Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1288

“Không sao, sao trông các người lại chật vật như vậy?”



Tần Trạm lắc đầu, anh đã phát hiện ngoài cơ thể dính một chút hơi thở của Thanh Long, chắc hẳn là có chút máu của Thanh Long đã nhập vào vết thương của anh khi anh không ngừng chiến đấu với móng vuốt của rồng.



Loại hơi thở này, khi Thanh Long tiếp tục nuốt chửng, nó sẽ sớm biến mất.



“Cậu vừa mới đi ra, còn chưa biết, lần này Hỏa Vũ Tông gây chuyện lớn rồi”



Lúc này vẻ mặt của Văn Đại Sơn thay đổi liên tục, sau đó mới định thần lại, nói cho Tần Trạm biết chuyện xảy ra bên ngoài Đăng Tiên Trì.



“Đòn tấn công phía trên quá lợi hại. Những đệ tử áo đen đó phóng ra một biển lửa, chúng ta không cản lại được. Nhiều người đã bị thiêu cháy, thậm chí chết cháy. Về sau Trác sư huynh truyền âm cho tôi, để bọn tôi xuống đây thông báo cho cậu.”



“Cực Hỏa Tông và Nhiếp Vân, bọn họ hôm nay làm khó rồi”



Nghe xong, Tần Trạm thoáng kinh ngạc.



Anh cũng không nghĩ tới, đối phương quả quyết như vậy, mình vừa trở về đã không nhịn được động thủ.



Nhưng rồi anh hừ lạnh một tiếng.



Họ có đến cũng không sao, những ân oán trước đây cũng nên trả lại.



“Các người ở lại đây, hiện tại đừng đi ra ngoài, việc còn lại giao cho tôi”



Tần Trạm nói xong, thân hình như mũi tên đã lên dây, đột nhiên tăng tốc đến cực điểm đi hướng lên trên.



Bọn người Văn Đại Sơn ở phía sau, thần sắc có chút rối rằm.



Lúc này, bầu trời trên Đăng Tiên Trì.



Trên người ba vị trưởng lão có rất nhiều vết thương, hơi thở cũng có phần rối loạn.



1627870407067.png




Đã lựa chọn Lãnh Uyên Thư bên này, Nhiếp Vân sẽ không bỏ qua cho bọn họ, lúc này đã sơn cùng thủy tận, e là không có kỳ tích.



“Các vị, đã suy nghĩ kỹ chưa ? Chờ bọn người Lãnh Uyên Thư xong đời, cục diện này coi như thay đổi”



Không phải các người đã cùng Cực Hỏa Tông tấn công kết giới sao?



Nhiếp Vân đùa cợt. Lúc này ông ta nhìn xuống dưới, những trưởng lão và đệ tử không tham gia vào trận chiến có thái độ do dự.



Để lấy được đại quyền của Hỏa Vũ Tông đương nhiên cần có người giúp đỡ, cho nên ông ta sẽ không đuổi tận giết tuyệt, mà từ đó chọn ra những người có thể dùng được.



Mà những phái trung gian này, nhất định sẽ có người thích hợp.



Đám người phía dưới nghe vậy, sắc mặt biến hóa một trận, không ngừng suy tư.



“Xem tình huống này, đám người Lãnh Uyên Thư không có cơ hội rồi” Một vị trưởng lão nói.



“Dù sao thuộc hạ ở dưới cũng không giống như vậy, chỉ bằng là đầu hàng Nhiếp Vân”



Nhưng cũng có một số người nhíu mày, bọn họ mặc dù sợ chết, nhưng việc đáng xấu hổ là đi theo đám phản nghịch này khiến bọn họ có chút bất đắc dĩ”
Chương 1289



Ngay sau đó, một vị trưởng lão đúng lên nói : “Nhiếp trưởng lão, không, Nhiếp tông chủ, chúng ta nguyện ý quy thuận người.”



“Phải đó, Nhiếp tông chủ là tấm gương sáng cho mọi người noi theo, là con của trời”



“Lãnh Uyên Thư kia đức không xứng vị, ngài mới thích hợp làm thủ lĩnh của chúng ta”



Một số người cũng đứng lên khen ngợi, nhao nhao lấy lòng.



“Vậy tốt, các người đã nguyện ý đầu hàng, tôi sẽ tha mạng cho các người, chờ tông phái mới thành lập, các người vẫn ở vị trí như cũ” Nhiếp Vân lạnh lùng nói.



“Bây giờ giao lệnh hồn ra đây”



“Hả? Vẫn còn phải giao ra lệnh hồn ? Lãnh tông chủ cũng không bắt chúng ta làm như vậy”



Bấy giờ những người này hơi sững sờ.



Lệnh hồn là gốc của tu vi, một khi để người khác nắm giữ thì sống chết của bản thân cũng không thể tự định đoạt được.



“Hừm, nếu các người không giao ra, có nghĩa là các người có hai lòng, tôi cũng sẽ giết các người bất cứ lúc nà: Nhiếp Vân chế nhạo, rút trường kiếm chĩa thẳng vào bọn họ.



Một số người sắc mặt trắng bệch, trong lòng thầm mắng Nhiếp Vân là đồ vô liêm sỉ.



Chiêu này quả thực là lợi dụng lúc người ta đang gặp khó khăn, tàn nhãn hơn Lãnh tông chủ nhiều.



Nhưng dưới lưỡi kiếm của đối phương, bản thân còn có thể làm gì?



“Chúng tôi nguyện ý giao.”



Có người nghiến răng, dù sao cũng vì mạng sống, không quản nhiểu như vậy, đem lệnh hồn giao ra.



Bịch!



Vào lúc này có. tiếng động lớn phía trên không Đăng Tiên Trì, kết giới dưới làn khói lạnh đã bị phá bởi Quỷ Lửa.



“Ha ha ha, Lãnh tông chủ, tôi xem lần này cô còn có thể làm gì”



Quỷ Lửa tùy ý cười lớn, cảm giác thắng lợi đã ở trước mắt.



Chỉ cần giết đám người Lãnh Uyên Thư, sau đó tới Đăng Tiên Trì bắt Tần Trạm, lần này xem như viên mãn.



Lãnh Uyên Thư và những người khác đã tuyệt vọng, tất cả đều đã kiệt sức, thậm chí không còn sức để chạy thoát.



Lần này sợ là sẽ phải bỏ mạng ở đây.



“Lên, giết hết bọn chúng cho ta”



Quỷ Lửa cười một tràng sảng khoái, cho người xông lên.



Mà đám người cũng cắn răng, rút ra vũ khí, dự định liều mạng một lần.



Từ khi lựa chọn Lãnh Uyên Thư, bọn họ biết trước sẽ đến bước sinh tử, nhưng lúc này cầu xin cũng là chết, mọi người đều hạ quyết tâm.



Đúng lúc hai bên đang chuẩn bị lao vào trận chiến cuối cùng.



Nước hồ trong Đăng Tiên Trì bỗng vang lên một tiếng thật lớn.



Một bóng người kinh thiên khí thế, bay ra nhanh như chớp từ trong hồ nước.



Một đệ tử Cực Hỏa Tông phụ trách giám sát ở bên cạnh thấy vậy muốn ngăn cản, nhưng lại bị cỗ uy lực này đánh lên người khiến cho nôn ra ngụm máu, bay ra ngoài.



Bóng người xuất hiện chính là Tần Trạm.
Chương 1290



Anh giơ tay lên, hàng ngàn thanh trường kiếm đột nhiên bay ra từ trong sương mù.



Như mưa kiếm cuốn ngược, bay lên trời.



Xoet xoẹt xoẹt !



Ánh sáng của phi kiếm hoàn toàn chiếu sáng bầu trời, phi kiếm khắp trời cắt ngang, những bóng áo đen không thể nào thoát ra được, bị kiếm khí đâm trúng, gào thét ngã xuống.



Trong lúc nhất thời, máu rơi như mưa, xác chết thành từng mảnh.



Khi những thanh phi kiếm này quay đầu trở lại, tất cả mọi người đều kinh ngạc phát hiện đám đệ tử của Cực Hỏa Tông đã chết hơn chục người.



Chỉ với một chiêu, Tần Trạm đã tiêu diệt hơn một nửa người của Cực Hỏa Tông.



Mặc dù những người này hầu hết đều là tu sĩ Cảnh Khiếu Xuất cửu phẩm, nhưng kết quả của trận chiến này vẫn khiến người ta phải kinh ngạc.



“Quỷ Lửa, Nhiếp Vân, chúng ta lại gặp nhau rồi”



Tần Trạm lúc này đứng trên không trung, trên đầu có hai thanh kiếm Huyền Băng và Hỏa Long, xung quanh là chín mươi chín thanh Nam Kha Kiếm.



Ở vòng ngoài, hàng ngàn thanh kiếm bình thường đang bay lơ lửng dưới chân anh như một cận thần đang quỳ xuống bái lạy nhà vua.



Nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này, tất cả mọi người đều sững sờ.



Sau đó mọi người nhìn thấy bóng dáng duy nhất trong phi kiếm.



Lúc này y phục của anh bay bổng, thân hình thon dài, mày kiếm cùng văn trận lập lòe, giống như một vị vương giả, đủ để tất cả mọi thứ quy phục.



Cảnh tượng này vô cùng chấn động, có lẽ nhiều người cả đời này cũng không thể quên được.



“Tần Trạm!”



Lãnh Uyên Thư kích động kêu lên.



Tam trưởng lão có chút trầm mặc, không ngờ Tần Trạm sau khi phục hồi lại mạnh mẽ như vậy.



Phía sau người, những trưởng lão ủng hộ Lãnh Uyên Thư đều sửng sốt.



Khi mọi người đã sơn cùng thủy tận đến tuyệt vọng, Tần Trạm xuất hiện như một vị thần.



Anh vừa ra tay, đã quét sạch hơn một nửa kẻ địch, sức mạnh vô cùng lớn, bất ngờ lật ngược tình thế.



Vẻ mặt của Nhiếp Vân và Quỷ Lửa trùng xuống, nhìn chằm chằm vào Tần Trạm.



Bọn anh không nghĩ tới Tần Trạm lại ra tay vào lúc này, cũng không lựa chọn chạy trốn.



“Để cậu ta cho tôi, ông đối phó với Lãnh Uyên Thư và Cao Võ Giác”



Quỷ Lửa nhìn Nhiếp Vân nói.



Nhiếp Vân do dự một chút, cuối cùng gật đầu.



Mặc dù ông ta muốn đích thân báo thù cho con trai, nhưng Quỷ Lửa muốn lấy được ngọn lửa tối thượng trên người Tần Trạm, để ông ta ra tay thích hợp hơn.



“Vãn bối, đừng tưởng rằng ra tay đánh lén, giết chết mấy tên thủ hạ của tôi là có thể phách lối, đi chết đi”



Quỷ Lửa cũng không chào hỏi, cứ thế xông về phía Tần Trạm, bàn tay khô gầy nhô ra từ áo choàng đen, phóng ra hỏa diễm đầy trời.



Lần này, ông ta vừa lên liền xuất ra chiêu mạnh nhất, thê không để bị lật thuyền trong mương.



Ông ta nhất định phải giết Tần Trạm, lấy đi U Lam Minh Hỏa.



“Tần Trạm!”



Nhìn thấy Tần Trạm bị hỏa diễm đầy trời bao phủ, Lãnh Uyên Thư lộ ra vẻ lo lắng, muốn ra tay hỗ trợ.
Chương 1291



Mặc dù Tần Trạm lúc này nhìn có vẻ mạnh mẽ, nhưng dù sao anh cũng chỉ có Cảnh xuất khiếu bát phẩm, mà Quỷ Lửa thì lại là tu vi Cảnh thần phó phân tam phẩm.



Khoảng cách của hai người thật sự rất lớn, nếu một đối một, Lãnh Uyên Thư cảm thấy Tần Trạm không phải là đối thủ của Quỷ Lửa.



“Đừng lo lắng, người này giao cho tôi, các người đi đối phó với Nhiếp Vân”



Tần Trạm lên tiếng, vừa nói xong hắc hỏa đầy trời lập tức bao trùm lấy Tần Trạm, che mất hình dáng của anh.



Tần Trạm và Quỷ Lửa cùng lúc biến mất trên bầu trời.



“Giết !”



Lãnh Uyên Thư cắn môi dưới, cô biết mình hiện tại cũng không giúp được gì, ít nhất chỉ có thể ngăn cản Nhiếp Vân, giữ không cho ông ta giúp Quỷ Lửa.

1627870428628.png


giao ra lệnh hồn thực sự khiến nhiều người không cam lòng.



“Tông chủ nói đúng, giết chết tên phản nghịch Nhiếp Vân”



Có người hét lên, rút ra trường đao và bay lên.



“Chẳng lẽ các người còn chờ tới lúc tông chủ thất bại, làm nô lệ bị kẻ khác giam giữ suốt đời 2”



“Cũng như nhau, thà chết còn hơn”



Có người cũng gào lên, rồi bay lên như vậy.



“Tôi thấy Cực Hỏa Tông cũng không mạnh như vậy, Tần Trạm một chiêu đã có thể giết hơn phân nửa, chúng ta sợ cái gì chứ”



Càng ngày càng có nhiều người bay lên, tạo thành một cỗ uy lực.



“Một đám kiến hôi, các người dám phản bội người sẽ bị quét sạch”



Nhiếp Vân gầm thét, Lãnh Uyên Thư lại lựa chọn lúc này để thu phục lòng người, điều này khiến ông ta ngạc nhiên, người phụ nữ này không ngu ngốc như ông ta tưởng.



Ông ta thề rằng khi mọi chuyện kết thúc, nhất định sẽ giết chết những kẻ phản bội này.



Số người ở Đăng Tiên Trì tham gia trận chiến càng ngày càng đông, tình hình chiến đấu chưa từng có.



Máu tươi đổ xuống liên tục, thậm chí có người còn đứt lìa cả bàn tay, mất mạng.



Nhưng ai cũng biết rằng họ không còn là người chủ chốt quyết định trận chiến này nữa.



Trong biển lửa kia, Tần Trạm và Quỷ Lửa ai là người thắng cuộc mới quyết định kết quả cuối cùng.



Nếu Quỷ Lửa chiến thắng, hai bên cường giả Cảnh thần phó phân sẽ tấn công vào thế gọng kìm, bọn họ không còn cách nào sống sót.



Nhưng nếu Tần Trạm có thể chiến thắng, Nhiếp Vân sẽ không thể một mình vượt qua sóng gió.



Chỉ là hai người bọn họ ở bên trong biển lửa đen, không ai nhìn thấy bên trong đang xảy ra những gì.



Lúc này, bầu trời tràn ngập biển lửa đen kịt.



Quỷ Lửa giãm lên ngọn lửa cuồng bạo, trầm mặc nhìn Tần Trạm.
Chương 1292



“Tên nhóc kia, đừng tưởng răng giết được tôi là cậu có thể phách lối, lần này xem tôi phong tỏa tứ phương, xem cậu làm sao trốn thoát được”



“Tại sao lại phải chạy trốn?”



Tần Trạm thẳng thắn nói : “Viễn dạ cực hỏa trên người ông quá ít, vừa vặn nếu giết ông, tôi sẽ có thêm chút hắc hỏa”



“Ngạo mạn, vậy tôi sẽ cho nhiều một chút.”



Quỷ Lửa giận quá thành cười, Tần Trạm chỉ là Cảnh Xuất Khiếu bát phẩm, còn dám ở trước mặt ông ta quát mắng, ông ta cảm thấy chỉ cần trở tay là có thể giết được anh.



Xoẹt xoẹt xoẹt !



Quỷ Lửa vung tay lên, đột nhiên ngọn lửa đen kịt xung quanh bỗng cuộn trào giống như thiên thạch và mũi tên bắn về phía Tần Trạm.



“Cậu không phải muốn Viễn dạ cực hỏa của tôi sao, nhận lấy đi !”



Sắc mặt Tần Trạm bình tĩnh, chân đạp Du Long Quyết, không ngừng tránh né.



Quỷ Lửa cười lạnh, hai tay giơ lên, toàn bộ tu vi cảnh thần phó phân tam phẩm đều nổ tung.



Trong ngọn lửa xung quanh, hàng ngàn ngọn lửa đen kịt đánh ập xuống Tần Trạm.



“Tôi xem cậu có thể trốn được bao lâu”



Trong cơn mưa lửa dày đặc này, ánh mắt Tần Trạm cũng ngưng đọng.



Bùng một tiếng, anh tránh không kịp, bả vai bị một luồng hắc hỏa xẹt qua, mặc dù hỏa diễm đã bị Minh Hỏa dập tắt, nhưng cũng không tránh khỏi xuất hiện vết thương.



Con ngươi của Tần Trạm hơi co lại, thực lực của Quỷ Lửa so với Lão Hắc mạnh hơn rất nhiều, anh đối mặt với ông ta, khó có cơ hội thắng.



Bóng dáng Tần Trạm lóe lên, lui bước về phía sau.



“Muốn chạy?” Quỷ Lửa chỉ ngón tay, vô số hắc hỏa liền chạy theo phía sau.



Tần Trạm đột nhiên xoay người, ngay lúc mưa lửa đang bay đến, vung cánh tay tung ra rất nhiều lá bùa.



Ầm ầm!



Khi lá bùa phát nổ, sương mù trắng xóa lan ra, tạo thành một vùng sương trắng ở giữa biển lửa xung quanh.



“Muốn dùng chiêu đối phó với Lão Hắc để đối phó với tôi, cậu đúng là ảo tưởng”



Quỷ Lửa hừ lạnh, trước đây là Lão Hắc xông vào màn sương trắng nên trúng vào bẫy của Tần Trạm, bị Tần Trạm dùng một kiếm chém chết, vẫn còn y nguyên như mới trong trí nhớ của ông ta.



Vì vậy cho nên lần này Quỷ Lửa hạ quyết tâm, cho dù tu vi của ông †a cao hơn nhưng vẫn phải cẩn thận, không được đặt mình vào thế nguy hiểm.



Bàn tay ông ta khế đảo, Nhãn Cầu pháp bảo trước kia lại xuất liện, ném ra ngoài, đột nhiên pháp bảo này xoay người bay lên không trung.



Một tia sáng chiếu xuống, trong sương mù đột nhiên xuất hiện một bóng người mơ hồ lúc ẩn lúc hiện.



“Ở đây”



Quỷ Lửa nhe răng cười toe toét, điều khiển Hỏa Vũ bằng bàn tay to của mình, hướng về phía màn sương trắng.



“Lão già này thật là xảo quyệt”



Trong màn sương trắng, Tần Trạm cảm giác được ngọn lửa từ bên ngoài truyền đến, liền nhanh chóng tránh ra, trong lòng thầm nghĩ.



“Vậy thì trước tiên làm ông tê liệt”



Bóng dáng Tần Trạm nhanh chóng xẹt qua màn sương trắng, xé rách hư không, rất nhiều hư ảnh xuyên vào trong màn sương.



“Lại bắt được cậu rồi Quỷ Lửa bị Nhãn Cầu pháp bảo nhắc nhở, lại một lần nữa khống chế ngọn lửa.
Chương 1293



Lần này, bóng người đó không kịp tránh, trong nháy mắt đã bị tan thành mảnh vụn.



“Là con rối, tên nhóc con này lại dùng thủ đoạn thi triển con rối”



Quỷ Lửa nhíu mày, con ngươi di chuyển tiếp tục tìm kiếm trong sương khói.



“Tôi sẽ xem xem cuối cùng có bao nhiêu con rối bị tôi giết.”



Quỷ Lửa cười đắc ý, ông ta không nhanh không chậm, không hề có chút gấp gáp nào.



Ý đồ chiến thuật của ông ta rất rõ ràng, tứ phía là những ngọn lửa đen vờn xung quanh, Tần Trạm đã định trước là không cách nào thoát khỏi, mà bản thân lại đứng cách xa nơi thi triển thuật pháp, cũng không cho Tần Trạm cơ hội chiến đấu.



Ông ta cũng đã sớm phát hiện ra Tần Trạm có sở trường về đánh gần.



Như vậy thì Tần Trạm trong lúc giằng co sẽ bị tiêu hao nhiều hơn ông ta.



Nhưng bản thân là cảnh thần phó phân tam phẩm, Tần Trạm chỉ có cảnh xuất khiếu, so về linh khí thì Tần Trạm chẳng có mặt nào hơn được ông ta cả.



Cứ như vậy, thời gian chiến đấu càng dài thì linh khí của Tần Trạm sẽ càng vơi đi, còn bản thân sẽ nắm vững thắng lợi, cuối cùng sẽ hạ được Tần Trạm xuống dưới chướng mình.



Trong đám sương mù, từng con rối bị ngọn lửa quật trúng, thi nhau nổ tung lên.



Tần Trạm bay lượn trong sương mù, chân mày cũng hơi cau lại.



Xem tình hình này Quỷ Lửa tuyệt đối sẽ không cho bản thân cơ hội giao chiến cận kề, muốn tiêu hao hết sức lực của mình đây mà.



Không thể không nói, suy nghĩ này của đối phương quả thực quá chu toàn.



Tu vi của Quỷ Lửa cao hơn mình, ông ta không lại gần thì thủ đoạn có thể dùng cũng không được nhiều.



Nhưng TầnTrạm dám chọn giao đấu với Quỷ Lửa thì cũng không phải là không có kế hoạch.



“Nếu ông ta đã trốn tôi, vậy thì tôi sẽ chủ động tìm ông ta”



Ánh mắt Tần Trạm sắc lạch.



Nếu anh muốn thăng, muốn lấy yếu khắc mạnh thì chỉ còn cách giành được thắng lợi, mà hậu thủ mà mình chuẩn bị lại chỉ có một cơ hội duy nhất, vì vậy không thể gấp gáp, nhất định phải chọn được thời cơ thích hợp.



Theo dòng chảy của thời gian, trong đám sương mù, con rối bị Quỷ Lửa chém chết càng ngày càng nhiều.



“Đám con rối này của mày cũng thú vị phết, có thể mô phỏng hơi thở của cậu, nhưng đối với ông đây thì không đủ tư cách” Khóe môi Quỷ Lửa cong lên.



Ông ta phát hiện ra công kích đám rối của Tần Trạm càng ngày càng dễ dàng, điều đó chứng minh khống chế của Tần Trạm đã không còn vững vàng nữa.



Đúng vào lúc này thì một luồng sáng đột nhiên bay vụt ra từ trong đám sương mù, hàng trăm lưỡi kiếm xuất hiện, bọn chúng giống như kiếm rồng, gầm thét lao về tứ phía xung quanh ngọn lửa màu đen.



“Cậu không nhẫn nhịn được nữa, muốn sử dụng phi kiếm để tiến vào vòng bao vây của tôi?”



Quỷ Lửa nhíu mày, ông ta đang định ra tay khiến toàn bộ phi kiếm tan hòa thì đột nhiên nhìn thấy phía còn lại.



“Không đúng, đây là chiêu đánh lạc hướng của cậu ta.”



Quả nhiên, vào lúc Quỷ Lửa quay đầu thì ở một hướng trong đám sương mù có một bóng người bất ngờ vụt qua.



“Haha, bị tôi bắt được rồi”



Quỷ Lửa cười lớn, song chưởng tung ra, hóa thành hai đường hắc long, phóng về hướng bóng người đó.



Cùng lúc đó ở một bên, toàn bộ phi kiếm đã tản ra, bên trong quả nhiên không hề có Tần Trạm.
Chương 1294



“Quả nhiên bị tôi đoán trúng rồi”



Trong lúc Quỷ Lửa đang tưởng rằng bản thân đã đoán trúng tất cả thì trong đám sương mù lại tiếp tục cuồn cuộn, lại có một bóng người lao vụt ra, nhào về phía Quỷ Lửa.



“Đáng tiếc, ông tính toán sai rồi.”



Khuôn mặt Tần Trạm lạnh lùng, người anh chớp động, nhanh chóng nhào vào Quỷ Lửa.



“Không ngờ cậu còn chủ động nghênh chiến đấy”



Quỷ Lửa có hơi giật mình, sau đó hừ khẽ một tiếng.



Mở to miệng ra, một ngọn lửa đen vụt ra ngoài, phía trước hóa thành ba đường hắc long, chạy thẳng về phía Tần Trạm.



“Muốn lại gần tôi à, để tôi xem cậu có cơ hội đó không!” Quỷ Lửa tức giận.



“Đến gần ông đúng là không đơn giản”



Tần Trạm cười nhạt, trong lúc Hắc Long ép tới gần thì bóng người đột nhiên biến mất khỏi chỗ.



Tới lúc Tần Trạm một lần nữa xuất hiện thì đã ở ngay trước mặt Quỷ Lửa.



“Đây phép thuật quy tắc không gian, cậu vừa mới xuất cảnh sao có thế lĩnh ngộ được những thứ này chứ?” Quỷ Lửa không dám tin vào mắt mình, ông ta bật thốt lên.



“Tôi sẽ cho ông xem thứ còn kinh ngạc hơn nữa kìa.”



Tròng mắt Tần Trạm tràn ngập sự lạnh lẽo, từng ngọn lửa xuất ra từ trên người anh.



Càn Khôn Di Chuyển quyết, thi triển lần đầu tiên hiệu quả mới là tốt nhất, nếu đợi tới lúc Quỷ Lửa quen thuộc với thuật pháp của mình rồi sẽ tăng thêm đề phòng, như thế thì không còn tác dụng nữa.



Vì vậy cơ hội lần này cũng chính là cơ hội duy nhất của Tần Trạm.



“Đây là chiêu thức của Viêm Ma Thể” Sắc mặt Quỷ Lửa trầm xuống.



‘Viêm Ma Thể cũng chính là một loại bí thuật mà Cực Hỏa Tông mơ tưởng có được, tìm kiếm mấy nghìn năm nay nhưng không tìm thấy, không ngờ rằng lại xuất hiện ở trên người Tần Trạm.



Lúc này toàn thân Tần Trạm được ngọn lửa bao vây xung quanh, giống như một ác ma đang bốc cháy.



“Nếu ông đã biết Viêm Ma Thể vậy thì chắc hẳn cũng phải biết sau khi nắm trong tay hai loại cực hỏa này sẽ phát sinh ra điều gì rồi chứ”



Tần Trạm cười mỉa mai, một tiếng nổ vang lên, bên ngoài cơ thể anh hừng hực cháy, trong nháy mắt đã đổi màu.



Ánh mắt chấn động của Quỷ Lửa, ngọn lửa ở ngoài cơ thể Tần Trạm một nửa là màu đen, một nửa là màu xanh, lấy ấn đường của Tần Trạm làm đường trung tuyến, hình thành hai đường phân biệt rõ ràng.



“Viêm Hoàng Chỉ”



Tần Trạm hét lớn, ngọn lửa hai bên hừng hực cháy không ngừng nghị, tích tụ lại trước người anh, hình thành điểm sáng lẫn lộn hai màu đen xanh.



Sau đó, Tần Trạm xuất chiêu ra ngoài.



Ngọn lửa đen xanh nổ đoàng một tiếng, tạo thành một đường sáng, với khí thế hừng hực, xuyên qua hư vô gào thét bổ nhào về phía đầu của Quỷ Lửa.



“Chiêu này không thể đỡ được”



Con người Quỷ Lửa co rụt lại, chỉ cảm thấy ngọn lửa đó đập thẳng vào mặt, ông ta trong chớp mắt đã đưa ra phán đoán.



Hai ngọn lửa phối hợp với Viêm Ma Thể quả đúng là tuyệt chiêu, nếu bản thân bị đánh trúng một đòn thôi thì nhất định sẽ bị thương cực kỳ nghiêm trọng.



“Tần Trạm, tôi thừa nhận mày rất mạnh, cũng có đầy đủ thực lực, nhưng cậu quá yếu, yếu đến mức không biết phân biệt tu vi cảnh thần phó phân, không nắm giữ được căn nguyên không gian.”



Quỷ Lửa cười ác độc, ngoài cơ thể hiện ra thứ hơi thở nguyên gốc không gian, cơ thể của ông ta ở ngay trước mặt Tần Trạm, mờ mờ ảo ảo, như ẩn như hiện né tránh ở một bên.



Quỷ Lửa cũng hiểu, chỉ cần tránh được đòn công kích quyết định kia của Tần Trạm thì về sau bản thân sẽ chiếm thế thượng phong tuyệt đối.



Ông ta không tin trừ cái này ra thì Tần Trạm vẫn còn thủ đoạn khác nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK