Chương 2198
Lão Ngô nhất thời nóng nảy, cô ta cầu xin hết nửa ngày, rốt cuộc ông nội mới nhả ra, cũng không thể vì vậy mà mạnh mẽ tới được.
“Cháu sai rồi, Dược sư Trình này lợi hại hơn cháu, cháu có gặp nguy hiểm gì thì sẽ lập tức nhờ anh ta giúp đỡ, vậy là được rồi đúng không?”
Ngô Bình Nhi không nói gì.
Có điều Tân Trạm lại nhìn ra được, cô gái này cơ bản là không phục anh chút nào.
“Chỉ là tôi có lệnh bài này, sẽ được đi vào trước, cho dù anh có muốn giúp tôi thì chỉ sợ là cơ hội gặp nhau của chúng ta cũng không quá lớn.” Ngô Bình Nhi lại nhìn anh nói.
Anh cười cười, cũng không mở miệng.
“Dược sư Trình, tóm lại kính nhờ.”
Lão Ngô day day trán, trong lòng cũng tràn đầy bất đắc dĩ, dẫn theo cháu gái bước đi.
Tân Trạm và Cung Doãn lại theo một bên khác bay vào trong đám người, đưa lệnh bài cho một đệ tử Ma Môn mặc đồ màu đen. Dưới ánh mắt hết sức hâm mộ của vô số tu sĩ phía sau, hai người tiến vào bên trong quầng sáng, bay đến vị trí có khoảng cách gần với con đường Vân Hải nhất.
“Anh, tại sao anh lại vào đây được chứ?”
Ngô Bình Nhi nhìn thấy Tân Trạm cũng bay tới đây, ánh mắt trừng lớn, dáng vẻ biểu cảm giống như gặp quỷ vậy.
“Đương nhiên cô vào bằng cách nào thì tôi cũng vào bằng cách đó” Tân Trạm bình tĩnh nói.
Ngô Bình Nhi hơi đỏ mặt, trước đó cô ta còn nói Tân Trạm chỉ có thể chờ đi vào sau, kết quả là anh cũng có lệnh bài.
Cô ta đang muốn nói cái gì đó, đúng lúc này trên bầu trời có một cơn gió lớn gào thét, một thân ảnh giống như gió lốc bình thường từ phía xa cấp tốc lướt đến, không trung chấn động đến mức run rẩy, tiếng nổ vang vọng như sấm.
Không ít tu sĩ không để ý đều bị sóng khí cuồng bạo này thổi cho ngã trái ngã phải, thiếu chút nữa không thể huyền phù được.
Thân ảnh kia xet qua đám người, bay thẳng đến biên giới Vân Hải, lúc này mới ngừng lại ổn định huyền phù.
“Là Ngũ Tử Ma Môn, Khương Thời Miễn”
“Cừ thật, chiến trường Tiên Ma lần này quả nhiên có Ngũ Tử Ma Môn hiện thân”
Ợ n phức rồi, vốn tưởng rằng vài ngày nữa chiến trường Tiên Ma mở ra, Ngũ Tử Ma Môn đang ở chỗ khác không đuổi tới kịp, kết quả Khương Thời Miễn lại đến đây, chỉ sợ chỗ tốt lớn nhất bên trong nhất định có một phần là của anh ta”
“Bên cạnh anh ta còn có tu sĩ ở kỳ Độ Kiếp nữa chứ!”
Mọi người nghị luận âm, Tân Trạm cũng nhìn sang.
Thanh niên này mặc một thân áo bào đen, phía trên thêu bằng chỉ tơ vàng bạc, đẹp đẽ sang trọng, phối hợp với dáng người anh ta cao gầy, mái tóc đen dài rối tung, theo gió phiêu bồng, sườn mặt giống như đao khắc mà thành, tạo cho người †a một loại cảm giác sắc bén, phong độ cuồng ngạo.
Tu vi của Khương Thời Miễn này đồng dạng cũng không thấp, tuy rằng anh ta áp chế linh khí nội liễm, nhưng dựa vào khí tức vừa mới bay lướt qua đã có thể đoán ra được, chí ít cũng là Hợp Thể Cảnh Bát Phẩm trở lên mà thôi.
“Khương Thời Miễn chẳng qua chỉ là người yếu nhất bên trong Ngũ Tử Ma Môn, có cái gì đâu mà phải kích động” Ngô.
Bình Nhi hừ nói.
Ngô Bình Nhi ở bên cạnh nghe thấy mọi người mở miệng, vẻ mặt lại là khinh thường.
“Đại sư, dãy núi Ma Vực này có Cửu đại Ma Môn, vì sao chỉ có năm người nổi bột?” Cung Doãn có chút khó hiểu hỏi.
Chương 2199
“Ngũ Tử chỉ là một loại thuyết pháp, nghe nói trước khi dãy núi Ma Vực này bị tà phái Ma Môn chiếm cứ đã từng xuất hiện năm cao thủ trẻ tuổi, nắm giữ vùng núi này, hàng phục vạn chúng”
Ngô Bình Nhi nghe xong, lại giống như khoe khoang giành trước giải thích: “Sau này mặc dù Ngũ Tử đã biến mất ở dòng sông lịch sử, nhưng bên trong Ma Môn vẫn sẽ sắp xếp thực lực những thiên tài trẻ tuổi, đưa ra năm người mạnh nhất trở thành Ngũ Tử, một mực kéo dài cho đến ngày nay” Ngô Bình Nhi giải thích.
Tân Trạm gật đầu, thầm nghĩ Ngô Bình Nhi này ngược lại cũng biết sơ lược về nội tình của dãy núi Ma Vực.
Thật ra hai ông cháu này dọc theo đường đi đều có chút bí ẩn, hơn nữa tu vi của lão Ngô cũng rất cao, không biết thân phận của hai người này là gì.
Nhưng mà nhân cơ hội này, thật ra anh cũng có thể dựa vào trong miệng cô ta hỏi ra được một ít bí mật mà chính anh cũng không biết.
“Mau nhìn kìa, con đường sắp sửa được mở ra rồi”
Khương Thời Miễn đến nơi này dẫn phát chấn động cũng không quá lâu, Hải Vân ở trước mặt mọi người đột nhiên có biến hóa.
Mây trắng tầng tầng lớp lớp bắt đầu kịch liệt quay cuồng, giống như đang sôi lên sùng sục.
Từng đợt sương trắng xuất hiện, ngưng tụ lại tạo thành sương mù giống như hình rồng, khúc khuỷu tuôn ra hướng về phía bầu trời.
Mà ở chỗ sâu trong biển mây có một vết nứt không gian sâu hun hút, giống như đông lại, dần dần đọng lại dâng lên, hình thành một cái con đường không gian thật lớn.
“Ha ha, ông đây đã đợi suốt tám ngày, chiến trường Tiên Ma này rốt cuộc cũng mở ra”
Một lão giả mặc áo bào tím, toàn thân tản ra hơi thở cường đại khó có thể diễn tả bằng lời, lúc này thân ảnh của ông ta lóe lên, lập tức lao nhanh bay về phía con đường không gian.
Bùm!
Ken két!
Lối đi này chỉ là vừa mới hình thành, còn chưa có hoàn chỉnh, lúc lão giả tiến lên, trời đất chấn động, bốn phía con đường nhất thời vỡ vụn ra rất nhiều khe hở.
Mà lão giả kia lại không hề quan tâm, trong đôi mắt tràn đầy lửa nóng, một lòng mong muốn tiến vào trong đó trước tiên tìm kiếm cơ duyên.
Lúc ông ta đưa tay tiến vào con đường không gian, đột nhiên một tiếng kêu rên tê tâm liệt phế phát ra.
Mọi người nhìn vào cũng lắp bắp kinh hãi.
Ở ngoài tay áo, bàn tay phải của ông ta rõ ràng đã không còn, chỗ gãy kia bằng phẳng vô cùng, giống như đã bị cái gì đó chém đứt.
“Lão quái Hoàng, xem ra ông và cái con đường không gian này bát tự không hợp nhau rồi”
Lúc này, một lão giả áo bào trắng cười lớn bay tới, ông ta dáng vẻ tiên phong đạo cốt, nhưng phía trên áo bào trắng lại có từng vòng lệ quỷ phiêu đãng vờn quanh, hơn nữa trong tay còn đang nắm một cái xương sọ làm thành hình dạng bàn tay, thoạt nhìn rất là kinh khủng.
Ông ta cũng không có giống như lão giả áo bào tím trực tiếp bay qua mà là trước tiên đưa tay đánh ra vài đạo thủ quyết, ở phía trước con đường khắc thành một cái cửa lớn hình đầu quỷ màu đen, sau đó mới bước từng bước một vào bên trong.
Lão quái Hoàng ở bên cạnh băng bó cánh tay, hừ nhẹ một tiếng, không nói lời nào.
“A!”
Lúc này, tiếng kêu của lão giả áo bào trắng còn lớn hơn, thảm thiết hơn thế nữa, một khắc sau khi thân thể của ông ta tiến vào con đường không gian kia thì lập tức chia năm xẻ bảy, ầm ầm nổ tung.
“Đây là…”
Chúng tu sĩ nhìn thấy đều bị giật mình không nhỏ.
Tu vi của lão giả này cũng là kỳ Độ Kiếp, gặp phải con đường không gian cả người lập tức nổ đến không còn gì.
Chương 2200
“Lão quái Hoàng, con mẹ nó, ông không nói tiếng nào cứ thế mà hãm hại tôi!”
Ngay sau đó, cánh cửa lớn màu đen run lên, lão giả áo bào trắng máu me đầy người từ phía sau cánh cửa bước ra.
“Ha ha, ai bảo ông châm biếm tôi, ông đây bị thương, chẳng lẽ phải để cho ông được lợi hay sao?”
Lão quái Hoàng cười to nói: “Tôi cũng phải chặt đứt một bàn tay mới biết được, chiến trường Tiên Ma này, tu vi giới hạn ở dưới kỳ Độ Kiếp, xem ra tôi và ông đều không có cái tiên duyên này rồi!”
“Mọi người tản đi, giống y như suy đoán lúc trước”
Lão giả áo bào trăng trực tiếp bay đi.
Không ít tu sĩ kỳ Độ Kiếp rục rịch, lúc này toàn bộ đều hết sức thất vọng, có chút không cam lòng tiến lên nhìn vào, nhưng rất nhanh tất cả đều tự tản đi.
“Đây là có chuyện gì vậy?” Cung Doãn hơi ngạc nhiên.
“Quả nhiên là như thế!”
Ngô Bình Nhi nghe được câu này, ngược lại nhãn tình sáng lên.
“Có thể nói rõ chỉ tiết được không?” Tân Trạm hiếu kỳ nói.
“Các người không biết cũng là chuyện bình thường, dù sao đây cũng được coi như một cái bí Mặc dù Ngô Bình Nhi hơi kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là cái thể loại khen mình chê người.
“Năm đó khi thời đại Tiên Ma kết thúc, về sau có rất nhiều đại năng tu sĩ dược sinh ra, vì để tránh cho bi kịch tái diễn, rất nhiều chiến trường thượng cổ đều bị hợp lực phong ấn, để lại hạn chế ở phía trên. Mặc dù theo thời gian lưu chuyển, những phong ấn này cũng dần dần mất đi hiệu lực, nhưng mà tối đa cũng chỉ là tiêu tán một chút xíu từ dưới lên trên”
“Nói cách khác, lần chiến trường Tiên Ma mới mở ra này, chỉ có từ Đỉnh Phong Cảnh Hợp Thể trở xuống mới có thể đi vào: “Mà loại này thì chẳng phải là tôi đây rất có ưu thế hay sao?” Cung Doãn nghe vậy có chút động lòng.
“Có ưu thế, nhưng cũng không phải tuyệt đối, chỉ có trời mới biết bên trong chiến trường Tiên Ma này có cái gì”
Ngô Bình Nhi mở máy hát ra, tiếp tục nói: “Thời kỳ thượng cổ kéo dài, chiến trường Tiên Ma ban đầu chỉ sử dụng cho song phương chiến đấu tới chết, nhưng về sau lại diễn hóa ra rất nhiều chiến trường, giống như Tiên Ma cũng muốn lấy từng cái phương thức ra đánh cược, hoặc cũng có thể gọi là so đấu trên nhiều phương diện”
“Ví dụ như có số ít chiến trường, sau khi tiến vào, tu vi của mọi người sẽ hạ thấp xuống cùng một cái cảnh giới, chỉ có thể dựa vào năng lực lĩnh ngộ của bản thân để ứng phó mà thôi”
“Cũng có những cái có vô số yêu thú ở bên trong, so đấu về số lượng yêu thú giết được”
“Còn có một số chiến trường, đôi bên chém giết lẫn nhau, cuối cùng hai bên Tiên Ma cũng chỉ có thể có một bên còn sống, bên thất bại hoàn toàn phải chị Tân Trạm nghe xong, trong lòng khẽ nhúc nhích.
Chiến trường Tiên Ma là mảnh đất giết chóc, đừng nói tới những thượng cổ Tiên Ma kia thiết kế ra toàn bộ đều là các loại phương thức chiến đấu.
“Nhưng tóm lại, ai biết rõ quy tắc chiến trường này trước tiên thì người đó sẽ chiếm được tiên cơ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ông già kia sốt ruột vọt vào”
“Tôi hiểu rồi, nếu như chiến trường tiên ma này hoàn chỉnh, người đi vào trước sẽ chiếm được tiện nghi, cũng không biết chiến trường này có quy tắc gì hay không?” Cung Doãn nói.
“Đi vảo rồi sẽ biết, anh nhìn Khương Thời Miễn kìa, không phải đã sắp bay tới con đường không gian rồi hay sao?” Ngô Bình Nhi nói.
Quả nhiên, ở phía trước mọi người, Khương Thời Miễn lại lần nữa hóa thành gió lốc, bay về phía hư không sâu thẳm.
Không ít người đều khẽ giật mình.
Không gian con đường này vẫn chưa hoàn toàn ngưng kết, kỳ Độ Kiếp như Lão quái Hoàng còn không thể vào được cũng không có nghĩa là Hợp Thể Cảnh có thể bình yên vô sự.
Chương 2201
Ngay tại lúc Khương Thời Miễn bay vút mà qua, vết nứt không gian không ngừng xuất hiện ở bốn phía, gần như đã bao vây anh ta.
Không ít người hít vào một ngụm khí lạnh, tưởng rằng Khương Thời Miễn sẽ chết ở bên trong khe nứt.
Thân thể Khương Thời Miễn đột nhiên biến mất không còn †ăm tích, lần thứ hai xuất hiện đã muốn tiến một bước vào trong con đường.
Xoet!
Con đường không gian đối với đám người Lão quái Hoàng giống như chỗ chết lại không hề ngăn cản Khương Thời Miễn đi qua.
“Tên nhóc này đúng là có chút bản lĩnh, không hổ là Ngữ Tử Ma Môn”
Lão quái Hoàng nhìn thấy một màn này cũng gật gật đầu.
“Chiến trường Tiên Ma ngàn vạn năm chưa từng mở ra, bên trong nhất định có không ít đồ tốt, Khương Thời Miễn đi vào rồi, chúng ta cũng xông lên đi!”
Đại đa số tầng lớp tu sĩ ở bên trong đã bắt đầu rục rịch, không ít người đều giống như Khương Thời Miễn, đi về phía con đường không gian.
Vết nứt không gian lại một lần nữa xuất hiện, rất nhiều tu sĩ đều không có cái loại bản lĩnh giống như Khương Thời Miễn, sau khi xông vào bên dưới, thương vong rất nhanh đã xuất hiện.
Một ít tu sĩ trực tiếp bị chém đứt tay đứt chân, mà xui xẻo hơn thì bị cắt thẳng thành trăm ngàn mảnh nhỏ, ngay cả nguyên thần đều không thể trốn thoát.
Nhưng mà cuối cùng, vẫn có mấy chục tu sĩ bay được vào bên trong.
Không gian con đường theo thời gian trôi qua, càng ngày càng trở nên ổn định hơn.
“Anh sao rồi?” Lúc này Ngô Bình Nhi cũng có chút hăng hái.
“Tôi dự định bây giờ sế đi vào, có điều dù sao anh cũng chỉ là Cảnh thần Phó phân, nếu như trì hoãn thêm một chút rồi mới đi vào thì sẽ an toàn hơn”
“Không sao cả đâu, cùng nhau đi đi”
Tân Trạm thản nhiên mở miệng, ba người hầu như cùng nhau lướt đi, tiến về phía con đường Hải Vân.
Tới gần con đường, khe nứt không ngừng xuất hiện, gió lạnh từng đợt quét qua.
Ngô Bình Nhi và Cung Doãn đều thi triển ra thủ đoạn, hoặc là né tránh, hoặc là đánh nát khe hở.
Xoẹt, xoẹt, xoet!
Ngay lúc Tân Trạm tiếp cận, bốn phía xung quanh giáp ranh anh cũng tràn ngập vết nứt sắc bén.
Sắc mặt anh bình tĩnh, thi triển ra Càn Khôn Di Chuyển Quyết, từng bước xẹt qua khe hở này.
“Ồ, một tu sĩ Cảnh thần Phó phân vậy mà cũng có can đảm đi vào chỗ này sao?”
Cách đó không xa, một ma tu mặt dài đã chú ý tới nơi này, đầu tiên là giật mình, sau đó hẳn ta lập tức cười lạnh một tiếng.
Mà ngay lúc Tân Trạm dự định vượt qua khe hở này ở lần tiếp theo, đột nhiên, anh cảm giác hư không đẳng trước bất thình lình đông đặc, thế mà lại không thể xuyên thủng.
“Chỉ là Cảnh thần Phó phân cũng muốn đi đoạt đồ vật này nọ với ông đây à? Mày vẫn là đi chết đi!”
Tên ma tu kia đột nhiên cười to, bàn tay chụp một cái.
Hư không phía trước Tân Trạm hoàn toàn nổ tung, khe nứt không gian ngày càng xuất hiện nhiều hơn.
“Muốn làm gì?”
Ngô Bình Nhi và Cung Doãn nhìn thấy một màn này cũng phải lắp bắp kinh hãi.
Không ngờ ma tu này không có lợi gì vẫn đi hại người, lúc này mà còn ra tay hãm hại người khác nữa chứ.
Nhưng cho dù bọn họ có muốn giúp đỡ thì cũng không còn kịp rồi, mắt thấy Tân Trạm sắp xông không qua những mảnh vỡ này, thân thể sắp bị khe nứt thôn phệ.
Lúc này ở trong tay anh, một sợi trường tiên màu đen bay ra, quất về phía tu sĩ kia.