Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 361







Chương 361



Giữa trán của Tô Vũ chậm rãi xuất hiện một ấn ký.



Ấn ký này một đen một trắng, cực kỳ quái dị.



“Thái Cực Chi Lực?” Hàn Cửu Thiên phía xa lập tức nhận ra thuật này. “Chậc chậc, không ngờ rằng Tô Vũ lại nắm giữ Thái Cực Chi Lực, không hổ là đệ tử của Chu Định.” Đằng Ngạo cũng không nhịn được cảm thán nói.



“Không tệ, Tần Trạm dùng cảnh giới đại tông sư đánh tới nước này, đủ để chấn động thiên hạ.” Chúc Diêu thản nhiên nói.



Trong nháy mắt lực lượng này xuất hiện, thân thể của Tô Vũ cũng lặng lẽ xảy ra thay đổi.



Thân thể anh ta giống như biến thành hai người, hai luồng lực lượng phân biệt chí cương chí nhu, có chút thần bí.



Lúc này miệng Tô Vũ hơi há, hơn phân nửa hiện trường lập tức bị một lực lượng bao trùm!



Sau đó, tay phải Tô Vũ chợt đẩy về trước, từ trong lòng bàn tay của anh ta bất chợt bộc phát từng luồng hơi thở màu đen!



Luồng lực lượng này giống như một thanh giáo, gần như cả không khí cũng bị anh ta đâm thủng!



Tần Trạm hơi híp mắt, luồng lực lượng này rất mạnh, ngay cả Tần Trạm cũng cảm thấy một chút hơi thở nguy hiểm!



Đúng lúc này, bàn tay của Tô Vũ chợt đẩy về trước, sức mạnh như mấy chục cây thương lập tức xộc về phía Tần Trạm!



Tần Trạm phẫn nộ quát một tiếng, ánh sáng vàng trên người chợt bừng lên, nắm đấm cứng rắn và mạnh mẽ dùng sức mạnh không gì sánh được hướng về phía trước nghênh đón!



Nhưng mà, lần này Tần Trạm lại phát hiện nắm đấm của mình như rơi vào trong nước, từng quyền đánh ra đều cực kỳ khó chịu.



Giống như tất cả sức mạnh đều đánh vào bông, trong khoảnh khắc trút xuống.



“Xoet!”



Cây thương đen kia “phập” một phát đâm xuyên cơ thể Tần Trạm, dòng máu màu đỏ tươi theo lồng ngực chảy xuống!



Sắc mặt Tần Trạm hơi thay đổi, cả người anh giống như bị ngâm trong nước, từng quyền đánh ra đều cực kỳ khó chịu!



“Đây chính là chỗ huyền diệu của Thái Cực Chi Lực.” Hàn Cửu Thiên thấp giọng nói: “Bất kể sức mạnh có cương mãnh đến đâu cũng không thể phát huy lực đạo chân chính.”



“Xoet!”



Mấy chục cây thương màu đen ùn ùn kéo tới, cắt thân thể Tần Trạm tới không ngừng chảy máu, thậm chí có một cây trực tiếp xuyên thủng cơ thể Tần Trạm!



Mà mỗi quyền Tần Trạm đánh ra đều có cảm giác đánh hụt, căn bản không thể ngăn cản cây thương kia tới gần!



Tô Vũ nhếch miệng nở nụ cười, nhìn dáng vẻ cả người toàn là máu đầy chật vật của Tần Trạm, cuối cùng anh ta thở phào nhẹ nhõm.



Mà ông cụ Tô trên đài cũng nở nụ cười hiếm hoi, ông ta vuốt râu cười bảo: “Không tệ, không tệ.”



“Rầm rầm!”



Lại một tiếng vang thật lớn, từ bụng của Tô Vũ lại chui ra vài sợi xích giống như mãng xà!



Tốc độ của sợi xích này nhanh đến mức cực hạn, giống như xuyên thủng không khí mà đến, chỉ có thể nhìn thấy một nửa!



“Xoẹt!”



Mấy sợi xích màu đen quấn Tần Trạm mấy vòng chẳng chịt, sau đó, Tô Vũ giẫm mạnh một cái, sau lưng Tần Trạm xuất hiện một tảng đá lớn dài mảnh!



Xiềng xích và tảng đá phối hợp, trói chặt Tần Trạm thành!



“Vụt!”



Một giây sau, Tô Vũ bước lên một bước đã đi tới trước mặt Tần Trạm.



Anh ta cười lạnh nói: “Tần Trạm, tôi đã nói từ lâu rồi, bất kể thế nào, cậu cũng không phải là đối thủ của tôi.”



Tần Trạm thử giãy giụa khỏi xiềng xích, lại phát hiện càng giãy giụa thì xiềng xích càng siết chặt!



Càng khiến cho Tần Trạm giật mình là, xiềng xích gần như xuyên qua cơ thể anh, giống như hòa vào máu thịt của anh!



“Vù!”



Một cơn gió nhẹ thổi qua, sức mạnh màu đen trên tay Tô Vũ càng ngày càng thịnh, đưa mắt nhìn tới, lòng bàn tay của anh ta giống như một cái lỗ đen thật lớn!



Hơi thở kinh khủng tràn tới, mặc dù cách nhau khá xa cũng có thể cảm giác được sự nguy hiểm cực hạn đó!



“Vụt!”



Tô Uyên chứng kiến cảnh này, lập tức “vụt” một phát đứng dậy, hơi thở trên người gần như bộc phát!



“Đừng nóng nảy.” Phủ chủ đưa tay đè vai Tô Uyên.



“Đây chính là chiến trường thuộc về cậu ta, không liên quan đến những người khác.” Phủ chủ thản nhiên nói.



Sắc mặt Tô Uyên có chút khó coi, trên gương mặt lạnh lẽo tràn đầy lo lắng.



Nhưng rối rắm một lúc, Tô Uyên hít sâu một hơi, ngồi xuống.



“Sức mạnh chí cương trên tay Tô Vũ càng ngày càng mạnh, theo một chưởng tung tới của anh ta, hơn phân nửa cơ thể của Tần Trạm lập tức khụy xuống!



“Phụt!”



Một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra, nhuộm đỏ cả hơn phân nửa lồng ngự!



c “Mau chóng giết chết cậu ta đi.” Chu Định ở trên đài quát to: “Đừng chậm trễ thời gian!”



Tô Vũ xoay người lại, gật đầu nói: “Vâng, sư phụ.”



Sức mạnh màu đen trên tay anh ta lại thay đổi, lần này biến ảo thành một lưỡi dao sắc bén.



“Dựa theo giao hẹn, cậu nên trả lại đồ của nhà họ Tô chúng tôi.” Tô Vũ cười lạnh nói.



“Anh cho rằng anh đã thắng rồi hả?” Tần Trạm hơi híp mắt, khóe miệng bỗng nhiên gợn lên một nụ cười quái dị.



Nhìn thấy nụ cười này, sắc mặt Tô Vũ lập tức thay đổi, trong lòng dấy lên lửa giận!



“Cậu muốn chết!” Tô Vũ hét lớn một tiếng, anh ta thúc giục luồng sức mạnh chí cường này, hung hăng đâm về phía Tần Trạm!



“Ầm!”



Đúng lúc này, khí thế trên người Tần Trạm lại bộc phá!



Cảnh giới võ tông lộ ra toàn bộ, ánh sáng màu vàng tràn khắp toàn trường!



“Cậu ta bước vào võ tông rồi hả?” Sau khi cảm nhận được hơi thở này, trên mặt tất cả mọi người ở hiện trường đều hiện lên sự kinh ngạ!



c “Thảo nào lại có thực lực như thế, thì ra Tần Trạm đã sớm bước vào cảnh giới võ tông rồi!”



Thương Trụ đứng trên khán đài sắc mặt lập tức có chút khó coi.



Người khác không biết thân thể Kim Huyền, nhưng trong lòng ông ta rất rõ ràng.



Cái gọi là cùng cảnh giới thì vô địch, cũng không phải là giải Cũng chính trong chớp mắt này, Tần Trạm gầm lên một tiếng, sức mạnh kinh khủng lập tức nổ bung!



“ÁI”



Hai tay Tần Trạm gân như nổi lên gân xanh, có mấy sợi xích đã trực tiếp nứt vỡ!



Hai tay Tân Trạm nắm lại, sức mạnh vô cùng cương mãnh hung hăng quất tới!



Không gian như nước xung quanh lại trực tiếp bị đánh nát! Sức mạnh chí nhu này vậy mà lại bị Tân Trạm dùng cậy mạnh phá ra!



Tô Vũ không kịp nghĩ nhiều, anh ta phẫn nộ quát một tiếng, sức mạnh ch cường bén nhọn trong tay hung hăng đâm tới!



“Răng rắc!”



Nắm đấm của Tần Trạm có thể nói là tuyệt thế vô song, sức mạnh bá đạo cương mãnh khiến hơn phân nửa hội trường lập tức nổ tung!



Chí cường với chí cường, trong chớp nhoáng mày, bốn phía hóa thành một mảnh trắng xóa!



Không ai thấy rõ cuối cùng đã xảy ra
truyện gì, ngay cả Chu Định cũng híp mắt lại, nhìn vê phía trung tâm trận chiến.



“Vèo!”



Đúng lúc này, một bóng người chợt văng ra!



Nhìn kỹ lại, phát hiện người này chính là Tô Vũ! Thân thể của anh ta giống như một viên đạn pháo trực tiếp bay ra, sau đó nặng nề đụng vào tường!



“Sao có thể như vậy được!” Chu Định lập tức vỗ bàn, trên gương mặt tái nhợt viết đây tức giận.



Sắc mặt ông cụ Tô lại càng lạnh lẽo, nhưng ông ta chẳng nói một lời, chỉ lạnh lùng lườm Tô Tề Hải.



“Tô Vũ, món nợ của tôi và anh hôm nay thanh toán luôn đi!” Sau khi khí thế của Tần Trạm nổ bung, dáng vẻ bệ nghễ thiên hạ khiến người ta không nhịn được thần phục!



“Âm!”



Tần Trạm bước lên một bước, cơ thể đột nhiên biến mất, phóng về phía Tô Vũ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK