Tân Trạm im lặng không khuyên nữa. Bản thân anh cũng biết đôi chút về những chuyện này. Trong đám cùng vai vế thì tuổi của cha được tính là nhỏ, nếu Tân Ngọc Xuyên được xem là một ông lão thì cha anh mới đang trong độ tuổi xuân.
Năm xưa, cha kế vị cũng phải nhờ tới sự trợ giúp của ông nội, trải qua một trận đấu tàn khốc, cuối cùng mới có thể xưng vương. Đương nhiên trong dòng họ sẽ có nhiều ý kiến bất đồng khi quyết định Hoàng dựa vào loại quyết đấu này. Hơn nữa, những năm gần đây chỉ chính cũng yếu thế hơn.
Trên thực tế, trong hai mươi mấy năm kế vị, địa vị của Tân Phong Triết cũng chỉ ngang với hội trưởng lão, cùng nhau quản lý Tân gia. Ông cũng không hoàn toàn trở thành chủ của Tân gia.
Những điều này ít nhiều có thể thấy được từ sự đối đãi của cha con Tân Bách Vinh với bản thân và đám đại ca. Hai người bay tới sau núi của Tân gia, vào sâu trong núi. Tân Phong Triết tìm tới một nơi non xanh nước biếc, sau đó từ từ hạ xuống.
Ở vùng rừng núi này có một đình nghỉ chân yên tĩnh, nó được dựng ở sườn của một quả núi. Đứng ở đây có thể thấy mây mù bay dưới chân, tiếng nước róc rách, tiếng chim hót líu lo. Ngoài ra, khi một cơn gió thổi qua có thể nghe thấy tiếng thông reo, trúc vi vu. Nó khiến người ta cảm thấy yên bình, thanh thản trong lòng.
“Năm xưa, ta còn trẻ nên bồng bột, tình tình nóng nảy. Ông nội con đã từng đưa ta tới đây ngắm nhìn núi non, sông nước đểu điều chỉnh tâm cảnh. Từ đầu, ta cũng không hiểu. Nhưng bây giờ, ta mới cảm nhận được rằng trong cảnh non nước này mọi sự nóng nảy trong nhân gian đều bị dẹp sạch, con nói xem có kỳ lạ không!”
Tân Phong Triết hạ xuống đình nghỉ chân rồi ngồi xuống ghế đá, nhìn mây mù và thác nước đang chảy ở nơi xa, sau đó chậm rãi nói.
“Ông nội thật sự mất rồi sao?” Tân Trạm hỏi.
Sau khi tới Tân gia, anh chưa từng gặp vị Lão Tân Hoàng nổi danh trong truyền thuyết này. Nhưng trong Tân gia còn lưu truyền rất nhiều chuyện về ông ấy. Năm xưa, ông nội của anh và Tân Bách Chiến đã áp đảo mười tám man tộc, hoàn toàn kết thúc cục diện hoãn loạn của triều Tân Hoàng.
Một mình ông ấy đã áp chế được mười tộc trưởng của man tộc. Bây giờ, còn rất nhiều người vẫn truyền tụng hành động vĩ đại năm xưa của ông nội.
Hách Tác Kì chỉ là một tộc trưởng trẻ tuổi, nhưng khi Tân Trạm đấu với anh ta đã thấy áp lực cực lớn. Không biết năm xưa ông nội anh làm thế nào mà có thể một mình đấu được mười người kia.
“Có thể nói là chết, cũng có thể nói là không chết” Tân Phong Triết nói.
“Tuổi thọ của ông nội con sắp hết, cho nên ông ấy đã tự phong ấn sự sống, đóng cửa sinh tử lại. Nếu có thể vượt qua thì sẽ sống tiếp một cách khỏe mạnh. Còn nếu không thể vượt qua được cửa ai này thì sẽ thật sự chết”
“Nhưng đây là điều bí mật của Tân gia, con biết là được rồi, đừng có đi nói lung tung”
Tân Trạm gật đầu. Nếu có cơ hội, anh nhất định phải tận mắt nhìn thấy người hùng trong truyền thuyết này.
“Thôi được rồi, không nói những chuyện này nữa. Con nói xem con muốn hỏi ta cái gì?”
Tân Phong Triết chăm chú nhìn Tân Trạm nói: “Sau khi con sinh ra, ta lại nhãn tâm giao con cho người xa lạ. Nhiều năm qua đều không hề có tin tức gì, chắc hẳn trong lòng con có rất nhiều khúc mắc với ta. Con không rõ điều gì, muốn biết gì đều có thể hỏi ta, ta biết gì sẽ nói nấy”
“Con muốn biết chuyện về cha và mẹ con” Tân Trạm hít sâu một hơi.
Anh đi từ thế giới Võ Đạo tới thế giới ẩn, sau đó lại đi từ thế giới ẩn tới Thượng giới Đại Lục này. Chuyện về cha mẹ luôn là thắc mắc mà trong lòng Tân Trạm muốn biết nhất.
Cuối cùng thì hôm nay anh cũng nhận được câu trả lời, nhưng ngay vào khoảnh khắc đó Tân Trạm lại phát hiện ra anh có rất nhiều điều muốn nói nhưng đều bị mắc nghẹn ở cổ họng. Anh muốn biết quá nhiều chuyện nhưng anh lại không bi đầu hỏi từ đâu trước.
“Là thế này, thôi thì để ta nói trước vậy, ta sẽ bắt đầu kể về chuyện vì sao ta và mẹ con lại quen biết nhau nhé. Ta là người của thượng giới, mẹ con đến từ Lam Tỉnh”
Tân Phong Triết thấy Tân Trạm có chút khó xử thế nên ông ấy thẳng thắn lên tiếng luôn.
Sau đó Tân Phong Triết kể lại chuyện ba mươi năm về trước, ông ấy tới Lam Tinh như thế nào, làm sao ông ấy lại gặp gỡ Châu Cẩm, và quá trình nảy sinh tình cảm của hai người.