“Chẳng lẽ không phải?” Trần Nghinh Dương hơi nhướng mày.
Ông ta đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
Nói cách khác, bầu không khí đã có chút không đúng ngay từ đầu.
Nhà họ Diệp có vẻ hơi quá bình tĩnh như không hề giống như nghe đồn gặp phải nội loạn, vô cùng trống rỗng và có tinh thần sợ nhà họ Trần.
Nếu nói rằng Diệp Thanh Đồng biết giấu diếm, nhưng các thành viên khác trong nhà họ Diệp lại không.
Chẳng lẽ tình báo thông tin sai lệch, nhà họ Diệp cái gì mà không biết dựa vào ai?
Vẻ mặt của Trần Nghinh Dương trở nên nghiêm túc.
Diệp Thanh Đồng chế nhạo: “Muốn đánh thì đánh, nhà họ Diệp tôi không sợ ông!”
Nói xong ông ta xua tay.
Đột nhiên bên ngoài phòng, trận pháp bình phong đột nhiên tản ra, bên ngoài phòng nghị sự xuất hiện gần trăm bóng người, lộ ra trước mắt mọi người.
Những dáng người này có cao có gầy, nhưng hơi thở của họ đều ở trạng thái hòa hợp thể cảnh.
“Diệp Thái Tường, nhà họ Diệp ông ở đâu ra nhiều hợp thể cảnh như vậy”
Cảm thấy hơi thở tu luyện này giống như một cơn bão, đồng tử của Trần Nghinh Dương hơi co lại, ông ta đột ngột đứng dậy.
Chuyện này hoàn toàn khác với tình báo, không phải nhà họ Diệp đã chết hơn phân nửa hợp thể cảnh sao?
Người nhà họ Trần cũng hơi lo lắng.
Nếu nhà họ Diệp có nhiều hợp thể cảnh như vậy thì sức mạnh sẽ sánh ngang hàng với nhà họ Trần.
“Trần gia chủ, bình tĩnh đi. Đây không phải là tu sĩ thật, mà là con rối”
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
Trưởng lão Hứa phất tay, đột nhiên một luồng linh khí lực đánh vào quần áo của những cơ thể này.
Đột nhiên quần áo bên ngoài con rối bị hư hỏng, lộ ra ánh sáng kim loại bên trong.
“Hóa ra là một con rối.”
Trần Nghinh Dương vẻ mặt hơi bình tĩnh lại, tuy hơi kinh ngạc, nhưng cũng không hoảng loạn như trước.
“Hừ, không ngờ Diệp gia chủ, mấy ngày nay các người giật đầu cá vá đầu tôm, bày ra rất nhiều con rối, chẳng lẽ chính là chỗ dựa để các người khiêu chiến với chúng tôi sao?” Trần Nghinh Dương chế nhạo.
“Sao vậy, không được à” Ông cụ Diệp cũng không chịu thua kém.
“Diệp Thái Tường, ông đúng là càng già càng ngu. Tu sĩ của tôi bị thương thì có thể chữa thương rồi tiếp tục đánh, còn mấy con rối của ông bị đánh hư rồi cũng thành đồ bỏ đi, ông thực sự đã tiêu tiền uổng phí ở đây rồi.”
“Ông ngu thì có, làm sao ông biết những con rối này không phải do chính chúng tôi tự làm ra”
Ông cụ Diệp nói một câu khiến Trần Nghinh Dương cứng người, ông ta nghi ngờ đánh giá đối phương.
“Ông muốn lừa tôi?”
“Tôi nói thật với ông, nhà họ Diệp của chúng tôi đã thuê rất nhiều bậc thầy làm con rối, bây giờ đang chính thức hình thành một gia tộc con rối. Ông nói những con rối này chỉ là đồ vật tạm thời, nhưng những vật này sau này sẽ là vật được nhà họ Diệp dùng”
Lời nói giễu cợt của ông cụ Diệp giống như long trời lở đất.
Người nhà họ Trần hơi ngạc nhiên và khó hiểu, nhà họ Diệp đang muốn chuyển hướng, bắt đầu nghiên cứu con đường làm con rối.
“Muốn hù chết tôi bằng mấy con rối rách nát này à”
Chương 2587
Trần Nghinh Dương đột ngột vỗ mạnh bàn, cười chế nhạo: “Ba hợp thể cảnh đỉnh phong của nhà họ Trần tôi phá hủy đám con rối của ông đơn giản như giết chết một con gà. Nhà họ Diệp ông chỉ có một hợp thể cảnh đỉnh phong dựa vào cái gì mà dám đấu với tôi”
“Ai nói nhà họ Diệp chỉ có một hợp thể cảnh đỉnh phong”
Nhưng đúng lúc này, bên ngoài phòng nghị sự vang lên một loạt tiếng bước chân.
Tân Trạm và Cung Doãn lần lượt bước vào, bên cạnh hai người là một vật thể cao lớn đen thui giống như sắt lạnh vạn năm, cực kỳ dễ thấy.
Nó cao hơn ba mét, mỗi một bước đạp xuống, mặt đất rắn chắc đều khẽ rung lên.
Đôi mắt không giống người ấy đầy vẻ lạnh lùng, giống như một con rắn độc.
Khi mặt trời chiếu xuống, thân thể giống như linh khoáng thạch cứng rắn nhất, cực kỳ cứng rắn, khúc xạ sáng chói.
Bên ngoài lớp da có dao động hào quang kỳ lạ, linh lực dày đặc như thể ngưng tụ thành một uy vũ, luôn luôn bao phủ bên ngoài cơ thể nó, tràn đầy cảm giác uy lực và thần bí.
Mặc dù thứ này không chủ động phóng ra uy phong, nhưng luồn hơi thở dịch chuyển ở bất cứ nơi nào nó đi qua cho dù là tu sĩ của nhà họ Diệp hay nhà họ Trần đều cảm thấy tim đập loạn nhịp, có một cảm giác nguy hiểm theo bản năng không ngừng dâng lên.
“Con rối hợp thể cảnh đỉnh phong!”
Vẻ mặt của Trần Nghinh Dương thay đổi, nhịp tim ông đập loạn xạ khi nhìn thấy sự dao động rõ ràng của hơi thở con rối xung quanh Tân Trạm.
“Anh Tân, đây là… “
Mọi người trong nhà họ Diệp cũng mồm chữ O mắt chữ A, ánh mắt rung động khi chứng kiến điều này.
Thậm chí ngay cả họ cũng hoàn toàn không ngờ đến.
Ngay khi Tân Trạm trở lại, con rối mà anh trốn trong phòng cùng với Phùng Mặc đại sư luyện chế hóa ra lại là hợp thể cảnh đỉnh phong.
“Loại con rối này đã hơn mấy ngàn năm chưa từng xuất hiện ở đại lục rồi”
Ngay cả trưởng lão Hứa của Thất Hồn Ma Tông vẻ mặt từ đầu đến cuối phẳng lặng như sương giá vạn năm lúc này cũng có chút kinh ngạc.
Sự suy tàn của con đường luyện chế con rối bắt nguồn từ thực tế sức chiến đấu đỉnh cao.
Đỉnh cao của độc tu có thể khiến độ kiếp cảnh rơi vào đường cùng, sống không bằng chết.
Một Trận Pháp sư mạnh mẽ có thể bao vây hàng ngàn cường giả không thể di chuyển, đồng thời vung tay giết chết cường giả đang mắc kẹt trong đại năng độ kiếp.
Ma lực tựa như Như Ý Tiên Tôn, một ánh mắt một cử động liền có thể khiến kẻ mạnh rơi vào ảo giác không bao giờ thoát ra được.
Nguyên nhân khiến bậc thầy con rối càng ngày càng sa sút, đó là sau khi tu luyện đến một trình độ nhất định thì không có tương lai.
Con rối hợp thể cảnh đỉnh phong mặc dù không đủ để uy hiếp được độ kiếp cảnh, nhưng đã là một tín hiệu rồi.
“Bây giờ các người có ba người đỉnh cao cảnh hợp thể, chúng tôi có hai người, còn kém xa sao?”
Tân Trạm bước vào trong phòng nghị sự, bình tĩnh đi đến bên cạnh ông cụ Diệp rồi chậm rãi ngồi xuống.
Cung Doãn và con rối đứng sau lưng anh.
Quá trình tinh luyện con rối đỉnh cấp quá phức tạp, may mà đến cũng không muộn.
“Diệp gia chủ, người này là ai? Sao lại như vậy” Trần Nghinh Dương liếc nhìn Tân Trạm, hoài nghi hỏi.
“Anh Tân đây chính là khách quý của nhà họ Diệp tôi, thân phận cũng ngang ngửa với tôi.”
Ông cụ Diệp cảm thấy sảng khoái khi nhìn thấy dáng vẻ sa sầm lại của nhà họ Trần.
Vẻ mặt Trần Nghinh Dương trông hơi kỳ lạ.
“Hợp thể cảnh tứ phẩm vậy mà lại có bát phẩm theo hầu, còn có thể luyện hóa ra những con rối đỉnh cấp hợp thể cảnh”
Chương 2588
“Vị Tân đạo hữu này không biết là đến từ gia tộc trường phái nào? Có lẽ nhà họ Trần của tôi vẫn có chút quan hệ với cậu”
“Tôi không thuộc môn phái nào hết, chỉ là tu sĩ nhàn rỗi mà thôi, không cần nghe lời của tôi” Tân Trạm nhẹ giọng nói.
“Con rối của cậu, thật sự có sức mạnh hợp thể cảnh đỉnh cấp sao?” Người đàn ông phía sau Trần Nghinh Dương nghi ngờ hỏi.
Ông ta biết những điều kỳ diệu của ma lực trên thế giới, có quỷ mới biết liệu con rối này có phải là thật hay không.
“Nếu không tin thì các người có thể thử, nhưng nếu bị thương thì đừng có trách tôi”
Tân Trạm nhấp một ngụm trà, vẻ mặt bình tĩnh.
Anh cũng biết nếu nhà họ Trần không thử một lần thì nhất định sẽ không cam tâm.
“Ha ha, vậy tôi ngược lại muốn xem xem con rối này của cậu làm sao đả thương người.”
Trần Nghinh Dương dùng một ánh mắt chỉ thị, người đàn ông trung niên phía sau cười nhạo, đột nhiên bay ra ngoài.
Mà Tân Trạm vung tay lên, con rối phía sau cũng đồng thời bay lên.
Cả hai đều bùng nổ linh khí, đập vào nhau trên không trung.
Linh khí bùng nổ, âm thanh đập trúng giống như sấm sét, trời đất chấn động, vỡ vụn thành hư vô, nhưng trong nháy mắt lại ngưng tụ lại.
Trận pháp trong phòng nghị sự điên cuồng dâng trào mới hấp thu và hóa giải được.
Người đàn ông sau đó lùi lại ba bước liên tiếp.
Con rối cũng tiếp đất, nhưng chỉ lùi lại hai bước.
Mọi người tim đập kịch liệt, cứng đấu với cứng vậy mà con rối càng mạnh hơn một bậc.
“Thực sự có sức mạnh của hợp thể cảnh đỉnh cấp”
Đại trưởng lão nhà họ Trần vẻ mặt khó coi, không ngờ con rối này lại có sức mạnh như vậy Nhưng điều khiến vẻ mặt ông ta thay đổi sau đó chính là lòng bàn tay ông ta khi tiếp xúc với con rối đột nhiên chuyển sang màu đỏ tím.
“Con rối này có độc!”
Đại trưởng lão kinh ngạc không vận truyền linh khí, nhưng làn da vẫn tiếp tục biến sắc, linh khí hoàn toàn không thể khống chế được.
“Ồ, tôi quên nói tôi không chỉ luyện chế con rối, tôi còn là một độc tu”
Sau khi Tân Trạm nói những lời này, không chỉ vẻ mặt của đại trưởng lão nhà họ Trần biến đổi dữ dội, mà ngay cả những người khác của nhà họ Trần cũng có chút sợ hãi giơ lên lá chăn linh khí.
Loại tu sĩ độc tu này cũng không suy tàn giống như thầy chế tạo con rối, tuy rằng không có mấy người, nhưng độc tu đỉnh cấp nếu giết người thì thật sự chính là nhân vật trong các câu chuyện tán gãu kể hoài không chán.
Mà độc dược này của Tân Trạm, thậm chí là hợp thể cảnh đỉnh phong cũng khó có thể chống lại, hiện tại trình độ của độc tu cũng không thấp.
“Diệp gia chủ, chúng tôi tới đây cùng ông thương lượng, các người vậy mà lại hạ độc”
Nhìn thấy cánh tay của con trai mình không ngừng đổi màu, Trần gia chủ cũng tức giận.
“Đừng căng thẳng, tôi lần này chỉ nói đùa với các người thôi. Tuy rằng độc tố này hơi kỳ quái, nhưng không giết chết người.”
Tân Trạm vẫn bình tĩnh như cũ.
“Nhưng đợi đến khi thực sự chiến đấu, thân thể con rối này có độc tố khuếch tán phun ra, có giết chết được ông không thì thật khó nói.”
Chương 2589
Nụ cười bình tĩnh của Tân Trạm lúc này rơi vào trong mắt đại trưởng lão thì lại vô cùng kinh hãi.
Đây là một lời đe dọa rất thẳng thắn từ Tân Trạm, nếu nhà họ Trần và nhà họ Diệp chống lại nhau, những con rối này sợ rằng sẽ chứa đầy chất độc.
Trần Nghinh Dương mặt mày u ám như nước.
Ông ta phát hiện kể từ khi đến nhà họ Diệp, mọi chuyện đã vượt quá sức tưởng tượng của ông ta.
Đầu tiên là hơn một trăm con rối hợp thể cảnh, sau đó là con rối hợp thể cảnh đỉnh phong, mà bây giờ lại thò ra một độc tu, khách quý Tân Trạm xuất hiện.
Tính toán sai, lần này là một tính toán sai hoàn toàn.
Kế hoạch ban đầu của nhà họ Trần sau khi Tân Trạm xuất hiện đều trở nên vô dụng.
Thành phố Nam Khỏa, Diệp Châu và lượng lớn tiên thảo, linh thạch.
Đây là những thứ của nhà họ Diệp mà nhà họ Trần muốn giành lấy.
Thành phố Nam Khỏa là bước đầu tiên.
Nhưng nhà họ Diệp có hàng trăm con rối, cho dù Tân Trạm có phần lừa dối, đợi khi nhà họ Trần thực sự sẵn sàng chiến đấu, nhà họ Diệp cho dù có thêm năm mươi con rối hợp thể cảnh cũng sẽ không làm khó họ được.
Đến lúc đó cho dù nhà họ Trần có được thành phố Nam Khỏa thì cũng nhất định là thắng lợi thảm khốc.
Mà không có cái gật đầu đồng ý và ký hợp đồng của nhà họ Diệp nào, xoay quanh thành phố Nam Khỏa sẽ là những trận chiến liên miên.
Đến lúc đó thật khó nói liệu nhà họ Trần có thể ăn được hay không.
Chưa nói đến tính cách của ông cụ Diệp, nếu ngay cả thành phố Nam Khỏa cũng không chịu từ bỏ thì huống chỉ là cung cấp tài nguyên cho nhà họ Trần.
“Tinh luyện con rối tốn rất nhiều tiền. Nhà họ Diệp này cũng điên rồi. Ước chừng không bao lâu nữa sẽ tiêu sạch hết tài sản của tổ tiên. Chẳng lẽ nhà họ Diệp sau này không nuôi dưỡng người trong gia tộc sao?”
Trần Nghinh Dương nghiến răng, thầm mắng nhà họ Diệp điên rồi Bất kể sau đó nhà họ Diệp sẽ có vấn đề gì, nhưng ít nhất hiện tại có thể xử lý được.
Nhưng làm sao ông ta biết được bởi vì nhà họ Diệp có Tân Trạm cung cấp sơ đồ vẽ của con rối, con rối không chỉ có tỷ lệ hư hỏng thấp, mà con rối được làm ra cực kỳ tinh xảo và chất lượng cao hơn.
Mặc dù mức tiêu hao tài nguyên lớn nhưng vẫn chưa đến mức cạn kiệt trong tương lai.
“Ha ha, nếu Tân đạo hữu đã không muốn nói ra gia thế của mình, vậy lão phu sẽ trở lại chủ đề chính”
Trần Nghinh Dương ho khan một tiếng, khôi phục tâm trí.
Ông ta cũng là người quyết đoán, tất cả các điều kiện đều muốn thì nhà họ Diệp sẽ không đồng ý, cho nên dứt khoát chỉ cần thành phố Nam Khỏa.
Nếu Tân Trạm không nói tới vậy phần lớn là bởi vì gia tộc không xuất thế, hoặc là không xuất thân từ Bắc Vực, người như vậy không cần sợ thế lực sau lưng.
“Diệp gia chủ, ông có nhiều con rối như vậy, quả thực rất không đơn giản. Nhưng đừng nhầm, cho dù nhà họ Diệp của ông có con rối hợp thể cảnh đỉnh phong, trong nhà họ Trần cũng có nhiều cường giả đỉnh phong hơn” Trần Nghinh Dương hứ lạnh nói.
“Tôi có thể không cần những thứ khác. Chỉ cần các người giao ra thành phố Nam Khỏa, nhà họ Trần tôi sẽ xem như không có gì, có thể lập khế ước, trăm năm sẽ không chủ động xung đột với nhà họ Diệp”
“Nằm mơ, chỉ cần dựa vào đống giấy tờ bịa đặt của ông liền muốn tôi giao ra một thành phố lớn, nhà họ Diệp tôi sẽ không cho ông cái gì”
Ông cụ Diệp còn không có suy nghĩ mà lại trả lời một cách mỉa mai.
Những ngày này nhà họ Diệp đã chỉ rất nhiều tiền để tinh chế những con rối, chỉ để giữ được thành phố Nam Khỏa.
Nếu như nhường lại vậy về sau sẽ bị nhà họ Trần kéo đi ngày càng xa.
“Diệp Thái Tường, ông thực sự định khai chiến sao?”
Trần Nghinh Dương vẻ mặt lạnh lùng, trong lòng đã muốn giết người.