Mục lục
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trả lại cho tôi” Giọng nói của Lê Nhật Linh vô.



cùng kiên định, cô đưa tay ra trước mặt Lâm Quân. Thế nhưng ví cánh tay phải đã bị gãy xương, vẫn phải vô nước biển nên chỉ còn một tay có thể hoạt động được.



“Hừ!” Rốt cuộc Lâm Quân cũng không nhịn được, ghé sát vào trước mặt Lê Nhật Linh, bốn mắt nhìn nhau để muốn xem thử trong mắt cô làm sao có người đàn ông khác nữa. Nhìn thấy đôi môi tái nhợt kia, trong đầu anh vấn luôn tự nói với mình rằng cô vừa mới xảy ra tai nạn xe nên không thể kích thích cô.



“Trả lại cho tôi” Lê Nhật Linh cũng không né tránh, lặp lại lời nói vừa rồi một lần nữa Lê Nhật Linh siết chặt nắm đấm, bình thường cô đều không phải là đối thủ của anh, huống chỉ là bây giờ. Cơ thể anh không hề động đậy, chỉ là trong lòng đã cảm thấy rất buồn cười, rốt cuộc cô xem anh là gì chứ?






Cuối cùng Lâm Quân mở miệng nói, dường như còn mang theo một chút ý hận: “Lê Nhật Linh, Hòa Phong không có chết. Em từ bỏ con trai ruột của mình nhiều năm như vậy, hôm nay còn muốn ra đi với người đàn ông khác nữa sao?!



Anh đang chất vấn cô sao? Lâm Quân mà lại chất vấn cô à? Anh dựa vào cái gì để chất vấn cô chứ?



“Hòa Phong không chết? Anh cho rằng tôi là người ngu sao? Thắng bé đã chết trong tay đứa con trai mà anh yêu thương đấy! Lâm Quần, anh còn muốn bao che cậu ta đến khi nào nữa? Lâm Niệm Sơ là con anh, chẳng lẽ dòng máu chảy trên người Hòa Phong không phải của anh sao?!



Hòa Phong… đó là Hòa Phong của cô, Lê Nhật Linh cảm thấy đầu mình đau nhức đến mức sắp nứt ra rồi.



Làm sao có thể không chết được chưa? Cô cũng hy vọng Hòa Phong còn sống nhưng cô đã †ận mắt nhìn thấy đứa bé kia không còn nhúc nhích nữa, trên cơ thể lạnh băng không có một chút nhiệt độ, dường như cũng đóng băng luôn cả trái tìm cô.



Trong đầu Lê Nhật Linh vô cùng rối bời, Lâm Quân lừa gạt cô lâu như vậy, còn vọng tưởng lừa dối cô nữa sao? Ánh mắt Lê Nhật Linh lạnh lùng nhìn Lâm Quân.






Lâm Quân mím môi, trong lòng không hiểu sao lại hơi chua xót. Cô đối xử với anh thì lạnh lùng như vậy, nhưng khi nhắc đến Hòa Phong thì lại vô cùng kích động.



Anh đang ghen tuông với cả con trai của mình sao?



Lâm Quân vội vàng thu hồi tâm trạng của mình lại, mở miệng nói: “Hòa Phong không có chết, còn nữa, anh đã nói Lâm Niệm Sơ không phải con anh rồi mà!



Hòa Phong không chết, đây là sự thật vô cùng may mắn. Ngay cả Lâm Quân cũng rất vui mừng vì mình đã tìm được Hòa Phong, mang thăng bé trở lại. Anh vui mừng không chỉ vì Hòa Phong là con trai mình, mà nếu thằng bé thật sự có chuyện thì sợ rằng Lê Nhật Linh cũng không muốn nhìn anh lâu thêm một chút..



Anh nhẹ giọng nói: “Nếu như em muốn nghe thì bây giờ anh sẽ nguyện ý nói hết tất cả những chuyện này cho em nghe, chỉ cần…” Nửa sau câu, Lâm Quân khế dừng lại một chút: “Chỉ cần em đồng ý ở lại bên cạnh anh thì được rồi Không biết trải qua bao lâu, Lê Nhật Linh mới bình tĩnh trở lại. Cũng không biết vì nguyên nhân gì, cuối cùng cô cũng chậm rãi nói với Lâm Quân: “Anh nói đi!



Lâm Quân vui mừng, chẳng lẽ ý của Lê Nhật Linh là đồng ý cho anh thêm một cơ hội sao?



Thế nhưng anh cũng không gấp gáp, đi rót một ly nước ấm, thổi thổi rồi cắm ống hút vào rồi đưa đến bên mép Lê Nhật Linh.



Sau đó mới châm rãi mở miêng nói: “Niêm Sơ là con riêng của cha, trước kia anh đã nói với em rồi. Hòa Phong, Hạ Ly và Chí Linh đều đang chờ em về nhà, anh biết ban đầu lừa dối em là anh không đúng nhưng Hòa Phong còn sống, một đứa trẻ khác anh đã đổi tên thành Lâm Chí Linh.



Nhật Linh, em đã tự tay ôm đứa trẻ kia rồi, nhưng con trai của chúng ta thì em vẫn chưa kịp ôm thắng bé một cái…!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK