Nhưng lúc này ông ta lấy lại được sự tự tin của mình nhưng vẫn hơi lo lắng đối với Tân Trạm.
“Tân Trạm, muốn luyện chế ra đan dược cấp bậc tiên đan, tu vi ít nhất phải đạt tới cảnh giới Xuất Khiếu cấp chín, linh khí của cậu có thể theo kịp không?” Hồ Phong bất an hỏi.
Hai người đã phối hợp mấy tiếng đồng hồ, mối quan hệ giữa bọn họ đã trở thành đồng bạn hợp tác, không còn sự thù địch như trước đây, mà càng giống như bạn thân hơn.
Tuy nhiên, luật sắt kế thừa từ xưa đến nay là muốn luyện chế ra một viên tiên đan cấp một, tu vi ít nhất phải đạt đến cảnh giới Xuất Khiếu cấp chín, trong khi đó Tân Trạm mới chỉ cấp tám.
“Chuyện này không thành vấn đề, nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta tiếp tục.
Tân Trạm gật đầu, anh vẫn có sự tự tin này.
Việc thiếu hụt linh khí quả thực là vấn đề lớn nhất khiến các tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu cấp tám gặp khó khăn trong việc luyện chế tiên dược, tuy nhiên, phần lớn dược sư trước đây đều tập trung vào luyện đan mà bỏ bê việc tu luyện.
Giống như Tần Trạm lấy tu luyện là chính, luyện đan là phụ, còn có thể nâng cao trình độ luyện đan đến cấp độ này đúng là không tệ.
Linh khí của anh vốn dĩ dư thừa so với các tu sĩ khác, Tân Trạm tự tin cái này sẽ không phát sinh vấn đề gì.
Nhưng không gian luyện dược này cái gì cũng tốt, nhược điểm duy nhất là không có linh khí trời đất, cho nên một khi tiêu hao hết thì không thể nào bổ sung lại.
Cho nên hai người chỉ có thể rút lui trước, hấp thụ linh khí của trời đất ở bên ngoài, khôi phục lại trạng thái sung mãn rồi mới có thể tiếp tục.
Lúc Tân Trạm và Hồ Phong tiến vào không gian luyện dược mới gần đến đêm, nhưng lúc bọn họ đi ra, trời đã gần sáng.
“Chúng ta tổng cộng đã luyện chế bao nhiêu tiếng?” Tân Trạm hỏi.
“Khoảng năm, sáu tiếng, có chuyện gì vậy?” Hồ Phong ngạc nhiên hỏi.
“Không có gì.”
Tân Trạm lắc đầu, nhìn thoáng qua không gian luyện chế đan dược, tạm thời đè xuống tia nghỉ hoặc trong lòng.
Hồ Phong cũng không quan tâm đến chuyện này, hiện tại toàn bộ tâm trí của ông ta đều tập trung vào việc luyện chế tiên đan.
Sau một lúc nghỉ ngơi, cả hai lại tiến vào không gian.
“Tân Trạm, thực xin lỗi, là tôi không quen tay” Sau khi nổ lò, Hồ Phong nói xin lỗi.
Ông ta có hơi căng thẳng, ngoại trừ Long Huyết Thánh Linh đan, ông ta đã rất nhiều năm không có luyện chế thành công tiên đan.
“Không sao, còn nhiều thời gian” Tân Trạm ngược lại không trách cứ cái gì.
Ban đầu, bởi vì tâm trạng phức tạp của Hồ Phong đã liên tiếp nổ lò hai lần.
Dưới sự nhắc nhở của Tân Trạm, Hồ Phong mới dần dần tỉnh táo lại.
Một khi nhớ lại những kỹ xảo luyện đan quen thuộc trong quá khứ, Hồ Phong bắt đầu phát huy thực lực thực sự của mình.
Cho dù ông ta đã từng yên lặng bao lâu, nhưng lúc trước, ông ta dù sao cũng mang danh hiệu luyện đan sư thiên tài, tiếng tăm vang khắp Đông Vực.
Hồ Phong rất nhanh tìm lại được cảm giác năm đó.
Lần luyện đan thứ ba, tiên đan cấp một cuối cùng cũng được luyện chế thành công, Hồ Phong hưng phấn đến mặt mũi đỏ bừng, khóe mắt có chút ẩm ướt.
Cầm đan dược tỉnh xảo trong tay, trong lòng ông ta tràn đầy cảm khái.
Chương 1388
Mặc dù ở trong không gian luyện chế, những đan dược này không có cách nào mang đi được, nhưng cái này dù sao cũng là tiên đan ông †a luyện chế ra được sau nhiều năm.
Hơn nữa có thể luyện chế được trong không gian cũng có nghĩa là ở thế giới bên ngoài cũng như vậy.
“Tân Trạm, sau này cậu và tôi cùng nhau luyện chế đan dược, tôi đảm bảo chúng ta có thể làm ăn phát đạt. Với danh tiếng của tôi cộng thêm năng lực của cậu, sau này hai chúng ta sẽ không cần phải buồn rầu về vấn đề linh tệ nữa”
Mặc dù tiên đan cấp một và linh đan cấp chín chỉ cách nhau một bước, nhưng đối với nhiều dược sư lại là cách biệt một trời một vực.
Bởi vì dược hiệu của tiên đan và linh đan có sự khác biệt khá lớn, chỉ cần có thể luyện chế ra tiên đan thì ngay cả cấp một cũng sẽ thu hút rất nhiều tu sĩ đổ xô vào.
“Mới chỉ là cấp một, ông đã kích động thành như thế h Tân Trạm không nhịn được cười một tiếng: “Không phải chúng ta đã nói muốn luyện chế ra tiên đan cấp năm sao?”
“Nhưng tiên đan cấp năm yêu cầu quá nhiều linh khí, cậu thật sự có thể chịu đựng được sao?” Hồ Phong lúng túng nói.
Trong ánh mắt của Tân Trạm, ông ta có vẻ như hơi không phóng khoáng, nhưng Tân Trạm thật sự có thể dùng linh khí luyện chế ra tiên đan cấp năm sao?
Hồ Phong ít nhiều có hơi hoài nghi.
Mới vừa rồi Tân Trạm thúc giục linh khí của cảnh giới Xuất Khiếu cấp chín, ngược lại không có xảy ra chuyện gì, nhưng khoảng cách giữa tiên đan cấp một và cấp năm dù sao cũng quá lớn.
Tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu ở đại lục không phải không có dược tôn cấp một, nhưng sở dĩ cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện dược tôn cấp hai nguyên nhân chính là bởi vì tiên đan cấp hai trở lên cần quá nhiều linh khí.
Cảnh giới Xuất Khiếu cơ bản không theo kịp hao tổn khi luyện đan.
“Tôi có một biện pháp, nhưng không thể duy trì được lâu, cho nên lần này chúng ta không từ từ tăng lên cấp nữa mà trực tiếp luyện chế tiên đan cấp năm” Tân Trạm nói.
“Cậu nói thật sao? Được rồi, chúng ta thử một chút!”
Hồ Phong hít một hơi thật sâu, vừa ngạc nhiên vừa lo lắng.
Lần này ông ta cũng không hắt bát nước lạnh nữa, thật ra ông ta cũng có chút tò mò, Tân Trạm mới đến cảnh giới Xuất Khiếu thật sự có thể sáng tạo ra kỳ tích một lần nữa sao?
Dù sao luyện đan ở đây cũng không có tổn thất gì, cùng lắm là thất bại mà thôi.
Hồ Phong nhớ lại phương pháp luyện chế Băng Nguyên đan rồi gật đầu một cái.
Tân Trạm cũng chuẩn bị xong xuôi, anh sở dĩ chắc chắn như thế tất nhiên không phải là kiêu căng.
Linh khí mà tiên đan cấp năm cần có được, cho dù anh chưa từng luyện chế qua cũng biết phải tăng lên gấp bội.
Bản thân anh không có loại linh khí này, nhưng ưu thế của anh là có tiên khí.
Tân Trạm đã trải nghiệm sự mạnh mẽ của tinh thần khí vô số lần, một khi vận dụng tiên khí thì hiệu quả gần như gấp đôi linh khí.
Hơn nữa, anh còn có Chí Hỏa, tiêu hao sẽ ít hơn linh hỏa bình thường.
Chỉ là tiên khí có hạn, Tân Trạm không thể từng bước đề cao, cho nên anh trực tiếp đi thẳng đến cấp năm.
Lần đầu tiên luyện hóa Băng Nguyên đan vẫn bị thất bại.
Nhưng điều khiến Hồ Phong có hơi xấu hổ là nguyên nhân không phải ở Tân Trạm, mà là do ông ta đã lâu không luyện chế tiên đan cấp năm, trong lúc nhất thời có hơi lộn xộn.
Ngược lại, linh khí của Tân Trạm luôn ổn định, không hề xảy ra tình trạng ngắt quãng.
“Xin lỗi, lại luyện chế một lần, lần này tuyệt đối sẽ không có vấn đề”
Hồ Phong xin lỗi, ông ta cũng có thể nhìn ra Tân Trạm đang sử dụng một loại linh khí cực kỳ hiếm thấy.
Chương 1389
Thứ này hẳn là rất quý giá, nhưng bởi vì mình lại khiến luyện đan thất bại.
Hồ Phong không nhịn được nổi lên một ít lòng hiếu thắng, ông ta dù sao cũng một bó tuổi, không thể để thua một thằng nhóc được.
Tân Trạm ngược lại không ngạc nhiên, khi đó Hồ Phong là dược tôn cấp năm, Băng Nguyên đan là đan dược có cấp bậc cao nhất mà ông ta có thể luyện chế ra, cộng thêm nhiều năm hoang phế như vậy, một lần đã thành công sợ là còn khó hơn so với việc ra cửa nhặt được Quả Lôi Nguyên.
Tuy nhiên, Hồ Phong vẫn lại thất vọng, hai lần sau đều là thất bại.
“Lần này nhất định sẽ thành công”
Hồ Phong bất chấp tất cả, lần này điều động toàn bộ thần thức của mình.
Vù vù! Tân Trạm chỉ cảm thấy trên cầu khơi thông thần thức truyền đến từng đạo khí tức thần thức vô cùng cô đọng, xem ra lần này Hồ Phong hoàn toàn nghiêm túc.
như có thể đạt tới cảnh giới muốn gì được nấy.
Anh trước đây còn chưa phát hiện ra nhưng bây giờ xem ra, có vẻ như ánh sáng vàng này đưa đến tác dụng không nhỏ.
Nếu không phải lần này Hồ Phong dốc hết sức ra tay, Tân Trạm sợ räng khó mà phát hiện được.
Nếu không có vật này, cho dù anh có thể phối hợp thành công với Hồ Phong cũng tuyệt đối không có tốc độ nhanh như vậy.
Tâm trạng Tân Trạm có chút phức tạp, mặc dù anh chưa từng nhìn thấy cha.
Nhưng mỗi khi gặp phải rất nhiều nguy hiển gian nan trên con đường tu luyện này, anh đều dựa vào những thứ cha anh để lại để vượt qua cửa ải khó khăn.
“Ba mình rốt cuộc là ai?”
Cho dù đi tới thế giới này, Tân Trạm vẫn không tìm được quá nhiều manh mối.
Nhưng anh cũng tin rằng khi anh tiến gần hơn đến trung tâm của lục địa này, sớm muộn gì anh cũng có thể tìm ra được manh mối của cha mình.
Ít nhất hiện tại nhìn đến cái ấn ký kỳ diệu này, cha anh tuyệt đối không chỉ là tu sĩ cảnh giới Phân Thần, thế thì sẽ là cái gì đây?
Hợp Thể kỳ, Độ Kiếp kỳ, thậm chí là cao hơn…
“Tân Trạm, cậu thế nào, có muốn nghỉ ngơi một lát không?” Hồ Phong thấy Tân Trạm có hơi sững sờ liền ân cần hỏi.
“Tôi không sao, tiếp tục đi”
Tân Trạm hít một hơi thật sâu, thu hồi những suy nghĩ lung tung hỗn loạn.
Mặc dù anh vô cùng tò mò, nhưng cho dù tu vi của ba anh là gì đều cách anh quá mức xa xôi, anh vẫn nên làm đến nơi đến chốn, từng bước một tiến lên.
Luyện chế Băng Nguyên đan cấp năm, Tân Trạm và Hồ Phong gặp phải khó khăn chưa từng có trước đây.
Hồ Phong lần này không có sai lầm, nhưng Tân Trạm lại xảy ra không ít vấn đề.
Chương 1390
Lần này Hồ Phong khá cân bằng, cũng mở miệng truyền thụ cho Tân Trạm rất nhiều kinh nghiệm và kỹ xảo luyện chế đan dược của bản thân.
Những thứ này đối với luyện dược sư vô cùng quý giá, ngoại trừ những đệ tử nhập môn thì hầu như không tiết lộ ra ngoài, nhưng loại chuyện này, Hồ Phong tất nhiên sẽ không giấu diếm.
Cho nên, trong lúc hai người phối hợp với nhau, sự hiểu biết về luyện đan của Tân Trạm cũng nhanh chóng được cải thiện.
Cuối cùng, sau khi lò luyện đan tỏa ra một màn sương trắng mang theo cảm giác mát lạnh, một viên tiên đan giống như băng tuyết ngưng tụ thành hạt ngọc xuất hiện trước mặt hai người.
“Thành công, hai chúng ta thực sự chế tạo ra tiên đan cấp năm”
Hồ Phong khiếp sợ nâng Băng Nguyên đan, giống như đang nâng một trân bảo vừa chạm liền vỡ.
Thật khiến người khác không thể tin tưởng vào mắt mình!
Hồ Phong nhìn Tân Trạm vừa kính nể vừa thổn thức.
Chỉ với tu vi cảnh giới Xuất Khiếu cấp tám, Tân Trạm không chỉ luyện chế ra tiên đan mà còn luyện chế ra tiên đan cấp năm!
Anh phá vỡ nhận thức trước đây của Hồ Phong và cũng phá vỡ quy luật sắt thép của giới luyện đan.
Hồ Phong không biết Tân Trạm làm như thế nào, nhưng dù sao đi chăng nữa, đó cũng là năng lực thực sự của Tân Trạm.
Có thể lấy cảnh giới Xuất Khiếu khống chế được linh khí cảnh giới Phân Thần, bản thân anh đã là một kỳ tích.
Nếu chuyện này truyền ra bên ngoài, chắc chắn sẽ lập tức gây ra sóng to gió lớn.
“Ha ha, cuối cùng ông già này cũng đã luyện chế ra tiên đan cấp năm lần nữa. Nhiếp Cuồng Vân muốn hủy diệt ông già này, nhưng không ngờ tôi lại có ngày hôm nay.”
Hồ Phong ngửa mặt lên trời cười to, ông ta gào lên, trút ra áp lực và không cam lòng tích góp suốt bấy nhiêu năm qua.
Nhưng cười rồi lại cười, Hồ Phong lại không nhịn được mà rơi nước mắt, quỳ rạp xuống đất.
Ông ta lẩm bẩm nói mấy câu đã giấu kín trong lòng những năm qua.
Có đạo lữ mình từng yêu nhưng cuối cùng không thể không nhẫn tâm nói lời chia ly, có những đồng môn thua kém ông ta nhưng lại từng bước vượt qua, quay lại chế nhạo ông ta, cũng có sư phụ tin tưởng vô hạn vào ông ta, cuối cùng chính ông ta lại phụ lòng hết lần này đến lần khác.
Tân Trạm đứng ở bên cạnh, im lặng đối Tất cả những chuyện mấy năm nay Hồ Phong phải chịu đựng, không từng tự mình trải qua thì khó mà hiểu được.
“Tân Trạm, để cậu chê cười rồi”
Thật lâu sau, Hồ Phong mới hít một hơi thật sâu, ông ta lau nước mắt, khôi phục lại như bình thường.
“Cảm ơn cậu đã khiến tôi có thể lấy lại niềm vui khi luyện chế thuốc ngày xưa.”
Hồ Phong cung kính, cúi đầu với Tân Trạm.
Ông ta thật sự cảm kích Tân Trạm từ đáy lòng, là ông ta giở trò trước, nhưng đối phương lại không giết mình mà còn cho ông ta một cuộc sống mới, cho dù Tân Trạm có mục đích riêng thì đã sao chứ.
Mình thực sự đã lấy lại được phẩm giá của Luyện Dược Sư.
“Chuyện này cũng không đáng gì, dù sao chúng ta cũng chưa thực sự luyện được Băng Nguyên Đan thực sự” Tân Trạm mỉm cười nói.
“Yên tâm, ông già này sẽ phối hợp, bất kể luyện chế bao nhiêu Băng Nguyên Đan, tôi đầu có thể làm được” Hồ Phong rất tự tin nói.
Tân Trạm cũng gật đầu, anh cũng khá chờ mong, đã ở không gian luyện tập chế thuốc lâu như vật cũng đã đến lúc thực chiến.
Trở lại hậu viện, trời đã sáng rõ, Hồ Phong dặn tôi tớ ở tiền viện, bảo bọn họ treo biển hôm nay không tiếp khách.
Chương 1391
“Thư gặp mặt này người khác có thể thành công tìm được ông, nhưng cơ thể ông có vấn đề, không thể tinh chế tiên đan. Chẳng lẽ mọi người đến tìm ông đều giống tôi sao?” Tân Trạm tò mò hỏi khi nhìn thấy nó.
“Đương nhiên không phải.” Hồ Phong hơi lúng túng nói: “Nói thật, ông già này cũng đã lừa gạt mấy người, nhưng bọn họ đều bị ép đến mức không làm gì được. Đa số tôi vẫn phải dùng biện pháp khác, chẳng hạn như mua lại bằng giá cao, giúp bọn họ hoàn thành công việc được giao phó. “
“Như vậy ông không mệt sao?” Tân Trạm hỏi.
“Mệt không nổi, bình thường ông già này toàn chọn những tu sĩ cảnh giới Xuất Khiếu có thực lực yếu một chút. Thứ những người này cần nói chung cũng không quá khó lấy, bởi vì Long Huyết Thánh Linh Đan có chút quan hệ với Tụ Bảo Các, cho nên có thể trực tiếp bảo bọn họ giúp tôi tìm kiếm”
“Đáng tiếc tôi không ngờ cậu lại cần tiên đan cấp năm, tôi thật sự không có cách nào tìm được” Hồ Phong cười khổ nói.
“Dùng linh tệ của những người mà ông đã từ chối để mua bảo vật cho những tu sĩ mà ông đã đồng ý”
Tân Trạm có chút không nói nên lời, cũng có chút khâm phục.
Thật ra não của Hồ Phong này rất thông minh, ông ta thậm chí có thể nghĩ ra được chiêu này, ngược lại hiệu quả rất tốt.
“Chỉ là tôi cũng hiểu dù sao đây cũng là lừa gạt, làm lâu sớm muộn gì cũng sẽ gặp được người giống như cậu. Tôi dự định sau này sẽ không làm như vậy nữa, sẽ chuyên tâm hợp tác chế thuốc với cậu.’ Hồ Phong nói.
“Không cần đâu, ông cứ tiếp tục làm ăn thế này là được rồi, nhưng ông chỉ nhận ủy thác luyện chế đan dược và những thứ cần thiết, ngoài những thứ cần thiết để luyện chế thuốc thì còn cần thêm một ít nội đan của yêu thú, tốt nhất là ở cảnh giới Phân Thần” Tân Trạm nghĩ nghĩ, lắc đầu nói.
Danh tiếng của Hồ Phong lớn như vậy, hợp tác làm ăn với người lão làng thế này này, nếu từ bỏ thì rất đáng tiếc.
Chỉ bằng lợi dụng danh tiếng của ông ta lấy một ít nội đan của yêu thú, như vậy mình có thể sử dụng nội đan để chuyển hóa tiên khí, từ đó luyện chế tiên đan, như thế lại thích hợp hơn.
“Được, vậy ông già này sẽ tiếp tục làm”
Hồ Phong không biết tại sao, nhưng hiện tại ông ta càng thêm hâm mộ Tân Trạm, không chút do dự nào mà đồng ý.
Lúc trước Hồ Phong mua rất nhiều linh thảo tiên thảo để luyện chế Băng Nguyên Đan nhưng vẫn dùng chưa hết, cho nên sau khi hai người nghỉ ngơi một khoảng thời gian liền bắt đầu thực sự luyện chế.
Tân Trạm lật lòng bàn tay, lấy Thông Thiên Đỉnh ra, hai người lại kích hoạt lá bùa thông câu thông thần thức lần thứ hai.
Điều kỳ diệu của không gian luyện chế thuốc là việc luyện chế thuốc ở trong đó gần như không khác gì so với thế giới bên ngoài.
Luyện chế nhiều lần, hai người đều thuận buồm xuôi gió.
Lần này, luyện chế thuốc ở thế giới bên ngoài, một lần là thành công, Tân Trạm cầm lấy một viên tiên dược giống như bông tuyết bỏ vào trong một cái bình sứ.
Khoảnh khắc tiếp theo, bầu trời đột nhiên chấn động, bầu trời vốn dĩ trong xanh bỗng nhiên xuất hiện vài đám mây màu tím.
Từng đám mây màu tím tụ lại, xuất hiện trên đỉnh đầu Tân Trạm.
Ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc chiếu xuống, kèm theo những lời rì rầm của cổ nhân, tiên đan luyện thành, thiên đạo chúc mừng.
Hai người đều bị ánh sáng rực rỡ bao phủ, trong đó cũng chứa đựng một số hiểu biết về nguồn gốc của đan dược.
Tuy nhiên, loại khí tức này rất hiếm, đối với các Luyện Đan Sư mà nói, sự xuất hiện của đan vân này mang tính biểu tượng hơn là phần thưởng thực tế.
Nhưng Tân Trạm lại rất sửng sốt, cơ thể cứng đờ đứng tại chỗ.
Chương 1392
Anh chỉ cảm thấy có một luồng khí tức tràn đầy của đan dược xông thẳng vào thần thức.
Điều này hoàn toàn khác với khí tức nhẹ nhàng ban đầu của Đan ‘Vân mà anh cảm nhận được trong quá khứ.
Cảm ngộ khí tức tràn đây như sông như biển, trong chớp mắt đó, có rất nhiều thứ mà anh có thể hiểu được về chế thuốc.
“Mẹ kiếp, sợ là đan vân này coi cậu như là Dược tôn cấp năm luôn”
Phù Ma cũng giật mình đến mức suýt cắn vào lưỡi.
“Bởi vì cảm ngộ ban đầu này là nhằm vào Dược tôn cấp năm, cho nên tôi nhận được phần thưởng ban đầu của Dược tôn cấp năm”
Tân Trạm cũng hiểu được điều này, không khỏi hai mắt sáng rực.
Mình chỉ ở trình độ luyện dược sư cấp tám, nhưng lại nhận được phần thưởng của Dược tôn cấp năm, đây là một thu hoạch lớn với bản thân mình.
Điều này có nghĩa là chỉ cần mình phối hợp với luyện chế đan dược với Hồ Phong, cho dù linh khí ban đầu của phần thưởng mỏng manh, nhưng góp gió thành bão, mình cũng sẽ có một con đường tắt nhanh chóng thăng chức thành Dược Tôn.
“Dược Tôn luyện đan, chẳng trách hôm nay đóng cửa không tiếp khách”
Bên ngoài cửa nhà Hồ Phong, một số tu sĩ nhìn thấy Đan Vân hình thành đầu có chút rung động.
“Có mấy tin đồn trên phố rằng Hồ dược tôn có vấn đề, ông ta không thể luyện chế được tiên đan, xem ra tất cả đều là giả. Đan vân của tiên đan cấp năm không thể làm giả được”
“Biết đâu có những Dược Tôn khác luyện chế thuốc ở đây chăng?”
“Mày bị ngu à, làm gì có Dược Tôn nào thể hiện ra bản lĩnh của mình ở trước mặt người khác chứ” Có người cạn lời, nói.
Điều mà Hồ Phong không ngờ là một số nghi vấn từng được lưu truyền đã biến mất hoàn toàn vì sự xuất hiện của đan vân này.
Sau đó, Tân Trạm và Hồ Phong luyện chế thêm hai lò Băng Nguyên Đan, sử dụng hết tất cả nguyên liệu mà Hồ Phong đã mua.
Tân Trạm cũng đã được lợi rất nhiều, khí tức bổn nguyên này đối với dược tôn cấp năm mà nói chính như gân gà ăn thì không ngon mà vứt thì tiếc, nhưng đối với anh cũng có lợi rất nhiều.
Nhìn thấy đan vân liên tục hình thành, thậm chí những người còn nghi ngờ Hồ Phong đang tìm người khác luyện chế thuốc lúc trước cũng ngậm miệng lại.
“Ông có thể tiếp nhận luyện chế thuốc được người ta đặt, nhưng đừng hẹn trước thời gian luyện thành. Tôi có việc khác, không thể cùng luyện thuốc mỗi ngày với ông nữa”
Trước khi đi, Tân Trạm dặn dò Hồ Phong.
“Ừ, cậu yên tâm đi. Bên này tôi cũng sẽ mua nhiều linh thảo tiên thảo một chút. Đến lúc đó, cậu tới thì trực tiếp luyện đan luôn, không đến nỗi phải chờ đợi” Hồ Phong cũng gật gật đầu nói.
Theo số lần phối hợp ngày càng nhiều của hai người, có một vài sự ăn ý sẽ tự nhiên mà hình thành.
Tuy giữa hai người, hiển nhiên Hồ Phong có tu vi cao hơn, trình độ luyện dược cũng mạnh hơn, nhưng quan hệ thì mơ hồ có vẻ là Tân Trạm làm chủ.
“Đúng rồi, những đan dược này đều là linh đan do tôi luyện chế, ông có thể bán đi một ít, cứ nói là đan dược ông mới nghiên cứu chế tạo ra.
Giá bán thấp hơn giá thị trường là được rồi”
Tân Trạm giao cho Hồ Phong một ít linh dược, lại nói thêm chút về cách dùng và hiệu quả.
Lúc trước, những đan dược này anh đã bày bán ở hội dược sư, lượng tiêu thụ không hề cao. Nhưng nếu đổi lại thành tên tuổi của đại sư Hồ Phong này thì lại khác rồi.
Tuy giá linh đan giá thấp, nhưng tích lũy số lượng nhiều cộng vào thì cũng là một khoản tiền lãi không hề nhỏ.