“Chú nghĩ vẫn còn trong tay 40% số cổ phần công ty ngoại giới, nhưng thực tế sau khi bán đi chỉ còn lại chưa đến 30%. Bây giờ James và những người khác đã mua rất nhiều cổ phiếu, con số này đã vượt xa sự dự đoán của chú. Sắp tới đây bọn họ sẽ ép chú từ chức. “Lê Vân Hàng thở dài nói với Hà Dĩ Phong.
“Sợ gì? Chúng ta cứ tiến hành theo kế hoạch ban đầu, kế hoạch kinh doanh sẽ được lưu hành trong LX hôm nay, một khi bọn họ hành động, ta sẽ rò rÏ ra ngoài. Sau đó khiến chúng không thể làm gì ngoài ngậm bồ hòn im lặng”
“Tốt lắm!” Lê Vân Hàng gật đầu, tỏ vẻ tán thưởng.
“Chủ tịch, cổ đông Robert đã đến”
Tiếng gõ cửa của trợ lý làm gián đoạn cuộc điện thoại của Lê Vân Hàng, ông giơ tay ra hiệu trợ lý đợi.
“Robert đến rồi, xem ra không đợi được nữa, cứ theo kế hoạch mà làm: Sau đó liếc nhìn trợ lý nói: “Mời ông ta vào”
“Chủ tịch Hàng!”
“Robert, sao ông lại đến đây, mời ngồi!”
Lê Vân Hàng không có cúp điện thoại mà mở máy đặt qua một bên.
Robert không còn cư xử trước, cẩu thả kéo ghế đối diện với Lê Vân Hàng, nhẹ nhàng dựa vào, nhìn Lê Vân Hàng bằng ánh mắt kiêu ngạo.
“Chủ tịch là một người thông minh, mấy ngày này thị trường chứng khoán LX rất tốt. Đáng lẽ ngài phải được khen ngợi vì công lao của mình. Tuy nhiên, ngài đã bỏ qua cảm nhận của các cổ đông khác, ra giá hợp đồng 200 triệu khiến công ty không những không làm ra tiền mà còn thua lỗ. Nếu không phải cổ phiếu lên giá, không chừng giờ này công ty đã trong nát ngoài hư”
Robert híp mắt nói như thể là mệnh lệnh, mơ hồ cảm thấy lần này ông ta đã chuẩn bị đầy đủ rồi.
“Đúng vậy, tôi thừa nhận rằng quyết định lần này của tôi hơi vội vàng và dứt khoát, nhưng dù sao thì cổ phiếu của công ty hiện đang tăng và tình hình vẫn rất tốt”
Mặt ngoài tranh luận là không thể thiếu, Lê Vân Hàng nheo mắt nói với Robert.
“Vậy thì sao, nếu cổ phiếu của công ty không lên giá thì giờ này chúng tôi phải cùng chủ tịch đi uống gió Tây Bắc? Hơn nữa, người sở hữu cổ phiếu mua cổ phiếu nếu chỉ để nhìn lợi nhuận nội bộ công ty không tăng thì mọi thứ chỉ là viển vông. Ngài nên biết rằng hiệu suất của LX năm nay đã giảm vài phần trăm so với năm ngoái! Điều này có thể tiết kiệm cho các cổ đông rất nhiều tiền và không ai vui lòng thay đổi. “
Khóe mắt Robert hơi nhướng lên, mang theo vẻ đắc thắng, dù sao Lê Vân Hàng cũng sắp từ chức, hắn cũng không cần duy trì hòa khí bề ngoài với ông nữa. “Vậy ông là có ý gì?”
“Tôi? Tôi chỉ làm theo nguyện vọng của các cổ đông khác đến truyền đạt ý kiến với chủ tịch” Robert giang hai tay, tỏ vẻ bất lực.
“Ô? Nghe kỹ” Lê Vân Hàng mỉm cười, dáng vẻ bình tĩnh có chút không đúng, nhưng lúc này Robert không có tâm tư quan sát biểu tình của ông.
“Các cổ đông nhất trí triệu tập đại hội đồng cổ đông, biểu quyết ngài phải từ chức!”
Nụ cười của Robert cực mãnh liệt, cứ như thể Lê Vân Hàng đã rời công ty một cách nhục nhã.
“Đuổi tôi đi, Robert, tôi thực sự đã đánh giá thấp ông!” Lê Vân Hàng nắm lấy góc bàn, nghiến răng nghiến lợi, giả bộ tức giận.
“Chủ tịch, đừng tức giận. Việc này là ý kiến của tất cả cổ đông, không phải của mỗi Robert tôi!”
“Ông cho rằng với vị trí của tôi ở LX, tôi thật sự có thể dễ dàng bị đánh bại dao?”
Lê Vân Hành đứng dậy, hai tay chống trên bàn, hung hăng nhìn Robert.
“Điều này chưa chắc đã đúng. Có một thành ngữ ở Việt Nam, hình như là xưa không bằng nay”
Robert cũng đứng dậy, nhìn thẳng vào Lê Vân Hàng mà không hề sợ hãi, nở một nụ cười bất cần.