Sử Thi Vũ có thể cảm nhận được anh, thì anh cũng có thể cảm nhận được Sử Thi Vũ.
Đưa mắt xuống, Tân Trạm nhìn thấy một bóng người lôi Sử Thi Vũ đi, vội vã hướng tới đại điện trên đỉnh núi.
“Người kia chắc là cô của Sử Thi Vũ, muốn đưa anh ta tới cung điện trên đỉnh núi tránh né, hừ”
Trong lòng Tân Trạm cười nhạt, hôm nay cho dù Sử Thi Vũ có chạy đến chân trời góc biển thì anh cũng phải giết cho bằng được.
Âm!
Thiên hỏa bộ xoay chuyển vừa lên, Tân Trạm đột nhiên tăng tốc, tựa như sao băng chém đứt mặt trăng, hướng tới phía bóng hình vừa chạy vừa bay của trưởng lão Sử, linh khí trong tay càng ngưng kết lại, băn tới phía sau Sử Thi Vũ đang tránh né ở bên kia.
“Làm càn!”
Trưởng lão Sử không thể kìm được cơn giận dữ, không nghĩ tới Tân Trạm có thể to gan lớn mật đến thế, ở ngay trước mặt mình còn dám ra đòn chết với Sử Thi Vũ.
Hai tay bấm niệm thần chú, một bức tượng băng xuất hiện ở trước người, bức tượng này đánh ra một chưởng, liên đóng băng linh khí mà Tân Trạm tung ra.
Thủ đoạn của Cực Hàn Cung rõ ràng có thể đóng băng được cả linh khí.
Đôi mắt của Tân Trạm hơi nhíu lại.
“Tân Trạm, tôi lượng thứ cho cậu là bạn đồng hành của thánh nữ Tô, tôi không muốn cùng cậu nháo loạn, cậu cũng đừng có khinh người quá đáng” Trưởng lão Sử đưa ánh nhìn lãnh đạm tới Tân Trạm nói.
“Bà nói như thế, vậy đúng sai phải trái bà cũng rõ ràng rồi”
Tân Trạm lơ lửng giữa không trung, cũng không hề vội vã ra tay mà lạnh lùng nhìn xuống bà ta.
“Không sai, Sử Thi Vũ đúng là có sai, nhưng tuổi nó còn nhỏ, vả lại cũng chỉ là nhất thời bị kích động mà thôi, cậu phế thân thể của nó rồi, làm tổn thương nguyên thần của nó, đã là quá tàn nhãn, phải biết tìm chỗ khoan dung mà độ lượng”
Trưởng lão Sử bảo vệ Sử Thi Vũ, đúng lý hợp tình mà chỉ trích.
“Ha ha, tôi quá tàn nhẫn, tôi nên bỏ qua cho anh ta. Anh ta chẳng qua là bị kích động thôi sao?”
Tân Trạm nghe vậy, nhịn không được cười lớn tiếng, trong thanh âm ngập tràn vẻ mỉa mai.
“Anh ta kết hợp với Cực Hỏa Môn vây giết Tô Uyên, đánh lén không được, còn muốn cả giết chết cả tôi, chẳng qua đánh giá thấp tu vi của tôi, lúc này mới tự bạo thân thể rồi chạy trốn, vậy mà bây giờ lại thành là tôi tàn ác?”
Tân Trạm lạnh lùng nhìn chằm chằm trưởng lão Sử, gắn từng tiếng một chất vấn.
“Dám hỏi trưởng lão Sử, nếu tôi không phải đối thủ với người này, thì người phải chết chính là tôi. Nếu như Tô Uyên không có băng phách bảo vệ thân thể, vậy người bị thương chính là Tô Uyên. Tới lúc ấy, liệu rằng bà có còn như bây giờ nói lời chính nghĩa rồi tự tay kết thúc cháu trai của bà!”
“Ha ha, nhưng chuyện này cũng chưa hề xảy ra, tôi cũng đâu cần đáp lại cậu” Trưởng lão Sử cười khẩy trả lời.
“Hơn nữa cho dù Tô Uyên bị sỉ nhục thì có làm sao, cô ấy đúng là đệ tử ngoại môn, đang tìm kiếm người đồng hành, có thể lọt được vào mắt xanh của cháu tôi, đấy là vận khí của cô ấy”
“Bị nhục nhã cũng không sao cả, ngược lại còn là may mắn” Tân Trạm giận dữ cười lại.
Đây là lý lẽ hoang đường gì vậy, bị sỉ nhục trái lại còn là vinh quang.
“Trưởng lão Sử, đây là bà nhất định thiên vị cho Sử Thi Vũ”
“Nói chung, hiện giờ Sử Thi Vũ chạy tới chỗ tôi đây, cậu còn muốn giết người trước mặt tôi, có muốn cũng đừng nghĩ đến: Hai người nói chuyện một lúc, từ trên đại điện trưởng lão, rất nhiều trưởng lão của Cực Hàn Cung đều bị kinh động, bay xuống tới tấp.
“Trưởng lão Sử, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Chắc đây là Sử Thi Vũ, bộ dáng sao lại thành thế này?”
Nhìn thấy Sử Thi Vũ chỉ còn có nguyên thần, ẩn núp sau trưởng lão Sử, không ít cường giả đều ngạc nhiên.