Tân Trạm chịu thiệt thòi ở chỗ, anh đến tham gia khảo sát trong trường hợp không có được bất kỳ sự giúp đỡ nào của khảo sát và hoàn toàn không có sự chuẩn bị.
Bài khảo sát thứ nhất và thứ hai khá đơn giản, là nền tảng của quá khứ và thành tựu của hiện tại, Nhưng bài khảo sát thứ ba lại là con đường của tương lai.
Đây lại là điều quan trọng nhất cần phải được dặn dò trước.
Nhà họ Tân quan tâm đến thiên tài, cũng là mong sau khi thiên tài khôn lớn, có thể che mưa che nắng cho nhà họ Tân, trở thành vua của nhà họ Tân.
Nếu như người trẻ tuổi này có sự chuẩn bị trước, cũng phát huy được trình độ ở bài khảo sát thứ ba, cho dù chỉ có tử quang, hoặc là kim quang yếu ớt.
Đây đều sẽ trở thành thiên tài đang lên khác của nhà họ Tân, nhưng bây giờ e rằng không thể rồi.
Ông lão vô cùng tự trách.
Một tu sĩ của nhà họ Tân, chỉ có thể khảo sát một lần trong một giai đoạn lớn, nếu điều này khiến cho Tân Trạm bỏ lỡ dù chỉ là một chút thành tích, thì ông lão cũng cảm thấy mắc nợ.
Nhưng bây giờ đã quá muộn để dừng lại rồi.
Nếu Tân Trạm đều là đánh giá cao nhất ở hai phương diện đầu, nhưng cái cuối cùng lại là hạng chót, điều này sẽ kéo kết quả khảo sát cuối cùng của Tân Trạm xuống, đồng nghĩa với việc mình đã làm lỡ sự phát huy của một thiên tài.
Nhưng ai lại biết được, sự việc lại trùng hợp đến thế, có hai tộc người Trọng Danh đồng thời bước đến.
Hơn nữa, Tân Trạm này, sức mạnh thiên phú mạnh như vậy.
Trong căn phòng trải đầy văn trận. Tân Trạm và Tân Hồng Phong đều đã thông qua cuộc khảo sát, lần lượt đứng dậy.
Tân Trạm cảm thấy bài kiểm tra này cũng khá đơn giản, chính là giao tiếp với những linh châu bản nguyên trong căn phòng, anh không biết thành tích khảo sát, chỉ đành cố gắng hết sức kéo những linh châu mà mình có thể cảm nhận được về phía mình, đạt đến giới hạn mà mình có thể kiểm soát.
“Huynh đệ, anh lợi hại thật đấy”
Hai người bước vào căn phòng cuối cùng, Tân Hồng Phong đã hoàn toàn chịu phục.
Khi nãy hai người kiểm soát bản nguyên, mình đã lén nhìn qua.
Ở trước người Tân Trạm, có hơn chục quả linh châu bản nguyên lơ lửng, trong đó có vài quả gần sát với thiên linh của Tân Trạm.
Điều này chứng tỏ rằng Tân Trạm hiện giờ có ít nhất hơn mười nguồn bản nguyên, và không nói bất kỳ lời nói dối nào, hơn nữa, cảm ngộ cũng rất sâu.
So với việc kiểm soát bản nguyên của đối phương, mình quả thực là dở tệ.
Sở trường của bản thân là phong chỉ bản nguyên, cũng chưa kéo đến nơi cách anh một mét.
Hai người vừa nói chuyện vừa theo dưới sự dẫn dắt của ông lão, đi đến căn phòng quái dị cuối cùng.
Nói nó quái dị, bởi vì ở trong căn phòng khổng lồ này, đã đặt bức tượng rồng khổng lồ đứng ở chín hướng, chín cái đầu ngẩng lên trời, còn ở giữa Cửu Nhai là một cái đệm hương bồ.
“Ngồi ở trên đệm hương bồ, cố gắng thi triển tài năng mạnh nhất” Ông lão đó nói.
Tân Trạm sửng sốt, ngồi ở trên đệm hương bồ xuất chiêu, với ai chứ? Với những bức tượng này sao.
“Cái này tôi biết”
Tân Hồng Phong nói: “Bài khảo sát cuối cùng này chỉ là khảo sát về sự hiểu biết của chúng tôi đối với giới hạn của chính mình”
“Giới hạn của chính mình?” Tân Trạm nói.
“Đúng vậy, nói đơn giản rằng khi chúng ta ngồi trên chiếc đệm hương bồ, thì sẽ bước vào một không gian đặc biệt, ở trong đấy chúng ta giải phóng ra đòn mạnh nhất mà chúng ta hiểu được, con rồng chín đầu khổng lồ này có thể cảm nhận được những điều này, và đánh giá thiên phú tương lai của chúng ta” Tân Hồng Phong nói.
Chương 1915
“Đòn mạnh nhất mà bản thân có thể tung ra trong tưởng tượng sao?”
Tân Trạm trầm ngâm.
“Vẫn là quy định cũ, tôi làm trước”
Tân Hồng Phong có chút nóng lòng, anh ấy nửa năm trước đã quyết định khảo sát, cho nên nửa năm nay, cha đã mang đến cho anh ấy một bộ thuật pháp đẳng cấp.
Mặc dù chỉ mới học được chiêu đầu tiên, nhưng ở đây, bản thân có thể thi triển chiêu cuối cùng trong thế giới tưởng tượng.
Sau đó Tân Hồng Phong ngồi xếp bằng và nhắm mắt lại, toàn thân toả ra linh khí.
Con rồng chín đầu khổng lồ vây quanh anh ấy, trong đó có hai cái đầu rồng bỗng nhiên cử động, hai viên ngọc châu óng ánh long lanh phun ra từ trong cơ thể.
“Song long nhả ngọc”
Tân Hồng Phong mở to mắt ra, nhìn thấy cảnh này liền nở ra một nụ cười, trông khá hài lòng.
“Nếu có thể đạt đến trình độ mạnh nhất, có lẽ sẽ là Cửu Nhai nhả ngọc, nhưng với năng lực của tôi, như vậy cũng đã hài lòng rồi” Tân Hồng Phong đứng dậy và đi ra ngoài.
“Tân huynh đệ, anh cũng không cần phải căng thẳng, thi triển đòn mạnh nhất này tổng có có ba cơ hội, anh có thể thử ba loại tài năng khác nhau, tổ khí này sẽ giúp anh chọn ra kết quả tốt nhất”
Tân Trạm cũng bước lên trên và ngồi xếp bằng trên đệm hương bồ.
Sau đó, anh chỉ cảm thấy hoa mắt.
Và bản thân đã đến một thế giới trắng xoá.
Ở thế giới này, anh cảm thấy tu vi của bản thân là vô hạn, linh khí ở xung quanh cũng là vô hạn.
“Hoá ra là vậy, ở trong thế giới này, tôi có thể mặc sức thi triển tài năng mà mình cho rằng là mạnh nhất, mà không cần phải lo lắng về chuyện tu vi hay hơi thở”
Tân Trạm đột nhiên cảm thấy, không gian hư ảo này do tiên tổ tạo, thực sự rất thần kỳ.
Tân Hồng Phong trước đây từng nói, là khảo sát tài năng mạnh nhất của mình, nhưng Tân Trạm thấy rằng, có lẽ là sự hiểu biết của mình đồi với giới hạn.
Vậy thì mình nên thử chiêu nào đây?
Tân Trạm khẽ suy ngHĩ.
Nếu như nói tài năng mà mình giỏi nhất, Yêu Hoàng chưởng, Viêm ma thể, Móng vuốt Thanh Long hoặc Kiếm ý phong ba, đều rất mạnh.
Không nên so đo cái nào mạnh cái nào yếu, nên nói là mỗi thứ đều có cái hay của nó.
Nhưng cho dù là tài năng tưởng tượng ra cũng cần phải lấy sự hiểu biết của mình làm nền tảng.
Nghĩ như vậy thì có hai chiêu thức rất phù hợp.
Trong không gian tiên tôn, Như Ý tiên tôn đã từng chung tay chiến đấu với mình, đồng thời còn cho anh thấy công hiệu của Yêu Hoàng chưởng và Chu thiên thập tam trảm sau khi đã tu luyện đến cực hạn.
“Chính là cái này”
Ba cơ hội, Tân Trạm cũng không do dự quá nhiều, anh đã đưa ra quyết định, rút kiếm Thanh Đồng ra.
Chính giữa lông mày, chín viên tinh thần xuất hiện lấp lánh, tiên khí lập tức lan toả ra cả con người Tân Trạm.
“Chu thiên thập tam trảm, chiêu trảm thứ mười bai Tân Trạm truyền tiên khí vào trong kiếm Thanh Đồng, ngay lập tức, anh cảm nhận được sức mạnh vô tận của thế giới bên ngoài tràn vào cơ thể, không ngừng gia tăng sức mạnh chiêu thức này của mình.
“Quả nhiên là vậy”
Tân Trạm trong lòng ngầm lung lay.
Mặc dù sức mạnh vô hạn, nhưng phương hướng và sức mạnh lưu chuyển của linh khí, mỗi thần thức được giải phóng ra, sự hiểu biết về các loại bản nguyên, đòi hỏi khả năng hiện tại của Tân Trạm để xây dựng nó hoàn chỉnh.
Chương 1916
Giống như bản vẽ của toà tháp nghìn tầng, bạn có thể không có năng lực xây được nó, nhưng những gì bạn viết và vẽ lại thể hiện sự hiểu biết của bạn về cách xây dựng nó.
May mắn thay, bản thân đã từng chính tay cảm nhận hơi thở điều động của Như Ý tiên tôn, giao tiếp trời đất.
Những thứ này không thể làm khó Tân Trạm.
Tân Trạm từ từ nhắm mắt lại, cố gắng nhớ lại từng bước của Như Ý tiên tôn, cố gắng làm giống nhau.
Trong nháy mắt, trong thế giới trắng xoá này, sau lưng Tân Trạm lần lượt xuất hiện những luồng kiếm tu hư ảnh trắng hơn tuyết.
Họ tung hoành ngang dọc trời đất, trải đây cả khoảng hư không.
Còn trước mặt tất cả mọi kiếm tu, không còn là ông lão trước đó múa kiếm nữa, mà thay vào đó là một người đàn ông trung niên đầu đội mão tím, trên người mặc áo mãng bào.
Đến tận năm mươi nghìn kiếm tu đứng đó, khí thế hùng hổ, khuấy động đất trời.
Trước đó, khi Như Ý tiên tôn phát huy thì bị tiên khí của Tân Trạm ảnh hưởng, kiếm tu chỉ có ba nghìn.
Nhưng ở không gian có linh khí vô tận như thế này, Tân Trạm có thể phát huy chiêu thức này đến mức độ cao nhất.
“Không biết thủ đoạn như thế này, thì sẽ được tổ tiên thừa nhận như thế nào đây?”
Chém!
Tân Trạm khẽ quát lên một tiếng.
Người đàn ông đội mão tím đó đồng thời lướt xuống thanh trường kiếm.
Giữa đất trời, năm mươi nghìn kiếm tu đồng thời rút kiếm ra.
Năm mươi nghìn tiên kiếm chỉ thẳng vào nơi có con rối duy nhất trong không gian này.
Tiên khí bay ra, đồng loạt bản thẳng tới.
Âm!
Thanh trường kiếm bay vù vù, chấn động không gian, trời đất rung chuyển.
Khi tiên kiếm bay đến, trút xuống như mưa rào rồi đều nhằm trúng vào người con rối đó.
Trong căn phòng này, chín bức tượng điêu khắc rồng khổng lồ đột nhiên chuyển động.
Có tiếng lách cách không ngừng.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Tân Hồng, mấy con rồng khổng lồ này toàn bộ đều ngẩng đầu lên trên, trong những cái miệng rồng ấy nhả ra chín viên linh châu.
Ánh sáng của những viên linh châu này chiếu sáng cả căn phòng, chói sáng đến mức Tân Hồng Phong không thể tin được, anh ta ra sức dụi mắt mình.
Cửu Nhai nhả ngọc?
Trong lần sát hạch thứ ba này, có thể đạt được thành tích mạnh nhất, lại là do Tân Trạm chỉ với một lần làm đã đạt được sao?
“Đây, đây…” Tân Hồng Phòng suýt chút nữa là quỳ luôn xuống, trong lòng thật là không biết nói gì cho phải.
Mẹ nó chứ đây chính là người cùng là người của nhà họ Tân nhưng chỉ là chi phụ, đây là người đã bị những tinh anh của nhà họ Tân đào thải, phải đi trấn thủ một thành phố nhỏ ở biên giới sao?
Nếu như Tân Trạm như thế này mà còn bị đào thải, thế thì bản thân mình với chút thiên bẩm này đập đầu chết cho nhanh!
“Cửu Nhai nhả ngọc, xem ra cũng không tồi.”
Tân Trạm mở mắt ra, nhìn thấy thành tích ở phía trên, không hề tỏ ra ngạc nhiên.
Chương 1917
Bản thân là một cảnh thần phó thân, có thể, có thể phác họa rõ nét được đòn mạnh nhất của thượng cổ thần kiếm đó, nếu như đến thế mà cũng không cách nào đạt được sự đánh giá tốt nhất của tổ tiên, vậy thì không biết còn có thể làm gì mới đạt được nữa.
“Tân Trạm anh cả, cầu xin anh hãy giúp đỡ tôi đi, trong đầu anh chắc chắn là có cảnh tượng đại năng giao chiến đúng không, cho tôi xem với.”
Tân Hồng Phong đợi Tân Trạm đi ra ngoài, lập tức đổi thẳng cách xưng hô, gương mặt anh ấy đầy vẻ van nài, chỉ thiếu điều là chưa quỳ xuống thôi.
Vốn dĩ đối với thành tích của bản thân anh ấy cũng rất hài lòng, nhưng khi so sánh với Tân Trạm thì anh ấy chẳng khác gì là cặn bã cả.
“Thủ đoạn mạnh nhất của anh là gì?” Tân Trạm hỏi.
“Là thuật Thần Xạ, chính là nối liền với cung của trời đất, là thủ đoạn dùng mưa tên đầy trời để xé nát vạn vật” Tân Hồng Phong nói.
Tân Trạm suy nghĩ một lúc, liền đưa tay lên, truyền thẳng một đoạn ký ức của Như Ý tiên tôn vào Thức Hải của anh ấy.
Tân Hồng Phong là một người rất nhiệt tình, trước đây cũng may là có anh ấy giới thiệu, Tân Trạm đương nhiên cũng vui lòng giúp đỡ anh ta một chút.
“Đây, đây quả là một cung quyết tuyệt vời”
Cảm nhận được những hình ảnh mà Tân Trạm truyền đến, Tân Hồng Phong ngẩn người ra một lúc, trợn tròn hai mắt.
Điều này là tất nhiên thôi, với thực lực và địa vị của Như Ý tiên tôn, những trận đấu mà ông ta đã trải qua, mỗi một trận chiến đều không phải là hai người đang ở trước mặt đây có thể tham dự được.
Xem ra Tân Hồng Phong trong chốc lát cũng khó có thể nào mà lĩnh hội được điều gì.
Tân Trạm quyết định dứt khoát tiếp tục tiến hành lần thử thứ hai.
Làn này, Tân Trạm thi triển trọn vẹn mức độ của Yêu Hoàng chưởng.
Trong không gian trắng xóa này, Yêu Hoàng chưởng như: một ngọn núi, từng trận âm ầm đổ xuống, tầng tầng lớp lớp, khiến cho hư không bị xé toạc ra.
Còn kết quả của sát hạch thì đương nhiên cũng là Cửu Nhai nhả ngọc, thành tích mạnh nhất.
Lúc này, Tân Hồng Phong mở mắt ra, nhìn thấy kết quả như thế chỉ cười mếu một tiếng.
Bản thân anh ta đã bị đả kích đến có chút tê dại rồi.
“Đến phiên tôi”
Tân Hồng Phong lấy hết dũng khí ra, đứng dậy.
“Nhớ đấy, phác họa phần mà mình quen thuộc nhất, những gì mà mình không rõ lắm thì cứ thế cho qua là được” Tân Trạm nói.
“Tôi hiểu rồi”
Tân Hồng Phong hình như nghĩ đến điều gì đó, một lúc lâu sau mới gật đầu.
Sau đó anh ta lại một lần nữa đi vào trong bức tượng Cửu Nhai.
Vùit Lần này, không quá lâu sau, bức tượng rồng khổng lồ rung chuyển, bốn đầu rồng nhả ngọc ra.
“Ha ha, thật là không ngờ đến, tôi lại có thể nâng cao năng lực lên gấp đôi chỉ trong chốc lát” Tân Hồng Phong nhìn thấy thành tích, tuy rằng tâm thần có chút mệt mỏi, nhưng anh ấy vẫn ngạc nhiên mừng rỡ vô cùng.
Phải biết là, kết quả sát hạch này sẽ quyết định địa vị của bản thân trong gia tộc, chỉ cần có một chút nâng lên là đều có thể ảnh hưởng đến việc phát triển tương lai của anh ấy.
“Tân Trạm, cảm ơn anh rất nhiều”Tân Hồng Phong đứng dậy, càng thấy cảm kích Tân Trạm hơn.
Nếu như không phải là Tân Trạm đưa cho anh ấy xem hình ảnh đại năng chiến đấu y như thật, anh ấy e là khó có thể tưởng tượng ra được, loại thuật pháp này khi thi triển đến cấp bậc cao nhất thì sẽ xuất hiện uy lực như thế nào.
Có thể nói, việc đánh giá được nâng cao lên như thế này, toàn bộ công lao đều là của Tân Trạm.
“Lần kiểm tra thứ ba này, anh không tiến hành nữa sao?” Tân Trạm hỏi.
Chương 1918
“Không làm nữa, có được thành tích như thế này là tôi đã hài lòng lắm rồi, tiếp tục kiểm tra thì cũng sẽ không thể nâng cao lên được” Tân Hồng Phong cười gượng nói.
Về trước mắt, bản thân còn kém chính là việc lý giải thuật pháp, chứ không phải là tưởng tượng, chuyện này không phải trong một thời gian ngắn là có thể nâng lên được.
“Vậy tôi thử lại một lần nữa”
Tân Trạm cười cười.
Dù sao cũng lấy được thành tích tốt nhất, bản thân anh hai lần đều là mức độ trọn vẹn, lần thứ ba này thì có thể thử xem Sao.
Hơn nữa có thể đem thủ đoạn mạnh nhất trong ý niệm của mình ở mức độ đỉnh cao nhất thi triển ra, Tân Trạm cũng không muốn lãng phí cơ hội thử lần này.
Lại một lần nữa ngồi trên đệm hương bồ, Tân Trạm từ từ nhắm mắt lại.
Lần này, anh ấy không hề nghĩ đến bất cứ thuật pháp nào nữa, mà trong đầu óc chỉ phác họa ra một con rồng.
Thanh Long!
Trước đây, hồn Thanh Long vì muốn cứu anh, bị cuốn vào vòng xoáy hư không, nhưng mà anh và Thanh Long luôn ở bên nhau, Tân Trạm cũng rất hiểu Thanh Long.
Và sự cảm ngộ của anh về bản nguyên của rồng lại càng là chứng cứ tốt nhất.
Lần này, Tân Trạm lại không hề có ý định tạo ra đánh giá Cửu Nhai nhả ngọc gì, anh chỉ là tò mò, hồn Thanh Long nếu như có được thân xác hoàn chỉnh thì nó sẽ mạnh đến mức nào?
Trong ký ức không gian với linh khí vô tận này, Tân Trạm chậm rãi phác họa hình dáng của Thanh Long.
Từ mờ ảo, đến xương cốt, xác thịt, dần dần, một con Thanh Long hoàn chỉnh đã xuất hiện trong không gian.
Trong quá trình này, Tân Trạm cũng có thể cảm nhận được, một số khoảng trống mà anh chưa từng nhìn thấy đã bị không gian này lấp bổ sung vào.
Chính vào lúc anh vẽ rồng điểm mắt thì con Thanh Long này đột ngột mở mắt ra.
Không gian này hình như cũng không còn chịu đựng được nữa, rung chuyển phát ra tiếng âm ầm.
Thanh Long lắc đầu quẫy đuôi, ngửa đầu lên trời phát ra tiếng gầm phẫn nộ.
Không gian này trong nháy mắt đã sụp đổ, Tân Trạm cũng bị quay về ngồi trên đệm hương bồ.
Và cũng lúc này, chín bức tượng rồng khổng lồ ở bên cạnh rơi mạnh xuống đất.
Chín con rồng khổng lồ từ từ quỳ xuống quanh Tân Trạm, giống như là hành hương vậy.
Trong mấy con rồng này đều có long hồn tồn tại, đối mặt với Thanh Long, con rồng nào dám không quỳ.
“Rồng khổng lồ quỳ rạp, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tân Hồng Phong há hốc mồm ra, sửng sốt tại chỗ.
Cũng chính vào lúc rồng khổng lồ quỳ xuống đó.
Trong phòng sát hạch, đột nhiên bùng ra một luông ánh sáng màu vàng rực rỡ đến cùng cực.
Ánh sáng đó lại một lần nữa sáng rực lên, chiếu rọi xung quanh trong phạm vi năm dặm.
Trước đại điện, ông lão và Chú Thụy đã bị kinh ngạc đến không biết nói gì.
Ông lão gượng cười lắc đầu.
Bản thân ông ta còn đang lo lắng, sợ vì sai lâm của mình mà có thể ảnh hưởng đến tương lai của một thiên tài nhà họ Tân, nhưng bây giờ xem ra thì là ông đã nghĩ thừa rồi.
Thiên tài thật sự thì bất luận là hoàn cảnh như thế nào đều có thể bộc phát ra tài năng mà thôi.
Cái thằng ranh này, là con rồng thật của nhà họ Tân.
“Cảnh tượng hai luồng kim quang kỳ lạ này, trong hơn nghìn năm này chỉ có năm người”