Ở phía bên kia, Tân Tráng cũng nhìn thấy hai thanh niên mặc quần áo trắng như tuyết trong phòng của thôn và vị trưởng thôn già luôn nghiêm khắc đang cười rạng rỡ khom người tiếp bọn họ.
“Xin chào tiên ông” Khi Tân Tráng nhìn thấy hai người này liền biết đó là người mà thôn Đại Thanh không cách nào trêu chọc vào, tranh thủ thời gian hành lễ.
“Cậu là người có thực lực mạnh nhất trong ngôi làng này à. Chà, cũng có chút thực lực” Một người thanh niên lớn tuổi trong đó liếc nhìn Tân Tráng một cái. Mặc dù ngoài miệng tán thưởng một chút nhưng biểu lộ lại mang theo vẻ khinh thường.
“Tân Tráng, hai vị tiên ông này muốn đi tới dãy núi Thanh Long, cậu mang một số người cùng bọn họ đi một chuyến đi.” Trưởng thôn nói.
“Lần này làm xong tất nhiên không thể thiếu ban thưởng cho các người, linh thạch hoặc là linh khí, cái gì cần có đều có cả” Thanh niên kia thản nhiên nói.
Sau khi hai chị em Diệp Uyển rời đi, Tân Trạm ở trong phòng khôi phục thân thể.
“Kinh mạch đứt đoạn, thần thức cũng tổn thương rất nặng giống như là quay trở lại trước kia lúc sử dụng Nhập Ma Đan vậy” Ngồi xếp bằng trên giường, thấy bên trong thân thể một phen, Tân Trạm lắc đầu.
Lần này lại là trọng thương, sợ là phải mất vài ngày mới có thể hoàn toàn khôi phục pháp lực.
Thực ra, bị tấn công bởi phân thần cảnh của trưởng lão Thái Thượng, có thể giữ được tính mạng đã là không tệ rồi.
Cũng may bản thân anh đã trải qua một lần quá trình đả thông kinh mạch đối với chuyện này cũng có kinh nghiệm nhất định.
Hơn nữa, ở thượng giới này, linh khí của thiên địa khá nồng đậm, việc khôi phục cũng sẽ không quá chậm.
“Cũng không biết hai người Tô Uyên và Diệp Thành bọn họ như thế nào rồi còn có Vấn Tông nữa, mình chạy trốn thế này, bọn họ có thể tra được một chút manh mối hay không”
“Nếu mình bị bọn họ phát hiện, vậy thì trước khi quay về, trước tiên phải nâng cao tầng thứ tu luyện của bản thân mới được” Tân Trạm thở dài, ngoài ý muốn chạy lên thượng giới, nếu muốn quay lại thì trước tiên phải đi tới dãy núi Thiên Sơn, sau đó lại tiếp tục nghĩ cách.
Nhưng mà lúc này, bản thân anh vẫn là nên khôi phục thực lực trước đi cái đã.
Dù sao xem ra, tại cái thượng giới lấy võ vi tôn này liền một ở một cái thôn nhỏ gần biên giới đều đã có cấp bậc Đại ‘Võ Tông rồi.
Một chút tài mọn ấy của anh còn chưa đủ để mang đi tìm hiểu nhiều hơn.
Cả một buổi chiều ngày hôm nay, Tân Trạm chỉ chăm chăm vận chuyển nguyên khí, khôi phục trong kinh mạch lúc trước.
Bởi vì cha mẹ nhà họ Diệp mất sớm, trong nhà chỉ có hai chị em Diệp Uyển, không tiện để Tân Trạm một người đàn ông ở lại phục hồi sức lực nên mấy ngày nay Tân Trạm một mực ở bên trong phòng cũ của một tòa nhà không dùng tới.
Buổi tối, Diệp Tĩnh Thuận mời Tân Trạm đến nhà cậu bé ăn cơm.
Trong nồi bốc khói nghi ngút, tràn ngập mùi gạo cùng mùi thịt, sau khi đi vào ẩn giới, Tân Trạm đã rất nhiều lần không được đường đường chính chính ăn cơm, giờ đây cũng không khỏi có chút thèm ăn nhỏ dãi.