Chương 873. Vô ích?
“Làm sao vậy ạ?” Giọng nói của Nhật Linh hôm nay đã tốt trở lại, rốt cuộc không còn khàn nữa, cô tò mò nhìn Lê Vân Hàng và Hạ Linh trong phòng khách, mơ hồ cảm thấy chuyện đã xảy ra dường như có liên quan đến mình.
“Không có gì” Hạ Linh đáp lại theo bản năng, có chút cắn rứt lương tâm, nhanh chóng giấu tờ xét nghiệm sau lưng.
Lê Vân Hàng cũng chú ý tới hành động của Hạ Linh, nhưng có chút khó hiểu, mấy ngày trước Hạ Linh rất chán ghét Nhật Linh, tại sao đột nhiên lại không muốn Nhật Linh xem tờ báo cáo này?
Lâm Quân cũng đi theo Nhật Linh xuống lầu, nhướng mày nhìn mấy người đang nhìn nhau.
Xem ảnh 1
Nhưng ông không tránh khỏi có chút mất mát.
Hạ Linh sững sờ, lấy tờ xét nghiệm ra, đầu hơi cúi xuống đưa tờ báo cáo kết quả xét nghiệm cho Nhật Linh, có phần sợ hãi khi đối mặt với cô.
Rốt cuộc, cô ta đã lấy đi cha và thân phận của Nhật Linh, nếu cô đã hạ quyết tâm làm người xấu thì tốt rồi, nhưng mà cô đã bắt đầu hố Ï Vậy tờ giấy kiểm tra này ở đâu ra? Có thể nào là chú Jackson đã gửi tới cho cô?
Nhưng rõ ràng chú ấy đã hứa rằng sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Nhật Linh nhận được báo cáo kết quả xét nghiệm, dòng chữ lớn trên đó đâm vào mắt cô.
Nhật Linh chỉ cảm thấy một nơi nào đó trong trái tim đột nhiên trống rỗng.
Trong phòng giống như nổi lên một cơn gió lạnh đang thổi qua da thịt khiến cô lạnh đến phát run.
Nếu Lê Vân Hàng không phải là cha của cô, vậy thì gia đình cô ở đâu? Cô là ai?
Manh mối trên sợi dây chuyền đại biểu cho cái gì? Cô đã trải qua rất nhiều khó khăn để đến nước Pháp, suýt thì chết đuối, bị bắt cóc rồi giam cầm, rồi còn rời xa con mình nhiều ngày như vậy. Tất cả những gì cô đã làm ở đây đều vô ích sao?
Mất mát, đau lòng và thậm chí là tuyệt vọng về thân thế của chính mình giống như một tảng đá nặng đè chặt trong lòng Nhật Linh.
Nhật Linh nhắm chặt mắt, khóe mắt chảy ra một dòng lệ, hơn nữa thân thể của cô trải qua sự việc lần trước còn chưa hoàn toàn phục hồi, suýt nữa lảo đảo ngã về phía sau.
May mắn thay, Lâm Quân di chuyển nhanh đỡ lấy Nhật Linh và ổn định cơ thể của cô.
Lâm Quân không nhìn lại tờ kiểm tra nữa, động tác và biểu hiện của Nhật Linh đã giải thích tất cả mọi chuyện.
Tuy nhiên, anh cảm thấy nghỉ ngờ, LX là manh mối duy nhất trên sợi dây chuyền, Lê Vân Hàng tình cờ cũng họ Lê, ngoại hình của Nhật Linh có phần giống với ông ấy, nếu tất cả những chuyện này chỉ là trùng hợp thì chắc chắn anh sẽ không tin.
Nhưng lúc này anh lấy đâu ra tâm trạng để suy nghĩ kỹ những chuyện này, tất cả tâm tư đều đổ lên người Nhật Linh.
“Nhật Linh, em có sao không?”
Nhật Linh dựa vào Lâm Quân để ổn định thân thể, giúp bản thân đứng vững, sau đó lắc đầu: “Em không sao”
€ô chỉ hơi buồn, đột nhiên bắt đầu nghi ngờ thân thế của chính mình.
Cô chỉ muốn có một mái ấm, cô muốn tìm thấy cha mẹ và người thân của mình, nhưng tại sao điều ước giản đơn này lại khó đến vậy?