Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hiện trường bố trí tốt chưa?”



“Đã bố trí đúng theo yêu cầu của ngài, đặt báo cáo phân tích ADN của Hạ Linh và Lê Vân Hàng vào tay ông ta, ngụy tạo nguyên nhân ông ta tái phát bệnh tim, cảnh sát sẽ không tìm tới chúng ta!”



Thấy Jackson hơi dịu đi, đám cấp dưới mới hơi thả lỏng, nhưng lại nhớ tới việc mình đi vội quá, cho dù dựng hiện trường giả cũng không đủ tỉ mỉ thì lại hơi chột dạ, không dám nói rõ với Jackson.



Có lẽ sẽ không sao đâu nhỉ? Đám người này ôm một chút hi vọng nhỏ nhoi.



“Làm tốt lắm, đi ra ngoài đi!” Jackson hài lòng cười.



“Vâng!”



Nghe Jackson ra lệnh, đám người nhanh chóng tản đi, để lại mình Jackson trong phòng.






Ông ta cho rằng mình đã tìm được tài liệu, cho dù Lê Vân Hàng không chết cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, lại không nghĩ tới… Lê Vân Hàng sẽ giấu.



Bệnh viện, Hạ Linh vốn định chờ Lâm Quân nói chuyện điệ thoại xong sẽ nói sự thật cho anh nghe, nhưng lời tới bên miệng lại không cách nào thoát ra được.



Bây giờ còn chưa biết tình trạng cha thế nào, không rõ cha đã biết mình không phải con gái của cha chưa, nếu lại có thêm gì kích thích ông ấy nữa thì e là ông sẽ không gượng nổi mất.



Hơn nữa, Hà Dĩ Phong sắp đến, nếu anh ấy biết mình vì lợi ích của bản thân mà giấu chuyện Lê Nhật Linh là con gái ruột của ba thì anh ấy sẽ xem thường mình mất.



“Hạ Linh, lúc nãy em định nói gì với anh à?”



“À, em định hỏi anh muốn đối phó .Jackson thế nào?”



“Anh chưa biết, nhưng ông ta có thuốc giải độc của Nhật Linh, anh không thể hành động thiếu suy nghĩ” Lâm Quân xoa khóe mắt.



“Theo cách làm của ông ta từ trước tới giờ có thể thấy, trừ khi anh có lợi thế có thể đưa ra để trao đổi với ông ta, bằng không ông ta sẽ không giao thuốc giải cho anh”



“Anh biết.”



“Chuyện của cha hôm nay anh nghỉ ngờ do ông ta làm sao?” Hạ Linh hỏi anh.



“Từ từ”



“Tại sao? Sao bọn họ phải mạo hiểm làm chuyện trái pháp luật cơ chứ?” Hạ Linh cảm thấy chuyện này rất vô lý. Cho dù giờ cô ấy đã biết Jackson luôn lợi dụng bản thân, nhưng trước giờ ông ta vẫn đóng vai một người chú tốt, sự tương phản này khiến cô ấy khó mà thừa nhận nổi.



“Thật ra mấy năm nay .Jackson không chỉ kinh doanh mình Công ty LX, ông ta còn làm giao dịch ngầm và nhiều hoạt động phi pháp khác. Mấy năm nay cha em luôn điều tra ông †a. Hôm qua vừa bắt đầu có tiến triển, có lẽ cha em nắm được chứng cứ phạm tội của .Jackson nên Jackson muốn giết người giệt khẩu”






“Sao ông ta có thể điên cuồng như vậy?”



Nghĩ tới sự chăm sóc của .Jackson bao năm qua, lúc này chỉ thấy vẻ mặt vặn vẹo bên dưới lớp mặt nạ nhân nghĩa ấy, Hạ Linh thoáng rùng mình.



“Nếu lần này cha không lưu lại manh mối gì khác thì cứ để em đến chỗ .Jackson, em có thể trộm thuốc giải hoặc chứng cứ phạm tội của ông ta!” Đôi mắt Hạ Linh chợt trở nên kiên định, Lâm Quân nhìn ngây người.



“Em nói linh tinh gì đấy? Hạ Linh, anh nói nhiều như thế em còn không hiểu được sao? Jackson không phải dạng người dễ qua mặt như em nghĩ đâu.



“Em nghe hiểu, em biết là nguy hiểm, nhưng bây giờ trừ em ra còn ai có thể tiếp cận ông ta nữa?” Hạ Linh mím môi bình tĩnh nhìn Lâm Quân.



Hà Dĩ Phong đã quay lại, còn dẫn Lê Minh Nguyệt theo, mà cô ấy cũng muốn có thể giúp bọn họ một tay chứ không phải tránh ở phía sau, nhận sự bảo vệ của bọn họ.



Hạ Linh muốn nói cho Hà Dĩ Phong biết, cô ấy có thể kiên cường đứng bên người anh.



“Lâm Quân” Hà Dĩ Phong đi về phía bọn họ, đánh gãy đối thoại của hai người.



“ừ”



“Sao hai người nhăn nhó thế? Phẫu thuật xong chưa? Chú Hàng sao rồi?”



Hạ Linh thấy Hà Dĩ Phong thì trong lòng hơi gợn sóng, nhưng nhìn đến Lê Minh Nguyệt như chim nhỏ nép vào lòng anh ta thì im lặng không nói “Đang phẫu thuật, chắc sắp xong rồi.”



“Tôi vẫn chậm một bước, chứng cớ chắc bị người của Jackson mang đi hết rồi.”



“Không sao, quan trọng nhất bây giờ là hi vọng chú Hàng bình an, chuyện khác kiểu gì cũng có cách thôi.”



“Đúng vậy”



Cạch.



Cửa phòng phẫu thuật bị người đẩy ra, bác sĩ mổ chính đi tới, nhìn ba người vây lại thì kéo khẩu trang xuống.



“Bác sĩ, cha tôi thế nào rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK