Ngay khi Tô Uyên tiếp xúc với chiếc giường băng thì một cỗ băng giá lấy cô ấy làm trung tâm trong nháy mắt bao phủ khắp cả đại điện, đại điện giống nhưu bị biến thành một hầm băng.
Cái lạnh buốc đến thấu xương này khiến cho người khác khó mà chịu nỗi, Diệp Thành và Lạc Việc Ban không khỏi rùng mình một cái rồi lùi về sau một bước.
Người phụ nữ sau khi đưa Tô Uyên vào giữa đại điện liền bắt đầu thi triển trận pháp trên mặt đất. Khi cô ta phóng ra một lượng lớn linh khí, đại trận trong đại điện từ từ mở ra, ánh sáng trắng bay lên hóa thành một bức màn sáng bao bọc lấy đại điện, băng giá xung quanh cũng dần dần lắng xuống.
Lúc này Tô Uyên vẫn đang ngủ say trên giường băng, hàn ý trong trận pháp lại không ngừng bốc lên. Người phụ nữ chậm rãi bước ra ngoài, trong mắt thoáng xẹt qua một tia lo lắng rồi biến mất.
Sự phòng bị trong lòng Tân Trạm cũng dần dần buông xuống, từ nét mặt của người phụ nữ được gọi là cung chủ kia, anh có thể thấy được cô ta thực sự lo lắng và căng thẳng, có lẽ cũng không có ác ý gì với Tô Uyên. Người phụ nữ kia sau khi thu xếp xong cho Tô Uyên thì bước ra khỏi đại điện.
“Tôi biết trong lòng anh có rất nhiều nghỉ vấn, đi theo tôi, tôi sẽ từ từ giải thích với anh” Người phụ nữ thở dài một hơi rồi đưa ba người họ đến một phòng chờ bên cạnh đại điện.
“Cung chủ, Tô Uyên rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?” Đến phòng chờ Tân Trạm liền không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Anh là Tân Trạm, là người trong lòng của Tô Uyên?” Cung chủ Cực Hàn Cung không trả lời anh mà còn hỏi ngược lại.
Tân Trạm gật đầu.
“Lúc trước anh xử lý tình trạng này của Tô Uyên như thế nào?” Cung chủ Cực Hàn Cung hỏi.
Ic trước cô ấy cũng xuất hiện qua trường hợp này sao?” Tân Trạm sửng sốt.
“Anh là người yêu của cô ấy mà lại không biết chuyện này?” Cung chủ Cực Hàn Cung cau mày, bất mãn nói: “Tình trạng này của cô ấy có lẽ đã có hơn một năm rồi”
“Tôi thực sự không biết” Tân Trạm chua xót nói: “Thật ra, chúng tôi đã đã chia tay một khoảng thời gian rồi, sư phụ của cô ấy không muốn cô ấy gặp tôi”
“Chẳng trách” Cung chủ Cực Hàn Cung lắc đầu nói: “Sư phụ của cô ấy làm rất đúng. Nếu Chí Hàn Băng Phách trong cơ thể cô ấy bộc phát, thì anh có thể chết bất kỳ lúc nào, hơn nữa với năng lực của anh e là cũng không giúp được gì cho cô ấy”
“Chí Hàn Băng Phách là gì? Đây là nguyên nhân khiến cho cô ấy thành ra như thế này sao?” Tân Trạm cau mày, đến tận hôm nay anh mới nhận ra răng Tô Uyên có rất nhiều bí mật mà anh không biết, còn Tô Uyên cũng chưa bao giờ nói với anh.
“Phải” Cung chủ Cực Hàn Cung gật đầu nói: Nếu anh muốn hiểu được vấn đề của Tô Uyên thì trước tiên cần phải biết Chí Hàn Băng Phách là gì”
Tân Trạm nín thở, cẩn thận lăng nghe.
Anh hiểu chuyện này có thể liên quan đến sự sống chết của Tô Uyên.
“Cậu đã từng thi triển chí hỏa có lẽ cũng biết uy lực của Thiên Địa chí hỏa mạnh thế nào”
Cực Hàn cung chủ nói: “Mà thiên hạ có chí hỏa thì cũng có chí hàn.
Có một viên Băng Phách chí hàn đang tồn tại trong người Tô Uyên”
“Có người đã đặt vật này trong người Tô Uyên sao?” Sắc mặt Tân Trạm hơi thay đổi.
“Không phải này tồn tại tự nhiên, không ai có thể chế tạo được, như trời sinh có sẵn với con người, là một sự tồn tại rất hiếm thấy”
Cực Hàn cung chủ thở dài nói: “Băng Phách sinh ra trong cơ thể con người sẽ lớn lên cùng với con người và không ngừng mạnh lên, cho tới sau cùng, nếu kẻ có được không đủ sức mạnh thì chính bản thân sẽ bị Băng Phách nuốt lấy và cùng nhau chết.”
Tân Trạm cau mày.
Anh nhớ lại trước đó khi anh ở cùng với Tô Uyên. Thân thể của cô rất lạnh, nhưng anh chỉ nghĩ nguyên nhân là do Tô Uyên tu luyện công pháp Băng Sương, không ngờ là do Băng Phách đang gây hại.