"Anh thấy tôi cần được người ta bảo vệ sao?" Tấn Trạm nhíu mày nói: "Trái lại là anh đó, chỉ sợ cần gia tộc các anh bào vệ đúng không? Nếu không bây giờ anh không biết đã chết bao nhiêu lần rồi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tô Vũ không tức giận, đối với gia tộc của anh ta, anh ta giống như vô cùng tự hào.
"Cậu và con tiện nhân Tô Uyên kia đều mạnh miệng như nhau." Tô Vũ cười xấu xa nói.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nghe thấy câu này, sắc mặt Tần Trạm lập tức trở nên rét lạnh.
Tô Vũ lập tức cười ha ha, giống như tìm được nhược điểm của Tần Trạm.
"Xem đi, người giống như cậu, vĩnh viễn khó có khả năng trờ thành người hơn người, một người phụ nữ đã khiến tâm trang của cậu rồi loạn như thế sao?" Tô Vũ cười mia nói.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tấn Trạm hip mắt nói: "Anh với mẹ anh đúng là giống nhau, đếu là gà cao cấp.”
"Cậu nói cái gì?" Tô Vũ lập tức giận tím mặt, khítức kinh khủng lập tức bùng nổ ra, cả chiếc xe đều bị lắc lư trái phải!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mà mà Chu Định ra tay đúng lúc, lúc này mới ổn định được.
"Tô Vũ, có chuyện gì đợi lát nữa xe đỗ lại rối nói, còn nhiều cơ hội mà" Chu Định nói với vẻ ngu ý.
"Da, sư phụ." Tô Vũ vội chắp tay.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh ta lập tức dán sát vào tai Tấn Trạm nhỏ giọng nói: "Tên nhóc miệng lưỡi sắc bén, tốt nhất là cậu có chút bàn lĩnh, nếu không nhất định sẽ thiệt lớn."
Tấn Trạm không hé răng, anh ngồi trên xe nhằm mắt dưỡng thắn.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Rất nhanh, cả chiếc xe rơi vào trong vùng tối tăm, tầm mắt mọi người đều trở nên mơ hồ.
"Vi bảo vệ địa điểm lịch luyện không bị xâm phạm, tạm thời dùng bí pháp ngăn cản tầm mắt của các vị." Chu Định thản nhiên nói.
Tấn Trạm im lặng không nói, những tài nguyên cực phẩm này đã sớm bị hiệp hội võ đạo giữ lấy, người bình thường muốn bò lên trên, thật sự quả khó khăn.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Không biết xe lái bao lâu cuối cùng cũng dừng lại, tấm mắt mọi người cũng lập tức khôi phục lại.
Từ trong xe nhin ra bên ngoài, cảnh tượng đổ nátthê lương bày ra trước mặt mọi người,
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cùng lúc đó, khí tức phong cách cổ xưa phả vào
"Xuống xe đi. Chu Định lạnh giong nói. mặt.
Mọi người vội vàng xuống xe, những người này đều biết Chu Định là sư phụ của Tô Vũ, cho nên nhao nhao xuống xe đi tới lấy lòng Tô Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tô Vũ giống như rất hưởng thụ loại cảm giác này, anh ta lạnh nhạt nhin Tần Trạm cách đó không xa, cười mà như không cười nói: "Chỉ cần nghe lời thì có nước canh uống."
Ở đây gần hai mươi người, ngoại trừ Đằng Ngạo, Hàn Cửu Thiên không tận lực lấy lòng Tô Vũ ra, những người khác hơn phân nửa đều đứng về phía Tô vũ.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tần Trạm híp mắt nhìn, chỉ thấy còn có một thanh niên không tận lực tới gần Tô Vũ, må lằng lặng nhìn nơi lịch luyện, không biết đang nghĩ gì.
"Nơi này có lưu lại sát khí, nếu không muốn chết thì theo sát tôi." Chu Định lạnh giọng nói.
"Da, đội trường Chu" Mọi người vội vàng chắp tay nói.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này bỗng nhiên Tô Vũ bước ra một bước, anh ta lạnh lùng nói: "Đừng sốt ruột, có một số món nợ vẫnnên tính toán trước thì hơn"
Người nào cũng biết Tô Vũ chi cái gì, bởi vậy ánh mất bọn họ nhìn Tán Trạm không khỏi có chút đồng tinh
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tô Vũ bước từng bước tới trước mặt Tấn Trạm, anh ta lạnh giọng nói: "Tấn Trạm, cậu khiêu khích uy nghiệm của nhà họ Tô nhiều lần, thực sự nghĩ nhà họ Tôi không dám động vào cậu sao?"
Lúc này sát khí trên người Tô Vũ rất nặng, mà tu vi của anh ta lại càng khủng bố đạt tới cảnh giới võ tông tam phẩm.
Đều là hạt giống trẻ tuổi đứng đầu, Tần Trạm nhất định không phải đối thủ.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội." Tô Vũ lạnh giọng nói: "Cậu quỳ xuống dập đầu với tôi ba cái, tôi có thể suy xét tha thứ cho cậu."
Tần Trạm cười mia nói: “Cần gì phải nói những lời vô nghĩ vô dụng như vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Được!" Tô Vũ hét to: “Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!"
Khi nói chuyện, trên người Tô Vũ dấy lên một luồng khí tức màu tím!
Khí tức này rất diêm dúa lòe loẹt, gần như vẽ bếngoài Tô Vũ ra giống như thiên thắn!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau đó Tô Vũ mang theo khí kinh cuống bạo, vung mạnh một quyền về phía Tấn Trạm! Tốc độ của anh ta rất nhanh, dưoi tiến để không thi triển Súc Địa Thành Thông, Tấn Trạm căn bản không kip né tránh!
Rơi vào đường cùng, Tần Trạm đành phải nâng quyền nghênh đón!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Quả đấm của Tô Vũ được nội kinh bao phù, uy lực của nó có thể nói không gì địch nối!
Hai luống khí tức vừa va chạm vào nhau, thân thể Tần Trạm lập tức không ổn định, liên tục lùi lại mấy bước!
Tô Vũ thừa thắng xông lên, trên hai tay anh ta ngưng tụ từng khí tức màu tím giống như cầu vồng, sau đó từ giữa không trung trần áp tới!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tần Trạm hét to một tiếng, trên người anh đột nhiên dấy lên từng tia sáng màu vàng kim, quả đắm càng giống như mặt trời, vô cùng chói mắt!
"Bùm!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tia sáng kia rơi xuống, va chạm với quả đấm của
Tần Trạm.
Hai tia sáng đột nhiên nổ tung, mà luồng khí màutim kia giống như ngọn núi nhỏ, từng bước ép xuống!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Răng rắc!"
Dưới khí tức bá đạo này, quả đấm của Tấn Tram bị ép vỡ toang, mặt đất lại càng lún xuống vài phân!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"A!"
Tân Trạm gầm lên giận dữ, tất cả linh lực lập tức phát huy tới mức cực hạn, đối kháng với quả đấm màu tím kia!
"Hừ, như con kiến." Tô Vũ hừ lạnh một tiếng, bàn tay anh ta nâng lên, sau đó lại đẻ mạnh xuống!
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thân thể Tấn Trạm hoàn toàn không đứng nối, "rắm" một tiếng, bị đánh ngã xuống đất!
Sức lực khủng bố khiến Tần Trạm phun ra máu tưới, mãi mà không thể đứng dậy.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ngu Như Mỹ sợ tới mức gương mặt trắng bệch, thân thể mềm mại hơi chấn động.
Cô ta che miệng, giống như thấy được tình trạng thể thảm của mình.
Tô Vũ bước từng bước về phía Tần Trạm, anh ta ở trên cao nhìn xuống Tần Trạm, cười mia nói: "Chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao? Cậu còn nhớ rõ những lời cậu nói năm đó không?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tấn Trạm nghiến răng, nhếch miệng cười nói:"Thời gian chưa tới, hướu chết về tay ai còn chưa biết dược."
"Ha ha, cậu cảm thấy trong một tháng có thể thay đối được gì?" Tô Vũ nhíu mày hoi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Các học già đều có thể thay đổi cách nhìn nhận trong vòng ba ngày, một tháng thì thế nào?"
Tô Vũ nheo mắt, anh ta rất không thích khí thế phản kháng trên người Tần Trạm.
Nhất là phản kháng đến từ tầng thấp nhất, khiến anh ta cảm thấy chịu khuất nhục.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Tấn Trạm, nếu cậu nguyện ý thần phục tôi, tôi có thể tha cho cậu." Tô Vũ lạnh giọng nói.
“Anh nói nhiều lời vô nghĩa lắm." Tần Trạm nhêch miệng cười nói: “Chỉ cần tôi không chết, nhà họ Tô vĩnh viễn không thể an binh."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Muốn chết!" Tô Vũ nhất thời giận dữ, giờ chân đá vào lưng Tấn Trạm.
"Phụt!" Tần Tram lập tức lại phun ra máu tươi!
Tô Vũ giống như cảm thấy chưa đã nghiên, anh ta hả miệng nhổ nước bọt lên người Tân Trạm, sau đó quay đầu nhìn mọi người, lạnh giọng nói: “Nếu người nào dám thân thiết với cậu ta, thì là kẻ địch của Tô Vũ tôi.Đối với cảnh tượng này, bọn họ đã sớm nhìn quen rỗi, đừng nói là nhục nhã, cho dù Tấn Trạm chết trước mặt bọn họ, mí mắt bọn họ đều không nháy một cái.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Câu chủ Tô, người nào sẽ vì một tên dân đen đắc tội cậu chứ" Lúc này có người cười khinh thường nói.
"Cậu chủ Tô yên tâm đi, chúng tôi đã sớm thấy tên nhóc này chướng mắt rồi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Ngay sau đó, bỗng nhiên có người thanh niên cau mày nói: "Đội trường Chu, ông thân là đội trường vì sao ngồi yên không quan tâm?"