Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1057





Quả nhiên đúng như Trần Hi Lam dự liệu, trong lòng Trần Hi Tuấn vân đang có hy vọng, không phải là một người kiên cường, không có chút tín nhiệm hay tin tưởng nào với cha của mình, có lẽ là do giác quan thứ sáu của phụ nữ đi, cô vẫn luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra?





“Ừm, em biết, ý của em là muốn tìm chứng cứ, chúng ta đi đến căn phòng mà trước đây anh và chị Nhật Linh ở với nhau có lẽ không được đâu”





Trần Hi Lam nhìn tuyến đường mà Trần Hi Tuấn đang lái xe đi, sau đó liếc mắt nhìn Trần Hi Tuấn một cái.





Trần Hi Tuấn từ từ dừng xe lại, bởi vì lực quán tính, mà thân thể của Trần Hi Lam không chút phòng bị khẽ đổ về phía trước một chút.





“Em không sao chứ!”





Trần Hi Tuấn cảm thấy rất có lỗi nhìn thoáng qua Trần Hi Lam.





“Không có việc gì cả.”





Trần Hi Lam lắc đầu, cười cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút lo lắng cho sau này khi anh cô và cha gặp mặt nhau.





“Về nhà!”





Trần Hi Tuấn thở ra một hơi, quay xe về hướng nhà ở.





Sự tình cũng thật là trùng hợp, anh và cả James tựa hồ như cùng lúc lái xe về nhà, hai người một trước một sau đi vào trong nhà, Trần Hi Tuấn và Trần Hi Lam xuống xe, phía sau liền truyền đến tiếng động cơ phanh xe của James.





Trần Hi Lam lôi kéo Trần Hi Tuấn đứng ở cửa cùng nhau đợi James xuống xe.





James vừa mới đàm phán xong chuyện với Jackson nên tâm tình cũng đang rất tốt, cũng đã hai ngày không gặp đứa con này, tuy rằng vẫn còn khẽ nhíu mày, trong lòng cũng không còn tức giận như lúc trước nữa.





Chính là hai người vẫn luôn cần một người bắc thang làm hòa trước, mà người này, đương nhiên sẽ không phải là ông ta.





Ở trong mắt của ông ta, thế giới này có thay đổi như thế nào cũng không có chút quan hệ nào với ông ta, ông ta ở bên ngoài cho dù có dùng những thủ đoạn như thế nào, thì khi về đến nhà cũng chỉ là một người cha, trong thế giới của ông ta chỉ có Trần Hi Tuấn và Trần Hi Lam, hai người bọn họ mà thôi.





Năm đó sai người cướp túi xách của Lê Nhật Linh cũng là vì muốn tạo cho con trai một cơ hội, đây cũng chỉ là bởi vì xuất phát từ tấm lòng yêu thương của một người cha đối với con cái mà thôi. Ông ta cũng không biết khi đó Lê Nhật Linh cư nhiên lại là người phụ nữ của Lê Vân Hàng, thật là tạo hóa trêu người.





Thúc giục Trần Hi Tuấn vào công ty làm việc nhưng anh lại không thích, tuy có tâm tư muốn để anh trở thành người thừa kế của mình, nhưng kỳ thật cũng là bởi vì ông ta đã đi quá nhiều đường vòng và đường tắt cho nên không muốn Trần Hi Tuấn phải chịu khổ.





“Ba!” Trần Hi Lam mở miệng lên tiếng trước, James gật gật đầu nhìn thoáng qua Trần Hi Tuấn.





Thấy anh không có ý định gọi mình, liền lướt qua anh đi vào bên trong.





“Bạt”





Trần Hi Tuấn cắn chặt răng, sau cùng vẫn là gọi ra ngoài, anh cũng biết anh được di truyền lại tính cách của cha mình, có loại tinh thần không chịu cúi đầu, nhưng vì tình cảnh lần này, vì muốn biết rõ chân tướng, anh lại không thể không làm như vậy.





James dừng chân lại.





“Chuyện lần trước, là con đã sai, con xin lỗi vì sự lỗ mãng của mình hôm đó”





Những lời này đều là xuất phát từ tận đáy lòng, nếu bỏ ngoài tai những lời mà Lâm Quân nói về ông là một người xấu làm ra chuyện trái pháp luật, thì James đích thật là một người cha tốt, xứng đáng nhận được sự tha thứ.





Không phải anh đã tiếp thu những lời nói và hành động của James, mà anh chỉ đang xin lỗi về cái cách mà anh nói chuyện ngày hôm đó thôi.





Nếu như đã đồng ý giúp Lâm Quân tìm chứng cứ, nên trước khi đứng trước những thứ đang chống đối lại cha mình, anh cảm thấy nội tâm của bản thân lúc này vẫn rất bình tĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK