Lâm Quân vẫn cảm thấy kì quái, nhìn Hà Dĩ Phong, ý đó nghĩa là: Nhìn đi, lòng của người ta cũng tổn thương vì cậu, bạn bè cũng không có ai thèm đến đưa đón nữa.
Hà Dĩ Phong quay lại liếc Lâm Quân, lười so đo cùng với anh, nhưng vừa nghĩ đến việc mình quay về có thể lập tức gặp được Lê Minh Nguyệt trong lòng lập tức vui vẻ.
“Thuận buồm xuôi gió” Lâm Quân cũng không lắm lời, võ bả vai của Hà Dĩ Phong, cười nói.
Hà Dĩ Phong gật đầu, xoay người bước lên cửa lên máy bay, tối qua đã nói hết rồi, đại nam nhân thì cần gì phải lê mà lề mề.
“Chúng ta cũng trở về thôi, kết quả xét nghiệm chắc sắp có rồi” Lê Vân Hàng nhìn Lâm Quân, mở miệng nói.
“Vâng” Lâm Quân gật đầu, mặc dù chuyện Lê Nhật Linh là con gái của Lê Vân Hàng tất cả mọi người đều bi chuyện chắc như đinh đóng cột, nhưng mà đã thực hiện xét nghiệm quan hệ cha con, có được kết quả khẳng định cũng rất tốt.
Hơn nữa nghe nói hôm nay Hạ Linh cũng rất kích động, xung phong nhận việc chạy đến bệnh viện lấy kết quả.
Nghĩ đến đây Lê Vân Hàng không nhịn được mà bật cười, hai cô con gái cũng đã tìm thấy, việc ông đi tìm nửa đời người cuối cùng cũng có kết quả.
Hạ Linh đi trên đường, từ chối để tài xế chở, mà đi đường khác đường trở về nhà.
Lòng bàn tay toát ra một chút mồ hôi, nắm tờ xét nghiệm trong tay thật chặt.
“Vào đi” Jackson mở cửa, nói về hướng Hạ Linh.
Hạ Linh gật đầu, dù sao thì cô ấy cũng đã từng đến nhà Jackson rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ hồi hộp như bây giờ, có tật giật mình có lẽ chính là như vầy.
“Đã cầm tờ xét nghiệm ở trong tay rồi?”
“Đúng vậy, giờ chúng ta phải làm gì đây?”
Jackson nhíu mày, chuyện sửa đồi tờ xét nghiệm này ông ta chưa bao giờ làm qua, ông ta thật sự không biết phải bắt đầu từ đâu.
“Nếu như cháu nói với cha cháu, cháu không may làm mất tờ xét nghiệm, nhưng mà trước đó cháu đã mở xem trước, Lê Nhật Linh không phải là con gái của ông ta, lúc đó cha cháu sẽ làm thế nào?”
Hạ Linh mím môi khi nghe được những lời này: “Không được, bây giờ cha cháu đã nhận định rằng Lê Nhật Linh chính là con gái của ông ấy”
“Tại sao?”
“Hình như là vì, dáng vẻ của Lê Nhật Linh và mẹ rất giống.
Hạ Linh chần chừ mở miệng, nói thật, cô ấy cũng chưa từng nhìn thấy mẹ của mình, chẳng qua là Lê Vân Hàng nói bà ấy đã rời khỏi mình từ rất sớm, đối với chuyện này Lê Vân Hàng rất nhạy cảm, Hạ Linh lập tức đoán là có thể bà ấy đã không còn ở nhân gian nữa, dù sao thì người đã mất, cô ấy không muốn nhắc đến để làm cha buồn.
“Chỉ là vì giống nhau?” Jackson không hiểu lắm, Lê Vân Hàng là một người có lý trí, chỉ sợ rằng không phải vì giống nhau là đã nhận Lê Nhật Linh là con gái của mình, có lẽ là còn có có cách nào khác.
“Cháu cũng không biết” Hạ Linh xòe tay, tóm lại là Lê Vân Hàng dường như là có loại tình cảm đặc biệt với Lê Nhật Linh.
Cũng chính bởi vì cái tình cảm đó của Lê Vân Hàng, khiến cho cô ấy vô cùng ghen tị và còn có lo lắng với Lê Nhật Linh.
“Vậy thì đầu tiên cứ nói cho cha cháu rằng cháu đã làm mất tờ xét nghiệm đi”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó?” Ánh mắt Jackson chuyển động, thâm sâu mở miệng.
“Tiếp đó, không phải cháu không tin cháu không phải là con gái của Lê Vân Hàng sao?”
Tay cầm túi của Hạ Linh run run, rõ ràng là bị những lời này chọc thẳng nào nỗi đau, cô ấy mờ mịt, cũng không tin chuyện này, mặc dù chính cô ấy cũng không biết, đây là không bằng lòng, hay là sợ hãi.
Jackson bật cười: “Nếu đã như vậy, chuyện này cũng không khó, cháu dùng máu của cháu đi xét nghiệm một lần, sau đó đổi là Lê Nhật Linh, nếu như chú lừa cháu, vậy chứng minh cháu là con gái ruột của ông ta, nếu như không phải, vậy bản xét nghiệ này cũng chỉ có thể thay mặt cho Lê Nhật Linh, không phải sao?”
“Thật sự có thể làm như vậy sao?” Hạ Linh mờ mịt ngước mắt lên, trên mặt có chút bất lực, cô ấy thật sự phải làm chuyện như vậy sao?
Để bản thân mình biến thành loại người mà trước kia mình đã từng coi thường sao.
Jackson thâm sau nhìn Hạ Linh, đưa cô vào trong phòng ngồi xuống ghế xô pha, tự mình đốt hương, đây là đồ mà năm đó ông ta tình được ở Việt Nam, nghe nói có thể khiến người khác thả lỏng, đã lâu rồi chưa có dùng cái này.
Ông ta gặp qua rất nhiều loại người ở trên thương trường, còn lập kế hoạch cho bản thân mình trong nhiều năm, tất nhiên bản thân mình không thể thả lỏng trong chốc lát được, không nghĩ rằng hôm nay lại phải dùng đến.