Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1366

“Dù thế nào đi nữa, đây là cơ hội duy nhất của tôi, vẫn mong ông đưa tôi đi gặp ông ta” Tân Trạm nói.



“Chuyện này nói thì dễ, nhưng có thể gây ấn tượng với ông ta không thì phải xem bản lĩnh của cậu”



“Ba à, không phải lát nữa ba có nhiệm vụ trong hội phải làm sao, hay là để con đưa anh ta đi nhé”



Du Tuyết Nghiên không biết nghĩ tới chuyện này.



“Thế cũng được, Hồ Phong đó có cái nhìn khá thù địch với hội Dược sư, thấy tôi có thể sẽ phản tác dụng” Du Túc suy nghĩ một hồi rồi gật đầu.



Điều gì, lên tiếng chủ động nhận Tân Trạm và Du Tuyết Nghiên đi ra khỏi hội Dược sư. Anh luôn phát hiện, Du Tuyết Nghiên thỉnh thoảng lại nhìn mình.



Trong một con hẻm, Du Tuyết Nghiên đột nhiên chặn Tân Trạm.



1366-truyen-ky.jpg




Dứt lời, anh liên đi qua Du Tuyết Nghiên, đi về phía trước.



“Xí” Du Tuyết Nghiên chớp mắt.



Thế giới này có chút thay đổi, chính là cái dạng khó nắm bắt này.



Trước đây Hồ Phong có tiếng xấu ở thành cổ Đông Hoàng, từ một Luyện Dược sư vốn nên được tôn sùng tới cuối cùng người người la đánh, kẻ thù khắp nơi.



Nhưng ông ta đã biến mất vài năm, sau khi trở lại lần nữa thì lắc mình một cái liền biến thành Luyện Dược sư muôn người sùng bái.



Lúc này, rất nhiều tu sĩ tụ tập trước phủ đệ tráng lệ nơi Hồ Phong ở.



Vài hạ nhân đang giải thích với những tu sĩ vì tiếng tăm mà tới.



“Đã nói bao nhiêu lần rồi. Long Huyết Thánh Linh đan đó không chấp nhận tu sĩ mua trực tiếp. Nếu muốn các người có thể đi Tụ Bảo.



các đấu giá, mỗi tháng tổng cộng mười viên, người nào giá cao thì được”



“Cậu là cảnh giới Phân Thần giới cấp bảy cũng vô dụng. Trước đây có cảnh giới Phân Thần giới đại viên mãn tới cũng bị đóng cửa không tiếp”



“Nếu muốn tìm gia chủ nhà tôi luyện dược, mời đưa một nghìn vạn linh tệ trước, sau đó ra giá cậu có khả năng trả. Nếu gia chủ có hứng thú, tự nhiên sẽ tới gặp cậu, nếu như gia chủ không có hứng vậy mời quay về”



Không cần Tân Trạm hỏi thêm, dọc đường đi tới anh đã nghe hiểu rõ sự tình.



Hồ Phong này sau khi có Long Huyết Thánh Linh đan thì không còn thiếu tiền, vì vậy chỉ có lấy ra vật khiến ông ta động lòng mới có thể giúp luyện dược.



“Lão lừa gạt này thật sự tham của”



Du Tuyết Nghiên hừ lạnh nói: “Anh không biết thôi, trình bái thiếp cho ông ta phải tốn một nghìn vạn linh tệ. Nhưng nếu ông ta không hứng với tiền của anh, một nghìn linh tệ này cũng không được trả lại.



Ông ta dựa vào chuyện này mà một tháng đã thu được rất nhiều tiền”



Tân Trạm cũng chậc chậc.



Nhìn như vậy, Hồ Phong này là một tay kinh doanh giỏi.
Chương 1367



Chỉ riêng nhìn rất nhiều người trình bái thiếp ngoài phủ đệ của ông ta cũng biết một ngày có thể thu hoặc được bao nhiêu, hơn nữa còn là không mất đồng vốn nào mà lại thu được lời đến hàng vạn.



Cơ hội một nghìn vạn linh tệ giành được luyện dược Dược tôn cấp năm đối với rất nhiều tu sĩ cảnh giới Phân Thần mà nói không tính là xa xỉ, nhưng số người cộng lại với nhau thì sẽ nhiều.



Thế giới này, Luyện Dược sư vẫn thật sự dễ dàng kiếm được linh tệ, sau đó cũng là lúc lại nâng cao thêm trình độ luyện dược của bản thân.



Trong lòng thầm nghĩ, Tân Trạm đi tới trước phủ đệ của Hồ Phong.



“Nếu trình bái thiếp, mời nộp một nghìn linh tệ, sau đó viết ra thứ anh muốn lấy ra, chỉ cần có thể gây ấn tượng với gia chủ thì gia chủ sẽ mời anh vào”



Nhìn thấy Tân Trạm, nô bộc lặp lại lời đã nói không biết bao nhiêu lần.



Anh lấy ra mười mấy linh tệ màu vàng đưa cho nô bộc. Nô bộc lập tức cung kính hơn nhiều, anh ta cười lấy ra tấm ngọc giản trống không giao cho Tân Trạm.



“Cậu viết vào đây là được rồi”



“Đặt cược nên viết những gì?”



Cầm vật này, Tân Trạm thầm suy nghĩ, cũng không lập tức giao ra.



Còn những tu sĩ đợi một lúc lâu, ngọc giản cũng đã bị gã sai vặt lấy đi lúc này cuối cùng đã đợi được cửa mở.



Một cậu nhóc đi ra, chắp tay hướng về mọi người: “Bái thiếp các vị trình, gia chủ đã xem, vật tốt của các vị không khiến gia chủ động lòng, vì vậy mời rời đi cho.”



“Cái gì?



Một người đàn ông vạm vỡ dáng người cường tráng tức giận nói: “Tao đã tốn một nghìn linh tệ lại đổi lại là một câu rời đi hả?”



“Thứ tốt mà ông đây cho là một tọa ky Tuyết Ưng. Vật này đáng giá hơn tỷ. Lẽ nào ông ta ngay cả tao cần cái gì cũng không muốn nghe một chút?”



“Tôi hứa cho ông ta vị trí phó tông chủ. Chỉ cần một miếng tiên đan cấp năm mà cũng không đồng ý?” Một ông già cũng nói không nên lời.



“Tôi thấy hơn nửa là lừa tiền. Còn tưởng là thành cổ Đông Hoàng sinh ra một thần y gì, kết quả là một kẻ lừa đảo” Có người phụ nữ hừ lạnh.



“Các người mới tới, đừng để bị lừa. Dược tôn chó má này căn bản sẽ không gặp các người.”



“Nhân lúc ngọc giản còn chưa đưa ra ngoài, mau lấy lại một nghìn linh tệ mới là con đường đúng đắn”



Những người này một số đã rời đi, cũng có một số kể cả người đàn ông cường tráng ở trong lại ở nguyên tại chỗ.



Họ nhìn về phía đám người Tân Trạm, lần lượt lên tiếng nói.



Cũng không biết có cùng chung mối thù, hay là không hy vọng đám người Tân Trạm có người thành công.



Có điều cũng không ai để ý mấy người. Tuy hy vọng mờ ảo, nhưng cũng đều tới đây thì dù sao cũng muốn thử.



Tân Trạm nhớ lại cuộc thảo luận trước đó của mọi người. Nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn để lại lời nhắn trong ngọc giản.



Anh tin tưởng, Hồ Phong có lẽ sẽ không từ chối vật này.



“Này, anh viết gì vậy?” Du Tuyết Nghiên thấy Tân Trạm giao ngọc giản ra không khỏi tò mò nói.



“Thứ tốt” Tân Trạm tùy ý nói.



Anh nhìn ra, Du Tuyết Nghiên này đúng là một bé cưng tò mò, cái gì cũng thích thú.



“Xí, nhìn bộ dạng nghèo khó, lại không có bối cảnh của anh, đoán rằng cũng bị từ chối”



Du Tuyết Nghiên lại bị Tân Trạm làm lơ, trong lòng khó chịu mà thầm nghĩ.



Sau khi giao ngọc giản ra, đám người Tân Trạm bèn đợi ở cửa.


Chương 1368



Đợi rất lâu cửa lớn lại mở lần nữa.



Ngoài cửa lúc này, ngoại trừ những người cũng đợi như Tân Trạm thì đám người đàn ông cường tráng trước đó cũng đều con ngươi phát sáng, tò mò nhìn tới.



“Chư vị, gia chủ đã xem ngọc giản của các vị” Tiểu đồng này nói lời giống hệt nhau.



Nhưng theo sau lại là câu nói.



“Vị nào là cậu Tân Trạm, gia chủ mời cậu vào trong”



Tất cả nhất thời im lặng, sau đó ồn ào cả lên như nước sôi.



“Tên Tân Trạm này đã khiến tên lừa đảo kia động lòng thật sao?”



Du Tuyết Nghiên trợn to mắt, vẻ mặt kinh ngạc.



“Người anh em, tôi đồng ý bỏ ra năm chục triệu linh tệ mua mệnh giá cậu lấy ra, thế nào?”



Thấy Tân Trạm đi ra, người khác cũng vừa chấn động vừa ngưỡng mộ. Một ông già suy nghĩ nhanh trí, lập tức đi lên trước lên tiếng.



“Chỉ năm chục triệu linh tệ mà cũng không biết xấu hổ nói ra, tôi ra một tỷ linh tệ.”



“Người bạn nhỏ, tôi đồng ý để cậu làm chấp sự tông môn của tôi, chỉ cần cậu nói cậu đã viết cái gì”



Mọi người tiến lên đều đưa ra đủ loại giá với Tân Trạm.



Nhưng Tân Trạm chỉ chắp tay ra hiệu một chút, sau đó liền đi vào trong phủ đệ.



Đi theo tiểu đồng dọc theo sân trong đi vào trong đại sảnh kia, lúc này Tân Trạm mới thở phào nhẹ nhõm.



Mình đã cược đúng. Hồ Phong này có linh tệ vô cùng, bản thân lại biết luyện dược, thứ có thể khiến ông ta hứng thú quá ít. Còn trên người mình cũng chỉ có thứ như vậy, đạt tới dạng quý báu, còn là trình độ mọi người đều biết.



Sau khi tiểu đồng châm một chén trà linh thì chậm rãi lui đi.



Tiếng bước chân vang lên bên cạnh phòng khách, theo sau là một ông già mái tóc bạc, mặc khôi bào, thoạt nhìn dáng người hơi béo, hai tay chắp sau lưng đi vào.



Ông già tu vi không thấp, có lẽ trên dưới cấp bốn cảnh giới Phân Thần, mùi hương thoang thoảng của đan dược bao quanh người.



Ông ta vừa đi vào liền nhìn lướt qua Tân Trạm, phát hiện anh chỉ có tu vi cảnh giới Xuất Khiếu, trong con mắt bắt đầu nổi lên sự hoài nghi.



u cậu nói là thật, cậu thật sự có quả Lôi Nguyên?”



“Hoàn toàn chính xác” Tân Trạm gật đầu.



Quả Lôi Nguyên là vật khiến những tu sĩ cảnh giới Phân Thần và cảnh giới Xuất Khiếu đều không nhịn được mà động lòng, còn từng gây ra gió tanh mưa máu.



Chỉ cần Hồ Phong này vẫn còn lòng theo đuổi với tu vi thì sẽ không bỏ qua.



Tuy có được vật này có chút khó khăn, với mình cũng rất có ích.



Nhưng vì Tô Uyên, Tân Trạm tất nhiên sẽ không tiếc.



Bảo vật không còn có thể tìm lại, nhưng Tô Uyên chết rồi thì sẽ không thể sống lại.



Về điểm này, Tân Trạm trước giờ chưa từng có bất cứ do dự nào.



“Lấy ra tôi xem?” Hồ Phong giơ tay nói.



Tân Trạm lật tay lấy ra một sợi căn tu tươi mới trên quả Lôi Nguyên giao cho Hồ Phong.



Quả Lôi Phong còn chưa trưởng thành hoàn toàn, vì vậy Tân Trạm vẫn luôn cất vào trong không gian chứa vật, dùng linh tuyên để ngâm.



Những căn tu đó cũng luôn được bảo quản rất tốt.
Chương 1369



“Đúng là căn tu quả Lôi Nguyên”



Đặt vật này lên đầu mũi ngửi ngửi, Hồ Phong gật đầu, ra hiệu cho.



Tân Trạm.



“Nói đi, cậu lấy quả Lôi Nguyên ra muốn lão phu làm gì?”



“Tôi muốn luyện chế một lô Băng Nguyên đan dược tôn cấp năm”



Tân Trạm nói.



“Tiên đan cấp năm, chính là cấp độ cao nhất mà lão phu có thể luyện chế” Hồ Phong hít một hơi, nhíu mày lắc đầu: “Một quả Lôi Nguyên, không đủ”



“Tiền bối muốn bao nhiêu?” Tân Trạm nhíu mày nói.



Con ngươi Hồ Phong chuyển động, giơ ra một bàn tay nói: “Ít nhất phải năm quả”



Tân Trạm nghe xong không khỏi cười nói: “Tiền bối nói đùa rồi. Nếu có năm quả Lôi Nguyên, một tu sĩ ăn vào, e là trình độ có thể nâng cao tới thiên lôi bất xâm. Thứ như vậy, tôi không có, cũng sẽ không ai có”



Tân Trạm tự tin nói.



Trong sơn cốc đó, hiếm khi nào thấy được có tới bốn Quả Lôi Nguyên mọc trên cành của cây Lôi Nguyên. Mấy quả này phải được dùng trong một thời gian ngắn sau khi chúng chín. Nếu để lâu sẽ chẳng thể bảo quản, hiếm có vô dùng, cho nên thế gian e là chưa từng có chuyện xuất hiện đồng thời năm quả Lôi Nguyên chín mùi.



1369-truyen-ky.jpg




“Được, lão già này chấp nhận đề nghị của anh”



Hồ Phong ánh mắt sáng ngời, ông ta vui vẻ lập tức đáp ứng: “Lấy ra quả Lôi Nguyên cho tôi, ba ngày sau, tôi sẽ luyện chế ra Băng Nguyên đan này cho cậu. “



“Tôi có thể cho ngài một quả làm tiền đặt cọc trước, chờ khi nào.



tiền bối chế tạo xuất ra đan dược thành công thì sẽ đưa luôn cho ngài hai quả còn lại” Tân Trạm lấy ra một viên Quả Lôi Nguyên, giao cho Hồ Phong.



“Quả nhiên là nó, lão già đời này chưa từng thấy qua quả Lôi Nguyên chân chính, chỉ cần nhìn qua nó thì đã biết ngay là hàng thật.”



Đôi mắt Hồ Phong mang theo sự ngạc nhiên lớn, lấy quả Lôi Nguyên còn dính một ít râu rễ đến.



Quả này xuất hiện trong phòng khách, nhất thời chiếu ra ánh điện tràn ngập, lóe thành hình vòng cung ở giữa không trung.



Quả Lôi Nguyên này, rất khó làm giả.



“Nhưng mà nhóc con, ở chỗ này không lấy đặt cọc.”



Hồ Phong thu hồi ánh mắt tham lam, nhìn về phía Tân Trạm nói: “Đưa ba quả hết cho tôi, tôi giúp cậu luyện dược, nếu không, lão phu thà đi ăn mày. “



“Nếu lỡ tiền bối lấy đi quả Lôi Nguyên rồi, nhưng không luyện dược thì sao?” Tân Trạm nhíu mày nói.



“Danh tiếng của lão phu và phủ đệ này chính là tín nhiệm, chẳng lẽ lão phu sẽ vì ba quả Quả Lôi Nguyên mà để mất đi thu nhập hơn một tỷ linh tệ mỗi ngày à?” Hồ Phong lạnh lùng, tự tin nói.



Mắt Tần Trạm giật giật, vung tay lên, đem hai gốc quả Lôi Nguyên còn lại giao luôn cho Hồ Phong.
Chương 1370



“Ha ha, ba quả Lôi Nguyên, chờ sau khi nó chín, lão phu cũng có thể trải nghiệm cảm giác thao túng sấm điệt Trên mặt Hồ Phong mang theo hưng phấn, khoát tay nói: “Được rồi, cậu có thể rời đi, ba ngày sau, quay lại đây lấy đan dược. “



Tân Trạm nhìn Hồ Phong thật kĩ rồi rời khỏi phủ đệ.



“Tân Trạm, lão gia hỏa này nhìn không đáng tin, giống như một kẻ lừa đảo vậy” Phù Ma tới giờ mới nhịn không được mà mở miệng nói.



“Nhưng hiện tại cũng không còn biện pháp khác, nếu như không đưa cho ông ta toàn bộ Quả Lôi Nguyên, ông ta có thể sẽ từ chối” Tân Trạm nhíu mày lắc đầu nói.



“Hơn nữa tôi không chỉ dựa vào sự chính trực của ông ta mà hành động như vậy.”



Sau khi Tân Trạm đi ra, rất nhiều người vẫn còn ở lại, lúc này nghe được động tĩnh, đều nhìn Tân Trạm với ánh mắt phức tạp.



“Tân Trạm, nói chuyện thế nào rồi?” Du Tuyết Nghiên hỏi.



“Cũng được, chúng ta đi trước đi.”



Tân Trạm gật gật đầu, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người một cái, lôi kéo Du Tuyết Nghiên bước nhanh hơn rời đi.



“Ý của anh là sao?”



Lúc đi ra Du Tuyết Nghiên hỏi thầm.



“Tức là coi như thành công, cái này còn may nhờ có cô và tiền bối Du” Tân Trạm nói.



“Anh thế mà thật sự mắc mưu lão lừa đảo kia” Du Tuyết Nghiên có chút kinh ngạc.



Cô còn muốn nói gì đó lại thôi, ánh mắt Tân Trạm chợt lóe lên nhưng cô không để ý.



“Đúng rồi, tôi còn có việc, không cùng cô trở về hội Dược sư được, tự cô đi đi, tạm biệt”



Tân Trạm nói xong rồi tách ra với Du Tuyết Nghiên, đi về phía bên kia.



“Cái tên này, thật sự không biết phép tắc chút nào” Du Tuyết Nghiên sửng sốt, sau đó tức giận dậm chân.



Du Tuyết Nghiên rất tức giận, mình có lòng tốt dẫn anh ta tới, thế mà giờ ngay cả đưa cũng không đưa mình đi.



Tân Trạm cũng không để ý tới tiếng kêu giận dữ của Du Tuyết Nghiên, anh một đường bước nhanh, đi qua mấy con đường, cuối cùng rẽ vào trong một con hẻm nhỏ.



“Đi ra đi, còn định theo tôi đến khi nào?”



Sau khi tiến vào ngõ nhỏ, Tân Trạm đột nhiên đứng lại quay đầu, nhìn về phía chỗ trống rỗng phía sau.



“Ha ha, không nghĩ tới mày lại là tu vi cảnh giới Xuất Khiếu, thần thức rất nhạy bén”



Một bóng dáng chậm rãi xuất hiện trong không trung, hắn ta nhếch miệng cười, lộ ra một hàm răng trắng toát.



Chính là người đàn ông to cao ở bên ngoài phủ đệ Hồ Phong.



“Anh và tôi vốn không quen biết nhau, vì sao lại đi theo tôi?” Tân Trạm nói.



“Đúng là chúng ta chưa từng quen biết, cũng không có ân oán, nhưng có một câu gọi là vô tình đắc tội, mày tự hiểu đi.” Người đàn ông †o cao ha ha nói.



“Nhóc con, ở trước phủ đệ, dù tao đưa ra hơn trăm triệu linh tệ mày cũng không muốn nói ra biện pháp thuyết phục được Hồ Phong, hiện tại tao đang bị ép đến hết cách, đành phải chặn đường ép bức.”



“Tôi không muốn nói, anh liền dùng cách ép bức này?”



Tân Trạm cười : “Anh không phải bị ép đến hết cách, mà vì thấy tu vi của tôi thấp hơn anh, dễ bắt nạt. “



“Tuy rằng Hồ Phong có tính cách cổ quái, nhưng cũng đã đáp ứng yêu cầu của không ít người, anh tìm tôi, đương nhiên là bởi vì cảm thấy anh có thể thắng tôi, tôi nói có đúng không”



“Mày nói không sai, nếu muốn trách thì trách mình quá yếu, để cho †ao nảy sinh ý đồ” Tên đàn ông lực lưỡng cũng không giấu diếm, trực tiếp nói.



“Trước khi động thủ, tôi có một vấn đề”
Chương 1371



Tân Trạm thản nhiên nói: “Trong thành cổ Đông Hoàng không cho phép động thủ, anh muốn bức ép tôi nói ra biện pháp như thế nào. “



“Ha ha, mày hẳn là mới tới đây. Thành cổ này tuy rằng có quy củ, nhưng hầu như đều có cách đối phó, chỉ cần không quậy đến trời đất lật úp thì chẳng ai quản chuyện này. “



“Để tao dạy cho mày cách sống sót ở thành cổ”



Tên đàn ông cười dữ tợn một tiếng, hắn ta đưa tay ra, nhất thời một trận bàn hình kỳ lạ phóng ra, sau đó là tiếng nổ ầm, cả ngõ nhỏ trong phút chốc bị bao phủ trong một cụm ánh sáng màu trắng.



“Bây giờ không gian này đã bị khóa chết, bất kể tao có làm gì mày thì thành cổ này cũng sẽ không biết”“



Tên đàn ông to cao đắc ý cười, hắn ta gâm nhẹ một tiếng, cảnh giới Phân Thần tu vi cấp một bộc phát ra.



“Nguyên khí, anh là cổ luyện thể sĩ” Tân Trạm hơi kinh ngạc.



“Không sai, ở trong không gian bị hạn chế này, năng lực luyện thể sĩ của tôi, có thể mạnh hơn linh khí của tu sĩ”



“Nói ra bí mật của mày, bằng không thì phải chết!”



Hắn ta vừa nói xong thì thân thể đột nhiên bay lên, lại lợi dụng sự chú ý của Tân Trạm khi hắn ta nói mà ra tay đánh lén.



Sức mạnh của cổ luyện thể sĩ vốn cường đại, một quyền này của hắn ta như xé rách không khí vang lên mấy trận ầm ầm.



Tựa như sao băng, trong nháy mắt đã bay vọt tới trước mắt Tân Trạm.



Bùm!



Đồng tử tên cường tráng co rúm lại, hắn ta cho rằng mình đã đánh trúng một chiêu, thế nhưng bị Tân Trạm giơ tay ngăn trở.



“Hóa ra mày cũng là cổ luyện thể sĩ”



Tên cường tráng cảm nhận được sức mạnh trong tay Tân Trạm, nhất thời có chút giật mình.



Cổ luyện thể sĩ có số lượng tương đối ít, hơn nữa xem ra Tân Trạm không giống tu luyện thể sĩ bình thường.



“Không sai, đã lâu không dùng tu luyện thể sĩ, sắp bị cứng ngắc rồi.”



Tân Trạm cười lạnh một tiếng, trên cánh tay anh, mấy đạo phong ấn trong nháy mắt bạo phát, làm cho sức mạnh của anh nhất thời tăng vọt.



Anh vung ra một quyền, trực tiếp đánh gã đàn ông kia.



“Cổ ấn Thần Vương thất truyền, mày, mày là ai”



Gã đàn ông to cao từ trên không trung rơi xuống, mông lung ngỡ ngàng.



Tân Trạm không lên tiếng, cả người lóe sáng.



“Muốn chết!”



Tên cường tráng hừ nhẹ, cũng lao đến.



Nắm đấm của hai người lại va chạm, trong nháy mắt, gã đàn ông và Tân Trạm tung cước vào nhau nhanh mấy trăm lần.



Sức mạnh kích thích bên trong kết giới khiến không gian gần như bị Xé toạc.



Một quyền oanh kích cuối cùng, tiếng va chạm như tiếng sấm rền rĩ vang lên.



Tân Trạm bay ngược ra, rơi xuống đất lui về phía sau ba bước.



Gã đàn thân thể nhoáng lên, chỉ lui một bước.



“Cho dù mày cũng là cổ luyện thể sĩ, nhưng tao là cảnh giới Phân Thần, mày cùng lắm cũng chỉ là xuất thủ làm cảnh” Gã đàn ông cười lạnh một tiếng, một lần nữa khôi phục lại sự tự tin.



“Nhưng hình như anh đã quên, tôi không chỉ là cổ luyện thể sĩ”



Tân Trạm trào phúng nhìn chằm chằm gã đàn ông nói: “Thật là ngu xuẩn, anh tưởng tôi muốn đấm tay đôi với anh sao? Nhìn tay anh kìa. “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK