Nhưng lão Hưng vừa nói thêm một câu đã hoàn toàn xóa bỏ ý nghĩ trong lòng Tân Bách Chiến.
“Vẫn còn hai bộ công pháp, lẽ nào đều là loại phiên bản hoàn hảo như thế này ư”
Hai vị trưởng lão thái thượng không nhịn được, lập tức cầm lấy nghiên cứu tỉ mỉ một lượt.
Bọn họ chỉ chớp mắt đã có thể nhận ra giá trị của loại công pháp này là vô cùng lớn.
Dù sao tiết kiệm được ba tới sáu tháng thời gian nhập môn cũng đồng nghĩa với việc tộc nhân Tân gia sau này có thể tu luyện thuật pháp cao siêu càng sớm so với đệ tử các gia tộc khác. Có đôi khi nhanh hơn một bước, những bước sau cũng nhanh hơn, về sau cách biệt cũng càng ngày càng lớn.
Nhưng điều khiến hai người này đều giật mình là phương pháp trong hai miếng ngọc giản này, một cái là công pháp Nguyên Anh cảnh, cái còn lại là của Phân Thần cảnh.
Mà nhìn tên và cách thức vận dụng, không ngờ chúng đều nằm trong tàng kinh các của Tân gia. Tân Trạm đã cũng tiến hành sửa đổi rất nhiều phương pháp tu luyện trong công pháp vốn có ban đầu như bộ công pháp trước.
Vị trưởng lão thái thượng lấy được công pháp Nguyên Anh cảnh kia thử vận chuyển một lượt.
Sau đó một luồng linh khí tuôn ra, di chuyển một vòng xung quanh phòng.
Ông ta đã hoàn toàn đờ người ra, cảm giác như sấm nổ bên tai.
“Sức mạnh của nó thật là khó tin!”
Công pháp này không tính là được nhiều người thích tu luyện, nhưng vừa khéo phù hợp với thuộc tính của ông, thế nên ông đã tu luyện công pháp này từ lâu, hơn nữa còn sử dụng một thời gian rất dài.
Trong lòng ông có phán đoán vô cùng rõ ràng về sức mạnh của công pháp này.
Nhưng sau khi vận chuyển công pháp do Tân Trạm cải tiến, ông ngạc nhiên phát hiện ra linh khí phát ra từ chiêu thức này có thể tăng lên gấp năm phần so với công pháp lúc ban đầu.
Đây chính là thủ đoạn của cấp bậc Nguyên Anh, sức mạnh tăng lên gấp năm phần thì trong lúc so đấu với đối thủ, đó là sự cách biệt giữa sự sống và cái chết.
Còn công pháp Phân Thần cảnh, trưởng lão tạm thời vẫn chưa có cách nào lập tức sử dụng, nhưng chắc hẳn cũng có công hiệu tương tự như thế.
“Lão Hưng, Tân Trạm để lại ba bộ công pháp này là có ý gì?” Tân Bách Chiến vội vã nói.
“Cậu ta không nói với tôi, chỉ bảo tôi chuyển lời lại với các vị, có một số công pháp cậu ta xem một lần là đã có ý muốn sửa chữa, Tân Vương thể kia cũng vậy, chẳng qua cậu ta cũng không rõ nó có nghĩa là gì nên không dám nói, nên các vị đừng đổ oan cho Phong Triết”
Ánh mắt của lão Hưng đảo qua các trưởng lão Thái Thượng, không hề sợ hãi mà quở mắng: “Tuy tôi không biết bí mật trong đó, nhưng các vị lại quyền cao chức trọng, làm việc phải suy tính cho kỹ, thằng bé Tân Trạm này không giống người thường, đừng quá đáng.”
“Được rồi, cái cần nói tôi cũng nói rồi, lão phu đi đây”
Lão Hưng nói rồi ném hai thanh ngọc giản ném lên bàn, rồi quay lưng bỏ đi với những người khác trong tộc.
Sau khi đám người lão Hưng bỏ đi, bầu không khí trong phòng nội im lặng một hồi.
“Lại là hai loại công pháp khác nhau, cái nào trong năm loại cách thức sửa chữa Tân gia mà Tân Trạm để lại cũng mạnh hơn không ít so với lúc đầu”
Tân Bách Châu ngơ ngác ngồi trên ghế, đến lúc này ông ta cũng chưa kịp hoàn hồn lại từ khiếp sợ.
“Nó mới đến Tân gia bao lâu mà đã hoàn thiện nhiều công pháp như vậy?”