Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1256



“Không nên tấn công gần, hãy công kích anh ta từ đằng xa”



Đối diện với hắc hỏa, ông ta nhẹ nhàng mở miệng, tuyên bố mệnh lệnh.



Trong núi hoang, bốn tên áo đen kia liền nhận được tin tức, bốn người lần này không dám liều lĩnh, không còn tiếp cận Tân Trạm nữa, mà đứng ở xa phóng ra các loại chiêu thức.



Trong khoảng thời gian ngắn, Tân Trạm mặc dù không rơi vào thế hạ phong, nhưng cũng không có cơ hội đánh lén kẻ Lúc này, một bên khác bầu trời, đột nhiên xuất hiện tiếng sấm vang rền.



Một biển lửa đen, ở trên bầu trời bày ra khí thế mạnh mẽ, như muôn vạn đám mây đen đè xuống.



“Cô gái nhỏ, nộp mạng đi.” Lão Hắc hét lớn.



Ngọn lửa kia cuồn cuộn cháy mạnh, như sóng lớn phong ba, tiến về phía Lãnh Uyên Thư.



Lãnh Uyên Thư cắn răng thả ra linh khí, muốn ngăn trở ngọn lửa này.



Nhưng dưới uy lực của chí hỏa, những linh khí này rất nhanh bị cháy hầu như không còn.



Lãnh Uyên Thư kêu lên một tiếng đau đớn, bóng hình của cô từ giữa không trung rơi xuống, máu từ bàn tay chảy xuống, hiển nhiên là bị hắc hỏa tổn thương.



“Thế nào?” Tân Trạm cau mày nói.



“Chí hỏa quá mạnh mẽ, nếu tôi không dùng át chủ bài, không thể nào chống lại được ông ta” Lãnh Uyên Thư cắn răng nói.



“Trước tiên không nên dùng nó, việc đuổi ông ta cứ giao cho tôi.”



Tân Trạm nhíu mày, ngửa đầu liếc nhìn pháp bảo hình con mắt trên bầu trời.



Người ở phía sau theo dõi, chắc chắn không phải đầy tớ, bây giờ đối phương đang chiếm thế thượng phong, nhưng bọn họ vẫn còn lo lắng việc gì đó, nên mới không tự mình ra tay.



Nhưng nếu đã biết thân phận của Lãnh Uyên Thư, cũng không nên bình tĩnh như vậy.



“Anh có ổn không?” Nhìn Tân Trạm bay về phía Lão Hắc, Lãnh Uyên Thư kinh hãi.



Tân Trạm chỉ có tu vi cảnh xuất khiếu, Lão Hắc xuất ra một phần cảnh thần phó phân thôi cũng đã rất khó đối phó.



Nhưng Tân Trạm đã sớm lao vào, Lãnh Uyên Thư không thể làm gì khác hơn là cản răng, đối đầu với bốn người áo đen kia.



Cô không thể để cho Tân Trạm đối phó Lão Hắc, bốn người này lại dư lực để trợ giúp.



“Tên nhóc kia, cô ta là người phương nào, nhìn cô bị thương, tim của cậu đau muốn chết chưa?”



Lão Hắc đắc ý, cười to về phía phía Tân Trạm, ông ta khống chế biển hắc hỏa lần nữa, đánh về phía Tân Trạm.



“Để tôi nhìn xem, tôi và cậu đều có chí hỏa, đến cuối cùng ai mới là người mạnh hơn!”

1256-truyen-ky.jpg


xung quanh ngọn núi bốc lên một ngọn lửa giận dữ.



Một số lượng lớn khói bụi tràn ra, các loại yêu thú dã thú, từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, bỏ chạy khắp nơi.



“U Lam Minh Hỏa của cậu, thật là không tệ, không thua kém Viễn dạ cực hỏa của tôi, nhưng muốn đấu với hỏa diễm của tôi, cậu còn non lắm”



“Cậu chỉ là Cảnh Xuất Khiếu thất phẩm, cũng dám đấu với tôi!”



Lão Hắc hét lớn, ngọn lửa màu đen lần thứ hai bành trướng, liều mạng áp sát U Lam Minh Hỏa của Tân Trạm, rất nhanh bầu trời này hơn phân nửa, đều bị sắc mặt âm trầm của Tân Trạm, đem tu vi bộc phát đến mức tận cùng.
Chương 1257

U Lam Minh Hỏa của bản thân, uy lực của nó không kém gì đối phương, nhưng tu vi của mình kém quá nhiều, mặc dù có Viêm Ma Thể và sức mạnh tạo hỏa ở đây, cũng vẫn yếu hơn người này.



Âm!



Hắc hỏa lan ra khắp bầu trời, nuốt sống một tia lam sắc cuối cùng, lửa khói vô tận bao phủ Tân Trạm bao phủ.



“Tân Trạm!”



Phía dưới, Lãnh Uyên Thư nhìn thấy cảnh tượng này, nhất thời con ngươi hơi co lại, quát to một tiếng.



Lần này hoàn toàn không giống với lần đối địch với Nhiếp Phi Lộ, Nhiếp Phi Lộ thi triển hỏa diễm chỉ là ngụy chí hỏa, nhưng Lão Hắc mỗi một ngọn lửa đều là thiên địa chí hỏa.



Uy lực của hắc diễm đó cô ấy đã được lãnh giáo qua, bị diễm hỏa đó nuốt, Tân Trạm có thể sống mà đi ra được sao.



Lúc này, bốn người áo đen liều mạng ngăn cản Lãnh Uyên Thư cứu Tân Trạm, khiến Lãnh Uyên Thư vô cùng phẫn nộ, nhưng không có cách nào thoát khỏi.



“Ha ha, đợi tôi luyện hóa xong thân thể của cậu, U Lam Minh Hỏa rơi vào tay tôi, trưởng lão đại nhân nhất định sẽ trọng thưởng cho tôi.”



Lão Hắc cười to nói.



“Không nên phớt lờ, tăng cường Viễn dạ cực hỏa, giết hắn” Lão gầy lần thứ hai truyền âm nói.



Ông ta sẽ không để Tân Trạm có cơ hội.



“Vâng, trưởng lão” Lão Hắc gật đầu.



Ông ta phi thật cao lên bầu trời, hai tay không ngừng tung ra linh khí, ném hắc diễm khắp cả bầu trời, không ngừng bao phủ về phía Tân Trạm.



Trong nhiệt độ mãnh liệt của chí hỏa, ngay cả không khí cũng bị đốt đên run rẩy, Lão Hắc tin tưởng, không lâu sau, Tân Trạm sẽ bị cháy đến mức một mảnh vụn cũng không còn.



Dần dần, trung tâm hắc hỏa đã bị nén thành hình quả trứng, mà bên trong Tân Trạm cũng để lộ thân hình.



Ngọn lửa màu lam vẫn bao bọc xung quanh Tân Trạm như cũ, tuy rằng thoạt nhìn không có sức phản kháng, nhưng bất luận Lão Hắc gia tăng áp hực của hỏa diễm như thế nào, đều không thể xâm nhập dù chỉ là một chút.



“Kỳ quái, đây là có chuyện gì?”



Lão Hắc khó có thể tin, Tân Trạm phòng thủ như thế nào vậy?



“Còn có, ánh sáng rực rỡ như ngôi sao kia, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?



Lão Hắc nhìn kỹ lại, kinh ngạc phát hiện trên U Lam Minh Hỏa, tràn ngập ánh sao nho nhỏ, hoàn toàn không giống với lúc trước.



Lúc này, bên trong ngọn lửa màu lam kia, Tân Trạm đang ngồi xếp bằng, chậm rãi mở mắt ra.



“Mau lui lại!”



Lúc này, Lão gầy lại truyền âm.



“Cái gì?”



Lão Hắc sửng sốt, còn chứ phản ứng kịp với chuyện vừa xảy ra, nhưng nghe lời theo thói quen, khiến ông ta lui về phía sau trong nháy mắt.



Âm!



Ngay sau đó, ngọn lửa màu đen trong nháy mắt văng tung tóe ra, Một mũi tên màu u lam, trong nháy mắt xuyên tới chỗ Lão Hắc vừa đứng, nhiệt độ tràn ngập tận trời, khiến Lão Hắc mồ hôi đầm đìa.



Ông ta không ngờ, dưới tình huống như vậy, Tân Trạm còn có thể phản kích, hơn nữa còn vô cùng uy lực.



“Ông lại có thể trốn thoát được”



Tân Trạm cũng có chút tiếc nuối, chín viên ngọc điểm giữa mi tâm, trong đó một viên hơi ảm đạm dần.
Chương 1258



Sau khi vận dụng tiên khí, uy lực U Lam Minh Hỏa tăng mạnh, đã không kém gì hắc diễm, nhưng Tân Trạm vẫn cố ý giả vờ như đang ở thế yếu, làm Lão Hắc sơ hở, nhưng không cuối cùng vẫn thất bại.



“Tên nhóc kia, muốn chết!”



Lão Hắc sau khi bình tĩnh lại, giận tím mặt.



Bản thân là tu sĩ cảnh thần phó phân, thiếu chút nữa bị Tân Trạm đánh trúng, mà bên kia, còn có Quỷ Lửa đại nhân nhóm ngó, điều này làm ông ta không thể chấp nhận được.



Tu vi toàn thân ông ta hoàn toàn bạo phát, vọt tới phía Tân Trạm.



Tân Trạm cầm trong tay kiếm Thanh Đồng, cũng bay vút đi.



Đến trước mặt Lão Hắc, Tân Trạm rồi đột nhiên bóp nát một mảnh bùa.



Trong tiếng nổ vang, sương trắng tràn ngập ra, bao trùm cả khu vực này.



“Ngây thơ, tôi dựa vào hơi thở của chí hỏa để cảm nhận vị trí, mấy thứ này đối với tôi vô hiệu”



Lão Hắc cười to, thân thể rồi đột nhiên lao ra, từ trong sương mù dày đặc, bắt Tân Trạm lại.



“Chết đi”



Lão ta lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn, một cái tát được tung ra, đánh vỡ đầu Tân Trạm.



“Hừ?”



Vẻ tươi cười trên mặt Lão Hắc cứng đờ, sau khi Tân Trạm ngã xuống, trên người không hề có một vết máu, trên tay ông ta bỗng xuất hiện một hình dạng của hơi thở, Tân Trạm vừa rồi là một con rối.



“Đây là vật gì?”



Không kịp kinh ngạc, một tiếng kiếm rít vang lên, từ phía sau Lão.



Hắc mạnh mẽ lao tới, khiến ông ta khiếp sợ quay đầu lại.



Lão Hắc phát hiện một luồng kiếm quang, đang nở rộ trong tay Tân Trạm, mạnh mẽ bốc lên bầu trời.



Một cảm giác nguy hiểm truyền khắp toàn thân, Lão Hắc vô ý thức lui về phía sau, muốn tránh mũi kiếm.



Nhưng lúc này từ bốn phía, đột nhiên từng đạo nguyên khí hình đây thừng bay ra, bao vây ông ta lại.



Lão Hắc kinh sợ nhảy ra, cố sức giãy giụa, nhưng những nguyên khí này phát ra âm thanh lộc cộc.



“Không cần để ý mấy thứ này, đây cũng là con rối, đề phòng cẩn thận bóng hình đang bay tới từ đằng xa kia, làm bộ bị nhốt, sau đó bắt cậu ta lại.”



Mắt thấy Lão Hắc sẽ thoát, đúng lúc này, Lão gầy lại truyền âm.



“Được”



Lão Hắc gật đầu, thoáng yên ổn.



Ông ta cũng cảm nhận được, một hơi thở mơ hồ từ phương xa đang tới gần ông ta.



Hơn nữa Lão gầy có tu vi cao hơn ông lão, sức phán đoán tự nhiên càng mạnh hơn.



“Chu thiên thập tam trảm, trảm thứ mười!”



Tân Trạm hét lớn, trên thân kiếm Thanh Đồng, kiếm quang không ngừng kéo lên, dường như muốn xé rách bầu trời.



Sau đó, ánh sáng kiếm này ở trong tay Tân Trạm mạnh mẽ hạ xuống.



Mà khi kiếm quang không ngừng trảm là lúc, ánh mắt Tân Trạm càng lạnh lùng, giữa chân mày, nghiền nát một ngôi sao trong nháy mắt.



“Toái tinhl”



Giờ khắc này bên trong tinh mang của anh chứ đựng tiên khí, toàn bộ nổ tung, làm uy lực của nhát kiếm này kéo lên cực hạn.



Trời đất rung chuyển, hư không nghiền nát.



Những nơi kiếm quang đi qua, sấm vang chớp giật, tiếng nổ to vang xa ngàn dặm.



Ngay cả hỏa diễm đang cháy trên mặt đất, cũng bị áp lực của kiếm mang bao phủ và bị dập tắt.
Chương 1259



Lão Hắc ngẩng đầu nhìn chằm chằm mũi kiếm kia, ngực có chút bồn chồn.



Thủ đoạn như vậy, thật sự là một chiêu giả sao?



“Ông đang làm gì vậy, vì sao không lùi!”



Ngay lúc ông ta còn đang hoài nghi, một tiếng hét tức giận của Lão gầy truyền vào thần thức.



“Không phải ông không cho tôi nhúc nhích hay sao?” Lão Hắc kinh sợ, khó có thể tin hỏi.



“Tôi nói khi nào.”



Lão Hắc nhất thời lấy làm kinh hãi.



Nếu như điều đó không phải Quỷ Lửa đại nhân nói, vậy thì tiếng nói trong thần thức hồi nấy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.



“Ngu xuẩn, ông trúng ảo thuật rồi, mau lui lại, kiếm này đỡ không được đầu”



Lão Hắc quá sợ hãi, lão trong nháy mắt hiểu rõ ra.



Nhưng ông lão không nghĩ ra, vì sao Tân Trạm biết mình đang liên lạc với Quỷ Lửa, nghe đối phương sai bảo.



Hơn nữa lúc này muốn lùi, cũng đã quá muộn.



Ông lão nhìn kiếm quang từ trên trời giáng xuống, con ngươi càng lúc càng lớn.



“Ap Lão Hắc rống giận, miễn cưỡng trốn thoát nguyên khí hình dây thừng, nhưng lại không thể né tránh mũi nhọn của thanh kiếm.



1259-truyen-ky.jpg


Ánh sáng phát ra từ thanh kiếm chém thảng về phái Lão Hắc.



Cuối cùng, một tiếng nổ lớn vang lên.



Thanh kiếm chém xuống khiến Lão Hắc lún sâu vào trong nền đất.



Cả khu vực xung quanh trở nên rung lắc dữ dội, nền đất không ngừng sụp đổ và có rất nhiều mạch nước ngầm phun lên, kèm theo đó còn xuất hiện nhiều vết nứt.



Trong rừng sâu, những ngọn núi biến thành cái hố lớn bỗng chốc lún sâu hơn ngàn mét.



Khói bụi bốc lên ngút trời khiến cả khu vực đều bị bao phủ bởi lớp bụi dày đặc.



Sâu thảm dưới mặt đất thì Lão Hắc đang gào thét thảm thiết, khoảnh khắc cuối cùng khi ánh sáng của thanh kiếm biến mất, lão ta đã biến thành một đống tro tàn.



Thứ còn lại chỉ là một ngọn lửa màu đen, chỗ lão ta vốn dĩ đang đứng cũng bốc cháy ngùn ngụt.



Tân Trạm bước lên nắm lấy ngọn lửa trong lòng bàn tay, anh mặc kệ sự đau đớn từ ngọn lửa đen phản kháng mang đến mà đã dùng tiên khí để phong ấn và quăng nó vào trong không gian chứa vật.



“Còn đứng đó làm gì, mau đi thôi!”



Sau khi thu thập được ngọn lửa đen, Tân Trạm nhíu mày khi thấy Lãnh Uyên Thư đứng đó ngơ ngác nên một tay nắm lấy cô ta và bay lên bầu trời.
Chương 1260



“Chỉ còn lại mấy người cảnh xuất khiếu thôi, chúng ta sợ cái gì chứ?”



Khi những ngọn gió thổi phù phù thì Lãnh Uyên Thư mới hoàn hồn nói.



“Cô có phải là tu luyện từ nhỏ nên rất ít chiến đấu đúng không” Tân Trạm đưa mắt nhìn về phía sau rồi vừa bay vừa nói.



“Quả thực là rất ít chiến đấu nhưng chuyện này thì có liên quan gì chứ” Khuôn mặt Lãnh Uyên Thư có chút xấu hổ và không phục nói.



“Giết những tên lính lác này xong thì người đứng sau sẽ nhanh chóng xuất hiện thôi”



Tân Trạm hít một hơi thật sâu và hạ cánh ở giữa khu rừng, anh hất tay một cái.



Lúc này từ dưới đất đột nhiên xuất hiện một Trận pháp Truyền Tống.



“Tôi không biết cô sẽ đi theo tôi nên trận pháp này cần phải thay đổi một chút, để tôi giúp cô bố trận”



Ánh mắt Tân Trạm khẽ chuyển động, anh không đợi Lãnh Uyên Thư phản ứng đã bắt đầu vẽ vời rồi.



Trước đó Lão Hắc muốn đánh lén anh nhưng Tân Trạm cũng không phải là tên ngốc.



Suốt cả chặng đường anh đã khắc mấy cái Trận pháp Truyền Tống rồi, tất cả chỉ vì đề có tình huống đột xuất xảy ra thì có thể lập tức chạy trốn.



Chính trong khoảnh khắc Tân Trạm kéo Lãnh Uyên Thư bay lên.



Trong số bốn người mặc áo đen, có một người cơ thể đột nhiên trương phình lên rồi nổ tung.



Một ngọn lửa đen xuất hiện từ phía thi thể của người đó, sau đó ngọn lửa nhanh chóng chuyển động và biến thành một hình dáng con người.



“Còn đứng đó ngơ ngác cái gì, đuổi theo mau!”



Lão gầy Quỷ Hỏa đã xuất hiện ở nơi này, sắc mặt ông ta tối sầm lại và quát lớn lên.



Ba người áo đen còn lại run rẩy sợ sệt và lập tức bay lên.



Ánh mắt Quỷ Hỏa sắc lẹm, ông ta đạp chân một cái đã bước xa trăm dặm rồi.



Chí Hỏa trên người tên nhãi này vẫn chưa lấy được mà ngược lại còn đánh mất viễn dạ cực hỏa của mình nữa, hơn nữa Tân Trạm còn giết tay sai của ông ta nên nhất định phải bắt được anh.



Trong chớp mắt ông ta đã đến khu rừng nơi Tân Trạm và Lãnh Uyên Thư đang đứng.



“Muốn chạy sao?”



Nhìn thấy luồng ánh sáng chói lóa tỉa ra từ dưới mặt đất, Quỷ Hỏa nheo mắt lại và bay thẳng về phía đó.



Ngọn lửa bùng lên từ phía cánh tay hóa thành một con rồng lửa màu đen và gầm gừ bay lên.



“Cảnh thần phó phân tam phẩm”



Cảm nhận được tu vi của lão gầy, sắc mặt Lãnh Uyên Thư trắng bệch như tờ giấy.



Lúc này cô mới hiểu ý nghĩa câu nói của Tân Trạm.



Đừng thấy nhất phẩm và tam phẩm hình như không mấy khác biệt.



Nhưng cấp tu vi càng cao thì càng có sự khác biệt rõ rệt giữa những cấp độ, cách nhau một cấp cũng có thể áp chế đối phương rồi.



Huống hồ gì vị lão gây này còn có cả Chí Hỏa, uy lực tạo ra hoàn toàn vượt xa so với tam phẩm bình thường.



Bản thân cô ta đến Cảnh thần phó phân nhất phẩm là Lão Hắc còn khó để đối phó thì huống hồ gì là người đứng sau này.



Lãnh Uyên Thư cắn răng lấy ra một cái Ngọc Như Ý.



Trên miếng Ngọc Như Ý này có những luồng ánh sáng trong đó.



Khi Lãnh Uyên Thư khởi động thì miếng Ngọc Như Ý tỏa ra ánh sáng và hình thành một làn ánh sáng êm dịu bao bọc cô ta và Tân Trạm lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK