Mẹ anh chưa từng nhắc đến những chuyện này với Tân Trạm cả thế nên anh ngồi nghe vô cùng nghiêm túc.
“Năm đó vì chuyện ngoài ý muốn nên ta mới tới nhất thế này. Bởi vì tu vi của ta bị thời gian phong ấn, bị giới hạn rất thấp, hơn nữa lúc xuyên qua còn bị thương, may mà ta được mẹ con chăm sóc nên mới dần dần hồi phục trở lại, từ đó phá giải được phong ấn tu vi”
“Mẹ của con rất tốt, bà ấy vừa đơn thuần lại tốt bụng nhưng ta chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ xảy ra chuyện gì với mẹ con cả”
Tân Phong Triết thở dài: “Bởi vì ta biết ta phải gánh vác những gì, định sẵn là ta phải tìm được cơ hội để quay trở về thế giới này, ở đây ta đã có người thương cùng tu luyện rồi thế nên ta không muốn làm lỡ dở cuộc đời của bà ấy”
“Châu Cẩm cũng hiểu được ý của ta, bà ấy cũng không nói gì cả chỉ âm thầm đi theo ta xông pha nam bắc. Trận pháp của bà ấy không phải là do ta truyền dạy mà đó là thu hoạch khi chúng ta đi đến một mật kính của tông môn lớn nào đó. Mẹ con có tài năng bẩm sinh về phương diện này, lại còn truyền thừa tinh hoa của mật kính cổ tông môn nên mới có được đẳng cấp trận pháp tu vi như thế này.
“Khi đó giới thế giới võ đạo ở Lam Tinh và thế giới ẩn đều không bình ổn, ta lưu lạc ở trong đó, trấn áp được không ít kẻ địch mạnh, bao gồm cả những kẻ khó đối phó trong tám gia tộc lớn.
Tân Trạm đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó. Anh lại nghĩ đến lúc đó sau khi gia chủ nhà họ Hàn và gia chủ nhà họ Đổng biết được thân phận của cha anh thì thái độ đã thay đổi.
“Nhưng theo thời gian ta và Châu Cẩm ở bên nhau càng lúc càng lâu, ta khó mà kiềm lòng được nên đã đem lòng yêu thương bà ấy. Hơn nữa dần dần ta cũng mất hết hy vọng, dường như giữa Lam Tinh và Đại Lục không tồn tại bất kỳ mối liên quan gì cả”
Vẻ mặt Tân Phong Triết nhớ lại chuyện xưa, ông ấy nói: “Thế là ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ ở lại nơi này, định sống cả đời bên cạnh mẹ con, cũng không muốn làm tổn thương bà ấy đi theo ta cả đời mà không có nổi một cái danh phận nào”
“Nhưng không ngờ vận mệnh lại trớ trêu như thế. Khi ta bằng long quyết định ở bên cạnh bà ấy mãi không chia xa thì ta lại tìm được cách trở về. Thế nên ta đã quyết định đưa mẹ con đi cùng, hơn nữa khi đó chúng ta đã có con rồi”
“Nhưng mẹ con biết thượng giới Đại Lục tàn khốc cỡ nào, bà ấy định để con sống cuộc đời bình yên, an ổn ở Lam Tinh.
Nhưng khi đó thời gian cấp bách ta đã phong ấn rất nhiều thứ vào trong ý thức của con, gia con cho một người già trung hậu thật thà. Nhưng ta lại không ngờ tới mọi việc đã rồi mà mẹ con lại hối hận”
“Có lẽ ngay từ ban đầu bà ấy đã không muốn đi cùng với †a rồi. Bà ấy không nỡ để con lại nhưng cũng không muốn làm khó ta. Bởi vì nếu bà ấy không đi thì có thể ta sẽ ở lại cùng bà ấy. Bà ấy không muốn ta như thế thế nên sau khi ta bước vào vòng xoáy không gian bà ấy là dứt khoát đóng cửa vòng xoáy không gian này lại.”
“Đợi đến khi ta khôi phục lại ý thức thì ta đã quay về thượng giới Đại Lục rồi, hơn nữa ta cũng mất đi khả năng quay về Lam Tỉnh”
Tân Phong Triết nhìn Tân Trạm rồi nói: “Đó là chuyện giữa †a và mẹ con, những năm nay ta luôn luôn nhớ tới con và bà ấy”
Sau đó Tân Phong Triết lại lấy từ trong ngực ra một đồng hồ quả quýt rất đẹp và tỉnh xảo.
Tân Trạm ngớ người ra, đây là đồ chỉ ở Lam Tỉnh mới có, sau khi mở ra, bên trong đó rõ ràng là ảnh chụp Tân Phong Triết và Châu Cẩm ôm anh còn quấn tã ở trong long.
“Những năm nay mẹ con có sống tốt không?” Tân Phong Triết sầu não nói.
“Mẹ sống vẫn tốt ạ”
Tân Trạm do dự hồi lâu, anh vẫn không nói chuyện mẹ mình bị hiệp hội võ đạo thủ đô giam giữ hai mươi năm.
Rốt cuộc mẹ anh đã bị ai làm hại, tại sao lại ra tay độc ác với bà ấy như thế chứ, Tân Trạm vẫn không có một chút manh mối nào cả.
Vào ngày cha bước chân vào vòng xoáy rồi rời đi, ai đã tấn công bà ấy trong khi bà ấy đang đi tìm kiếm anh?