Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 998





“Chị Nhật Linh, chị không sao chứ!”





Lê Mỹ Vân lấy khăn giấy ướt ra, giả vờ lau sạch đồ uống trên mặt Lê Nhật Linh, nhưng thật ra, nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác thảm hại của Lê Nhật Linh, trong lòng cô ta đừng hỏi là vui mừng biết bao.





“Tôi sẽ tự làm” Lê Nhật Linh cầm lấy khăn giấy ướt, tự lau mặt, tránh khỏi tay của Lê Mỹ Vân.





“Cái kia Nhật Linh! Thật xin lỗi, vừa rồi chỉ là…”





Mẹ Hạ muốn nói gì đó, nhưng Lê Nhật Linh không cho bà ta cơ hội.





“Bà không cần phải nói gì cả, những điều nên nói vừa rồi tôi đã nói hết” Lê Nhật Linh quay người, lạnh lùng bước ra ngoài cửa.





“Nhật Linh” Hạ Huy Thành liếc mắt nhìn Lê Mỹ Vân, Lê Mỹ Vân hiểu chuyện gật đầu, Hạ Huy Thành vội vàng đuổi theo phía sau cô.





“Mẹ vừa rồi thật sự không biết, bây giờ hiểu lầm người ta, tất cả đều là lỗi của mẹ” Mẹ Hạ có chút buồn phiền hối hận nhìn Hạ Lan Châu, tựa hồ đang nghĩ tới cái gì.





“Vừa rồi Lê Nhật Linh nói, đây không phải là trùng hợp là có ý gì? Lan Châu?” Mẹ Hạ nhìn kỹ Hạ Lan Châu, như là muốn nhìn thấu tâm can của cô ta, mà Hạ Lan Châu đưa tay ôm chặt mẹ Hạ.





“Không có ý nghĩa gì, ôi chao, mẹ ơi, mẹ làm sao có thể tin lời người ngoài chứ, con là con gái của mẹ đấy!”





“Tốt nhất là như vậy, mẹ không hy vọng hiểu lầm ngày hôm nay có liên quan gì đến con, anh trai con sắp kết hôn rồi, bây giờ không nên gây thêm chuyện. Hơn nữa nhà họ Lâm và nhà họ Hạ chúng ta có một số giao dịch kinh doanh, như vậy rất có thể sẽ làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của công ty”





Mẹ Hạ càng nghĩ càng cảm thấy bản thân vừa rồi quá bốc đồng nóng nảy, chứ thực sự bà không nỡ trách con gái của mình.





Bà ta biết tâm tư của Hạ Lan Châu với Hạ Huy Thành, nhưng nhà họ Hạ đã trở thành như bây giờ, đây là đứa con gái duy nhất của bà ta. Bà ta sao có thể nặng lời với cô chứ?





“Chúng ta mới không hiếm lạ nhà họ Lâm của cô ta.”





“Lan Châu” Thái độ thờ ơ không thèm quan tâm của Hạ Lan Châu khiến mẹ Hạ cảm thấy không biết phải làm sao, mẹ Hạ nghiêm nghị trách mắng, ngày thường bà ta đã quá nuông chiều đứa con gái này rồi.





“Mẹ, không sao đâu, những việc này đã có Hy Thành xử lý rồi, Lê Nhật Linh cũng không phải người không quan tâm đến đại cục, chỉ cần giải thích rõ ràng là được rồi, mẹ về trước đi ở đây giao cho bọn con” Với vẻ ngoài dịu dàng và lương thiện của Lê Mỹ Vân, cô lập tức hóa thân thành người vợ hiền dâu đảm khiến cho Hạ Lan Châu thật sự là xem không nổi.





Không khỏi ở trước mặt mẹ Hạ châm chọc vài cât Ì, vẫn chưa gả vào nhà họ Hạ mà đã học được cách lấy lòng mẹ chồng rồi”





Mẹ Hạ cau mày: “Lan Châu, đừng nói nhảm, Mỹ Vân sắp trở thành chị dâu của con rồi, sao lại không biết lớn nhỏ như: vậy chứ” Cuộc hôn nhân giữa Lê Mỹ Vân và Hạ Huy Thành không dễ dàng mới tranh thủ được. Trước đây, nhà họ Hạ nợ nhà người †a, mà hôm nay chuyện của Lê Nhật Linh Lê Mỹ Vân cũng không được voi đòi tiên, gây sự thêm chuyện. Ấn tượng của mẹ Hạ với Lê Mỹ Vân càng tăng thêm không ít, nhưng không thể bởi vị sự tùy hứng của Hạ Lan Châu, lại gây thêm rắc rối gì nữa.





Hạ Lan Châu lại bị trách mắng rất là khó chịu.





“Mỹ Vân, thật may là con độ lượng không chấp nhặt. Mẹ có thể yên tâm rồi sau này con trai của mẹ giao cho con” Mẹ Hạ thành tâm thật ý nói, thân mật nắm tay Lê Mỹ Vân, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng yên tâm.





“Cám ơn mẹ, con sẽ không khiến cho mẹ thất vọng” Một tia sáng lóe lên trong mắt Lê Mỹ Vân, trong lòng vui mừng khôn xiết, trước đây nhà họ Hạ cùng nhà họ Lý liên hôn chỉ là vì để liên hôn thương nghiệp, nhà họ Hạ không hẳn có ấn tượng tốt gì về cô, nói cách khác, không chỉ là cô đối với ai cũng vậy. Mà bây giờ mẹ Hạ lại nói như vậy, không nghi ngờ gì là một lời khẳng định đối với cô.





Nước cờ ngày hôm nay cô ta đã đi đúng rồi.





“Thôi đi, có phải là chị dâu của tôi hay không còn chưa biết đâu” Hạ Lan Châu bất mãn lẩm bẩm một câu, cô ta sao có thể để một người phụ nữ như thế này kết hôn với Hạ Huy Thành được cơ chứ?





Mặc dù cô ta vốn dĩ cho rằng bản thân đã buông tay nhưng khi nghe tin Hạ Huy Thành đính hôn, vẫn không nhịn được đau lòng.





“Lan Châu!”





“Con có nói gì đâu.”





Sau khi tiễn mẹ Hạ, Hạ Lan Châu bất mãn liếc nhìn Lê Mỹ Vân đang cười.











“Được rồi, mọi người đều đi rồi, cô còn giả bộ cái gì nữa”





Lê Mỹ Vân liếc nhìn Hạ Lan Châu rất là khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK