châu rơi xuống, nói chuyện cũng bị ngất quãng, nức nở: “Anh Quân…



Không phải em, sao em có thể làm ra chuyện như vậy chứ, tốt xấu gì thì chúng ta cũng lớn lên cùng nhau từ nhỏ, anh không thể không hiểu em…”



Lâm Quân cười lạnh: “Tôi nói rồi, vợ con là giới hạn cuối cùng của tôi, cô không nên đụng vào họ, nếu cô làm gì họ, tôi sẽ bắt cô trả giá gấp đôi, cô quên lời tôi nói rồi đúng không?”



“Không phải em! Không phải em!” Phan Kiều Như giấy giụa kịch liệt, ngẩng đầu lên, cô ta hiểu rõ thủ đoạn của Lâm Quân, cũng biết anh nói được làm được, vì vậy, dù thế nào thì cô ta cũng không thể thừa nhận, rốt cuộc cô ta đã làm sai ở bước nào chứ, cô ta biết Lâm Quân có thể tìm tới đây, nhưng kế hoạch của cô ta rõ ràng là Lê Nhật Linh bị cưỡng bức, sau đó Lâm Quân mới tới Sau đó, Lâm Quân sẽ chán ghét Lê Nhật Linh, sẽ nhận ra người trong lòng anh là cô ta mới đúng…



Sắc mặt Lâm Quân lạnh lùng hơn mấy phần, y như núi băng ngàn năm không tan, khiến người ta đứng rất xa cũng có thể cảm nhận được lạnh ý từ trên người anh tản ra.






“Tôi hỏi cô lại một lần nữa, Hạ Ly ở đâu?” Anh đã tìm rất lâu rồi vẫn chưa tìm thấy Hạ Ly, trong lòng càng ngày càng cảm thấy bất an.



“Không phải em!” Giọng nói sắc bén của Phan Kiều Như vang lên, nghẹn ngào nói: “Anh Quân thực sự không tin em sao?”



Lý Thành không ngờ da mặt Phan Kiều Như lại dày như vậy, anh ta thong thả đi vào phòng, lấy điện thoại di động ra, mở âm lượng lên tới mức lớn nhất.



“Cô muốn tôi làm thế nào?”



“Giết Lê Nhật Linh!”



“Nếu như tôi giết người thì chẳng cần Lâm Quân ra tay, cảnh sát đã xử tôi trước rồi, cô nghĩ tôi ngu sao?”



“Có thể không cần giết cô ta”



“Thế thì sao?”



“Anh cưỡng hiếp cô ta cho tôi! Để tôi chống mắt lên xem đến lúc đó Lâm Quân còn có thể chấp nhận người đàn bà hư hỏng đó nữa hay không!”






“Vậy cô cảm thấy, nếu như tôi thực sự cưỡng bức Lê Nhật Linh thì Lâm Quân có thể bỏ qua cho tôi một cách dễ dàng không?”



“Thế thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi nữa rồi, tôi cho anh một khoản tiền, chữa khỏi bệnh cho mẹ anh, còn anh? Tôi có thể đưa anh ra nước.



ngoài, chuyện sau đó thì anh phải dựa vào chính mình thôi.”



“Cô nói thật chứ?”



“Thật.”



“Cô xấu xa!”



Đến đây thì bản ghi âm ngừng lại, nhưng mà cũng đủ rồi, chỉ từ giọng điệu trong đoạn ghi âm đã có thể tưởng tượng ra dáng vẻ dữ tợn của Phan Kiều Như rồi, huống chỉ giọng nói non nớt cuối cùng vang lên, không phải là Hạ Ly thì còn là ai được chứ?






Xem ảnh 1
chapter content






“Tôi hỏi cô một lần cuối cùng, Hạ Ly đang ở đâu, nếu như con bé có chuyện gì, thì cô?” Lâm Quân cười khẩy: “Cho dù là nhà họ Phan thì cũng không giúp cô được”



Thân thể của Phan Kiều Như không kìm được run lẩy bẩy, không lo được nhiều chuyện như vậy, vụt dậy lảo đảo chạy về phía cửa, dáng vẻ đó cực kỳ chật vật Không cần Lâm Quân mở miệng, mấy người vệ sĩ kia đã xách Phan Kiều Như như xách một con gà quay trở lại Phan Kiều Như lắc đầu mãnh liệt, không tỏ ra oan ức nữa, vẻ mặt cực kỳ hoảng sợ, cô ta vốn tưởng rằng Lâm Quân sẽ nể mặt nhà họ Phan mà tha cho cô ta, nhưng bây giờ cô ta đã hiểu, cô ta quá ngây thơ rồi: “Em giao Hạ Ly cho một người mà em không quen, nên em không biết Hạ Ly đã bị cô ta bán đi đâu rồi!”



“Bán!” Lê Nhật Linh ngạc nhiên thốt lên.



“E là kẻ buôn người” Lý Thành mấp máy môi Nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK