Lại đợi thêm mười ngày, anh đã muốn điên rồi, thế là đi tìm người canh ngục hỏi thăm, vậy mà người canh ngục nói chưa nghe qua tên Tần Trạm bao giờ.
Tào Phá Thiên hối hận đến phát điên, anh bị giam ở đây không biết đến bao lâu, khó khăm lắm mới có một cơ hội ra ngoài, vậy mà anh lại để vụt mất.
Sớm biết như vậy, lúc trước còn mạnh miệng làm gì, thôi thì ở trước mặt Tân Trạm đồng ý cho rồi, hiện tại không biết phải chờ tới năm nào tháng nào, mới có lại cơ hội ra ngoài.
Cứ như vậy, Tào Phá Thiên mất hết hy vọng đợi thêm vài ngày, lúc anh sắp phát điên thì Tân Trạm xuất hiện lần nữa.
“Tân Trạm, tôi đồng ý nhận anh làm chủ nhân, nhưng tôi sinh ra ở nhà họ Tào, anh không được ép tôi làm chuyện có lỗi với người nhà” Tào Phá Thiên cắn răng nói.
Vốn là anh có không ít suy nghĩ, nhưng nhịn nhục nhiều ngày như vậy, anh sợ Tân Trạm đổi ý, nên anh chỉ đưa ra một yêu cầu này.
“Không ngờ là cậu là người rất có tình cảm với gia đình, được thôi, chỉ cần người nhà họ Tào không động đến tôi, thì tôi cũng sẽ không đưa cậu đi xử lý người nhà” Tân Trạm gật đầu đồng ý.
Trước đó anh không có hứng thú nhiều với Tào Phá Thiên, nhưng sau khi Diệp Thành xảy ra chuyện, anh liền dứt khoác đem Tào Phá Thiêm ném vào đây, lần này đi cứu Diệp Thành, Tần Trạm nghĩ Tào Phá Thiên có thể hỗ trợ.
Tu sĩ loài người nhận chủ không có nghỉ thức gì phức tạp, Tào Phá Thiên giao ra một sợi thần hồn, được Tần Trạm đóng một dấu ấn nô lệ lên, vậy là xong.
Đã có lệnh của Yêu Hoàng, những người giám ngục cũng không nhiều lời, nhanh chóng thả Tào Phá Thiên ra.
Ra khỏi địa lao, hít thở không khí trong lành bên ngoài, Tào Phá Thiên mém chút nữa là khóc lên.
“Tần Trạm, anh nói thẳng ra việc mà anh muốn tôi làm đi”
Hai người đi tới một cung điện yên lặng, Tào Phá Thiên lên tiếng.
“Chuyện này không gấp, anh xem trước vật này đi.”
Tân Trạm lấy ra một cái ngọc giản, ném cho Tào Phá Thiên.
“Đây là công pháp?” Tào Phá Thiên nhìn sơ qua một chút, sau đó đọc cẩn thận, lập tức kinh ngạc nói: “Đây là bí kiếp của Thánh Nhân Chi Quyền.”
“Anh muốn truyền võ công này cho tôi?”
Tào Phá Thiên có chút kinh ngạc, tại sao đột nhiên Tân Trạm lại muốn truyền bí thuật của anh ta cho mình.
“Trước tiên cậu đem hết thông tin trong ngọc giản này truyền vào thức hải, sau đó chúng tôi sẽ nói chuyện tiếp”
Tân Trạm không có ý muốn giải thích nguyên nhân trước.
Tào Phá Thiên gật đầu, đem thông tin bên trong ngọc dẫn ra, nhắm mắt truyền thẳng vào thức hải.
“Nội dung công pháp này sao lại nhiều đến như thế, không đúng, đây không phải là công pháp bình thường”
Nhìn thấy quang đoàn to lớn trong thức hải, Tào Phá Thiên có chút kinh ngạc, sau đó anh đem thông tin bên trong quang đoàn sát nhập vào trong ý thức.
Một luồng ý thức hùng vĩ, cuồn cuộn như nước sông lập tức hòa nhập vào ý thức của Tào Phá Thiên.
Thân thể của anh run rẩy kịch liệt, hai mắt nhắm chặt, trán túa ra mồ hôi.
Một hồi sau, anh mở mắt ra, trong ánh mắt ngập tràn vẻ kinh ngạc.
“Anh đưa cho tôi ngọc giản gì, vì sao tôi chỉ mới xem qua công pháp thôi mà lại có cảm giác như là đã học xong Thánh Nhân Chỉ Quyền rồi?”
Thánh Nhân Chi Quyền là một trong những tuyệt học của Tần Trạm, trừ anh ra chưa hề có người sử dụng, cho nên Tào Phá Thiên dường như không thể tin được là mình mới vừa xác nhập thần thức là đã học xong.
“Cậu thử một chút đi” Tân Trạm cười nhẹ nói.
Tào Phá Thiên gật đầu, anh đột nhiên đứng dậy, hơi híp mắt, toàn thân phát ra ánh sáng màu vàng kim, sau đó dùng lực mà đấm.
Một quyền mang màu vàng kim làm chấn động trên không trung, bắn ra ánh sáng rực rỡ đầy trời.
“Là thật, chỉ cần sát nhập ngọc giản mà anh đưa tôi là đã có thể lĩnh hội được tỉnh túy của Thánh Nhân Chi Quyền” Cánh tay Tào Phá Thiên run lên vì kinh ngạc, loại cảm giác này không phải giả, anh chỉ cần đọc qua ngọc giản một lần là đã có thể học được tất cả.
“Cậu thử cái này xem.”
Tần Trạm lại lấy ra một cái ngọc giản khác.
Những cái ngọc giản này, là Tân Trạm đạt được trong bí cảnh cực phẩm ngọc giản ở Yêu Hoàng Bí Cảnh, Tân Trạm đều đã dùng qua thử, đây toàn là những cái ngọc giản cực kỳ lợi hại, chẳng những có thể dung nạp một lượng lớn tin tức, mà còn vô cùng bền bỉ.
Không giống như tưởng tượng ban đầu là chỉ dùng được một lần sẽ hết hiệu lực, hoặc chỉ có thể sát nhập với thần thức được một hai lần, rồi sau đó sẽ yếu ớt dễ vỡ, sau đó sẽ không dùng được nữa.
Mà mỗi một cái ngọc giản này, nhắm chừng có thể sử dụng được từ ba đến năm lần.
Với số lượng như vậy đã khiến cho Tân Trạm cảm thấy vô cùng hài lòng.
“Tại sao vậy, anh vì sao đưa tuyệt học truyền hết cho tôi?” Tào Phá Thiên sững sợ nhìn vào cái ngọc giản mới đưa, bên trong rõ ràng là bí kiếp của Chu Thiên Thập Tam Trảm.
“Cậu học xong trước đi rồi tôi sẽ nói cho cậu biêt.”
Tần Trạm nói.
Tào Phá Thiên gật gật đầu, đem Chu Thiên Thập Tam Trảm sát nhập vào trong thần thức của bản thân.
Lúc này, Tân Trạm đem thanh đồng kiếm ném cho anh, Tào Pha Thiên chụp lấy trường kiếm, trong nháy mắt đánh ra chiêu thức của Chu Thiên Thập Tam Trảm.
“Đây là cái cuối cùng, cậu cũng học luôn đi.”
Tân Trạm đưa Thanh Sắc Chưởng Ấn mà anh đã học được từ Vấn Tông Chủ truyền đạt cho Tào Phá Thiên.
Bất quá chiêu thức này không phải là Yêu Hoàng Chưởng mà Tần Trạm đã tu luyện hoàn chỉnh, dù sao Yêu Hoàng Chưởng cũng là do Tân Trạm lấy thạch ngã của bản thân mà luyện, nếu truyền lại cho Tào Phá Thiên sợ là sẽ xảy ra vấn đề.
Nhưng mà công pháp của Vấn Tông Chủ sau khi cải tiến lại, cũng đã lợi hại hơn bản gốc rất nhiều, mà còn thích hợp cho loài người sử dụng.”
“Tôi đã học xong tất cả các loại thần công bí thuật rồi à”
Tào Phá Thiên nhìn vào hai tay của mình, anh không thể tin được mà nhìn vào vết lõm trên mặt đất, đây là do anh chùng Chưởng Ấn Chi Thuật tạo thành.
Có lẽ là bởi vì Tào Phá Thiên cướp xác của Tà Tăng, về sau anh nhận chủ, mặc dù anh sẽ luôn trung thành tuyệt đối với Tân Trạm, nhưng cũng không thể để mình ngây thơ, ngu ngốc được, dễ dàng chịu sự dẫn dắt được.
Tào Phá Thiên sẽ vẫn như cũ giúp đỡ loài người.
Cũng như theo đuổi sự đam mê đối với công pháp, võ thuật.
Mà hiện tại, trong nhát mắt, anh đã nắm được rất nhiều thần công mà trong quá khứ anh chưa bao giờ tưởng tượng tới, điều này làm anh vui mừng như điên, cũng khiến anh có chút áp lực.
Tần Trạm để cho mình học được nhiều công pháp như vậy, rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Tào Phá Thiên ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn Tân Trạm, đầu óc của anh vốn cũng rất nhanh nhạy, học được ba bản bí pháp, anh đã dần dần đoán được ý của Tân Trạm.
“Trần Trạm, anh muốn tôi giả thành anh để làm việc”
“Không sai, tôi muốn cậu trở thành thế thân của tôi, cũng không có gì nguy hiểm, chỉ cần cậu cùng tôi diễn một vở kịch là được”
Tần Trạm gật gật đầu, không hề giấu diếm, đem ý mình muốn nói với Tào Phá Thiên.