Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 334: Hành hung




Trên mặt Hàn Cửu Thiên giống như mãi mãi treo nụ cười ấm áp, nhìn qua rất hiến lành.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Chu Định đứng một bên lạnh lùng nhìn mọi người, nếu ai dám làm trái quy tắc, ông ta chắc chắn lập tức ra tay.



"Được rồi, bây giờ bắt đầu." Chu Định trầm giọng





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau đó, Chu Đinh nhìn về phía Tô Vũ ở bên cạnh.



Tô Vũ cười nhạt hai tiếng, sau đó anh ta bước lên một bước, tung người nhảy về phía linh mạch kia.



"Khoan đã."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Đúng vào lúc này, bỗng nhiên Chúc Diêu lên tiếng.



Cô ta nhìn Chu Định, lạnh giọng hỏi: "Chu quốc sư, làm vậy có phải lãng phí thời gian quá rối hay không, tại sao không thể để mọi người cùng tiến vào linh mạch chứ?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Một câu nói toạc suy nghĩ trong lòng mọi người, những người khác cũng nhao nhao gật đầu theo: "Đúng vậy, tại sao phải lần lượt từng người vào? Mọi nói.người cùng nhau chẳng lẽ có gì khác biệt hay sao?"



Sắc mặt Chu Định hơi thay đổi.



Linh khí vốn là thứ cực kỳ thuần túy, người đấu tiên tiến vào cũng hấp thu linh khí thuần túy nhất, vào càng sau thì lợi ich nhận được càng ít.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Cô Chúc, tốt nhất cô vẫn nên làm theo lời tôi nói thì hơn." Chu Định lạnh lùng bảo.



Chúc Diêu cười cười, không nói tiếp.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Hoàn toàn chính xác, ở đây Chu Định chính là vua, ông ta nói gì thì là cái đấy.



Tấn Trạm cách đó không xa gắt gao nhìn cảnh này, trong lòng tràn đầy chở đợi.



"Mau nhảy đi, mau nhảy đi!" Trong lòng Tân Trạm thúc giục. Cuối cùng đây có phải là Khốn Long Trận hay không, Tấn Trạm cũng không chắc.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Nếu không phải là Khốn Long Trận, vậy chi sợ hôm nay đám người Tần Trạm sẽ không được bất cứ lợi lộc gì.



"Thật nhàm chán, tội đi đây." Diệp Thành vươn vai một cái: "Nơi này là một di tích cổ xưa, nhất định không chỉ có một cái linh mạch này."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Anh ta nhìn Tần Trạm, cười hỏi: "Anh Tần có muốnđi với tôi không?"



Tần Trạm lắc đầu nói: "Không, anh đi đi."



Diệp Thành nhún vai, không nói thêm gì nữa, quay đầu bỏ đi.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Đúng lúc này, Tô Vũ đã tung người nhảy lên không trung, giống như một con cá chép rơi vào chính giữa linh mạch.



Tim của Tấn Tram nhảy mắt treo lơ lửng, anh nhìn chằm chằm dãy núi sừng sững này, thậm chí cà chớp mắt cũng không dám.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Phủ."



Nháy mắt Tô Vũ rơi vào, từng lớp sương mù theo đó bốc lên.



Bầu không khí rơi vào im lặng ngắn ngủi. Chưa tới nửa giây, bỗng nhiên ngọn núi phía xa xa phát ra tiếng "Ám ẩm"!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Cược đủng rối!" Tấn Trạm hưng phần tới suýt nhảy cẫng lên,



Đây quả nhiên là Khốn Long Trận! Một khi trận pháp mở ra, nội kinh trong cơ thể tất cả mọi người đều sẽ bị áp chế triệt để, cho dù là đại võ tông cũng không thể trốn thoát!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Chu quốc sư, chuyện này là sao the?" ĐằngNgạo cau mày hỏi.



Chu Định chắp tay sau lưng, thản nhiên nói: "Không cần lo lắng, Hiệp hội võ đạo đã điều tra qua nơi này, không có bất kỳ nguy hiểm nào."



Tấn Trạm có nén kích động trong lòng, giống như đang đợi điều gì đó.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Chẳng mấy chốc, anh đã cảm giác được một luồng lực áp chế xa xưa đập vào mặt! Linh khí trong cơ thể lập tức phai nhạt!



"Hừm?" Chu Định cũng chú ý tới cảm giác kỷ lạ này, ông ta siết chặt nắm đầm, phát hiện nội kình như bị kìm hãm, không thể nào sử dụng.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đám người Hàn Cửu Thiên và Đẳng Ngạo cũng thay đổi sắc mặt, nhưng bọn họ không lo lắng quá lâu. "Đến lúc của chúng ta rồi." Tần Trạm xoay người lại, nhìn Ngu Như Mỹ nói,



Ngu Như Mỹ hơi nhíu mày, có chút khó hiểu hỏi: "Có ý gi?"



"Hấp thu linh mạch." Sau khi Tấn Trạm vứt ra một câu thì sải bước tiến về phía trước.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter




"Tô Vũ, lập tức cút ra khỏi linh mạch này cho tôi!"



Giọng Tan Trạm như chuông đồng, chân đến toàn bộ dãy núi vang lên ong ong!Mọi người lập tức tron mắt há mốm, xoắn lưỡi không nói chuyện dược.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tên Tấn Trạm này điễn rối hà? Dám khiêu khích uy nghiêm của Chu Định?



Quà nhiên, Chu Định lập tức giận dữ.



Ông ta lạnh lùng nhìn Tấn Trạm, nói: "Cậu sống đủ rồi đúng không?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Tần Trạm hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông là lão già không biết xấu hổ, thân là đội trường lại vì tinh riêng mà làm chuyện trái quy tắc, cấu kết với Tô Vũ làm chuyện xấu, cả một người phụ nữ mà ông cũng không buông tha, lương tâm của ông bị chó ăn rồi hả?"



Chu Định lập tức giận dữ, theo địa vị của ông ta, đã lâu lắm rồi không có ai dám mắng ông ta!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Nếu cậu muốn chết, tôi sẽ thỏa mãn cậu!" Mặt Chu Đình trầm như nước, ông ta giơ tay lên, hung hăng chộp về phía Tần Trạm!



"Tôi nhịn ông lâu lắm rồi!" Tần Tram hét lớn một tiếng, trên người tòa ra từng trận kim quang, nằm đấm giống như một viên đạn pháp, ẩm ấm đón lấy!



Song quyền chạm nhau, không khí phát ra tiếng vů vù!Chuyện khiến người ta khiếp sợ đã xảy ra, Chu Định bị một đấm này đánh đến mức kẽ tay nứt toạc, thân hình liên tục lùi lại!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Hit."



Đa phần đội viên ở hiện trường đều hít vào một hơi, giống như không thể tin được cảnh tượng trước mát!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chu Định cũng không nhịn được nhíu mày, thấp giọng nói: "Cơ thể thật mạnh!"



Tần Trạm lạnh mặt, một bước tiến lên, giọng nói giống như tiếng gào của dã thú: "Chu Định, thực lực ông không tấm thường, địa vị cao, chưa từng bị người khác đánh nhi?"



Chu Đình nheo mắt lại, cười lạnh nói: "Tần Trạm, cậu cho rằng nội kinh biển mất thị tôi không phải là đối thủ của cậu hả?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Vậy ông cử việc tới thử xem!" Tần Trạm bị đè nén mấy ngày nay trong nhảy mắt bộc phát, anh siết nằm đắm, lập tức xông tới chỗ Chu Đinh!



Chu Định thân là võ tông đỉnh phong, có thể cũng mạnh mẽ, nhưng so với Tấn Trạm thì vẫn chênh lệch rất nhiều!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dưới ảnh mắt của thanh niên tài tuần trên đời, ChuĐịnh bị Tấn Trạm đánh tôi liên tục lùi lại.



"Bich!"



Tần Trạm hung häng dap vào ngực Chu Định, Chu Định lập tức lùi ngược lại mấy bước, đặt mông ngoi xuống đất, từ trong miệng phun ra một ngụm máu tưới!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Tần Trạm, cậu muốn chết!" Chu Định cắn răng nói.



"Người muốn chết chính là ông!" Tần Trạm một cước giảm nát lồng ngực ông ta, lạnh giọng nói: "Ông cho rằng mình vô địch thiên hạ thật hà? Đồ tiểu nhân hèn hạ, tội đảng muôn chết."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chu Định giận dữ nói: "Giỏi cho Tần Trạm, cậu có biết mình đang làm gì không?"



"Tôi đang xxx mẹ ông!" Tần Trạm đưa tay túm cổ áo ông ta, bàn tay óng ánh màu vàng hung hăng tát vào mặt ông ta.



Một tiếng "Chát" thật lớn vang lên, vang vọng giữa khe núi!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Hàn Cửu Thiên ở phía xa hip mắt lại, không biết đang suy nghĩ điều gì.



"Tấn Trạm này chỉ có thực lực đại tông sư, cơ thể lại có thể sánh bằng đại võ tông."11555





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Dười điều kiện nội kình bị áp chế, chi sợ Tấn Trạm này là vô địch."



"Nhưng anh ta không suy tính hậu quả sau này há? Đánh Chu Định, cả sống cũng khó khăn."



Mọi người tôi một câu anh một câu, không ngừng Duy chỉ có Hàn Cửu Thiên đứng đằng xa trầm bàn tán. mặc không nói gì, trong ánh mắt bắn ra chiến ý mãnh liệt.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Chát!"



Liên tiếp hơn mưoi cái tát, Chu Định bị đánh cho khỏe miệng chày máu, cực kỳ chật vật.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Mà sắc mặt của Tô Vũ càng cực kỳ khó coi, cả Định cũng không địch nổi, vậy Tô Vũ anh ta càng không phải là đối thủ.



Sau đó, Tần Tram ném Chu Định sang một bên, mắt lạnh lùng nhìn về phía Tô Vũ. "Cút lên nhận lấy cái chết đi." Tần Trạm lanh giong nói,



Tô Vũ khẽ hừ một tiếng, anh ta nhắm mắt lại, không để ý tới Tần Trạm.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Được lắm." Tản Trạm gật đầu, một giây sau, anh tung người nhảy lên, nhày vào trong cái linh mach này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK