**********
Thân thể màu đen này được bao trong sương mù, nhìn qua có vẻ thân bị.
Hàn ta vẫy tay một cái, hòa tan bóng đen
kia vào cơ thể mình.
“Phá bản thể của ông, hản là ông không thể nào thao túng bóng đen đó để thuấn di nữa đúng không." Tần Trạm cười nói.
“Không dựa vào thuấn di thì cậu vẫn không phải là đối thủ của ta." Tôn chủ vẫn rất tự tin
Bóng dáng Tân Trạm lỏe lên, xẹt qua một
kiếm.“Cậu ngày thơ quả" Tôn ghi cười cợt, tháng the dan hóa thành sương mù.
Sau đó lại xuất hiện ở một nơi khác.
Thân thể hoàn hòn." Tần Trạm hơi ngạc
nhiên.
"Không ngờ ngay cả chuyện này mà cậu cũng hiểu.
Trong mắt Tôn chủ chợt xuất hiện vẻ kiêu ngạo, nói: "Linh hồn bình thường tuy không có thực thể nhưng lại sợ lửa, sợ linh khí, thậm chí cả ảnh năng, bởi vì bọn chúng chưa tiến hóa hoàn toàn. Nhưng ông đây là hồn thể miền dịch vô cùng đầy đủ.
“Cho nên cậu không giết được ta nhưng ta thì có thể Ta sẽ giống như âm hồn, vĩnh viên đi theo cậu, để cậu không thể bình an.
Giọng nói của Tôn chủ lạnh như băng. Ôngta không làm việc vó ích có một khoảng thời gian, ông ta dựa vào đặc điểm dịch chuyển trong chớp mắt này để giết được một cường giả Hóa Cảnh chân chính.
“Ông nội rất đáng sợ, rất tiếc là ông gặp
phải tôi
Tân Trạm cười nói: "Đối phó với loại người giấu đầu lòi đuôi là chuyện tôi am hiểu nhất."
Vừa nói anh vừa lấy ra một thử
Thứ đồ vật này chắc chắn dùng để khác
chế đối phương.
Anh cầm thứ đó hất về phía Tôn chủ
"Ha ha cho dù cậu có dùng cách nào đi nữa thì cũng không thể công kích được ta đầu." Tôn chủ cười to, cơ thể lại tán ra.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng roi độc ácvang lên vòng trong hang động
Tôn chủ hết thảm một tiếng, cơ thể vốn đang tử tán lại một lần nữa bị ép phải tụ họp lại.
Ông ta cảm giác được đau đớn, chính là đau đớn vì bị kéo linh hồn.
Từ sau khi mình hóa thành thân thể hoàn hồn thì chưa từng có thứ gì khiến ông ta cảm
thấy đau khổ
"Thứ này là gì?”. Tôn chủ sợ hãi.
“Trừu Ma Tiên. Dùng để quất ông có vẻ
hop."
Tân Trạm cười lạnh, lại một lần nữa vùng
roi lên.
Tôn chủ cuống quít trốn tránh.Nhưng dường như rơi và ông ta là bóng với
hình.
Mặc cho Tô chủ có trốn chạy điên cuồng, nhưng vẫn bị roi đánh trúng
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt, cơ thế Tôn chủ càng suy yếu, sương mù bao quanh gần như sắp tan đi hết.
Gerom bị dọa cho hồn bay phách lạc
Tồn thượng tối cao trong lòng anh ta lại giống như một con thỏ bị dọa, trốn chui trốn lủi khắp nơi.
Tên Tân Trạm này rốt cuộc là người hay là
than.
“Nếu như còn gì nữa thì mau lấy ra đi, không thì ông sẽ bị tôi đánh đến chết đấy."
Tân Trạm hoàn trả đủ những đòn trước đócho Tôn chủ
Anh có cảm giác như đối phương còn chiều số gì đó chưa dùng tới,
Mà anh phát hiện, cái cây Trừu Ma Tiền này, sau khi được hoàn thiện thì uy lực cũng lớn hơn.
Trước đó mình tự vị thấp nên mới thấy đau
kho.
Mà bây giờ Tôn chủ này đã ở Hoá Cảnh, vậy mà mới nhận mấy rồi thôi đã đau đến mức
không uốn sống.
“Thằng nhóc, mi chờ đó cho ta."
Sương mù bên ngoài Tôn chủ dần dần tan đi, ông ta oán hận hét lên. Sau đó đột nhiên tăng tốc, chạy về phía hố sâu trong hang động.
Tấn Trạm sử dụng Súc Địa Thành Thốnđuổi theo
Hai người không ngừng đuổi bắt, mà hang động thì lại càng ngày càng sâu và tối, cho tới cuối cùng thì còn không nhìn ra được năm ngón tay nữa.
Thần thức của Tần Trạm cũng hoàn toàn bị ngăn trở, cho dù đã thả hết ra, nhưng cũng chỉ có thể quan sát được vài mét.
Anh chỉ có thể dựa vào luồng ánh sáng phía trước của Tôn chủ để đuổi theo
Nhưng mà đến một nơi nào đó, luồng sáng kia đột nhiên biến mất.
Tần Trạm cũng cảm thấy có gì đó không đúng, nên anh đột nhiên dừng bước lại.
Thần thức tỏa ra bốn phía đều bị cắt đứt
Giống như anh đã đi tới một nơi hoàn toànxa la
"Ha ha ha!"
Dường như ở một chân trời xa xôi nào đó, đảng vang lên âm thanh của Tôn chú kia
Tan Tran, cầu xem xem bây giờ cậu đang
ở đâu?
Tàn Trậm nhấn mày lại, thần thức của anh
tấn ra bốn phía
Lần này, rốt cuộc anh cũng phát hiện ra chỗ
nào không đúng
Trước đó thần thức bị hạn chế vô cùng, nhưng mà lần này lại thông thoáng, có thể tấn
ta tế xa.
Tân Trạm lướt qua một vòng phát hiện không gian bốn phía không nhỏ, nhưng không
gần trên dưới thì lớn hơn.Giống như một vật chưa vậy.
"Không nghĩ ra sao? Cậu đang ở trong Thông Thiên Đỉnh của ông đây. Để ông đây cho một mồi lửa, luyện cậu thành linh đan
Tiếng cười của Tôn chủ âm vang trong không gian nơi này.
Sau đó Tân Trạm cảm thấy nhiệt độ xung
quanh đang dẫn nóng lên.
“Hình như cậu bị giam trong một lò luyện đan được rồi.”
Phù Ma vốn hiếm khi nói chuyện, lúc này lại đột nhiên lên tiếng: “Sao cậu xui thế, lại gặp phải chuyện này.
“Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Sao tôi lại chạy tới nơi này? Mà rõ ràng mấy lò luyện đan dược đều rất nhỏ, sao cái này lại lớn vậy chứ?" Tân Trạm không tin làm hỏi,"Cái lò luyện đan dược này chính là báu vật thời Thương Cổ, trong này có cần khôn. Ở thời kì Thượng Cổ, lò luyện đan được lớn như thế này còn có thể luyện luôn cả một phía đất nước để luyện hóa. Cậu nói xem có lớn không?" Phù Mã đáp lời
"Mà tôi nghi ngờ cái thứ gọi là hang động này chính là một bộ phận của lò luyện đan dược này.
"Cái lò luyện này có thể luyện hóa được cải núi non con người sao?"
Thít sâu một hơi.
Lấy những thứ lớn như thế để luyện đan dược, thì thuốc luyện ra có công dụng lớn tới mức nào chứ
"Chỉ có thể trách cậu quả xui xẻo thôi. Loại là luyện đan dược này từ xưa đến nay chỉ cómấy cái ai mà ngờ được một lão giải thích giả thân giá quỹ lại có bảo bởi này chứ
"Tôi thật sự sẽ bị luyện thành thuộc sao?
Tần Trạm cau mày hỏi
"Có khả năng, chỉ có điều khả năng lớn nhất là sẽ bị luyện thành tro luôn." Phù Ma vui sướng cười trên nỗi đau của người khác nói
"Ông cười cái con khi." Tần Trạm trợn mắt
nói.
"Tôi đây chết rồi, không phải là ông cũng xong đời luôn sao?"
“Khu Khu." Phù Ma bị sặc một cái, họ khan
mấy tiếng
Hình như đúng là như vậy.
“Phù Ma, nghĩ cách đi." Tần Trạm nói. Anh cảm thấy nhiệt độ xung quanh càngngày càng cao.
Những thứ quý báu từ thời Thương Có như thế này, xưa nay mình chưa từng gặp. Nhưng Phù Ma đã trải qua nhiều chuyện rồi, hẳn là sẽ có kinh nghiệm.
"Biện pháp thì có đấy, cử tìm đến chỗ mỏng yếu nhất của cái lò này, đập vỡ nó ra rồi chạy ra ngoài thôi." Phù Ma nói
"Được thôi."
Tần Trạm thở dài, chuyện xui xẻo như vậy mà mình cũng gặp phải được, thì có ngôi đầy ảo não cũng vô dụng thôi.
Chỉ có thể làm theo lời Phù Ma nói.
Tân Trạm lấy kiếm Thanh Đồng ra, sau đó nhảy vọt lên, bay về phía xa xa sâu trong hang
động.Dọc theo con đường này, trên không trung chỉ có lo lừng những bộ hài cốt
Trong đó có một vài hài cốt còn đang phát
sáng lấp lánh
Đó là đặc trưng trên xương cốt của các
cường giả
Da đầu Tần Trạm hơi tế tế
Người Tôn chủ này, rốt cuộc là đã dùng cái lò luyện đan dược này để cần nuốt được bao nhiều cao thủ vậy?
Mà những người này đều không thể đi ra
ngoài được
Anh bay lơ lửng giữa không trung ước chứng nửa nén hương.
Sau đó, Tân Trạm dường như đã gặp phải một thứ trở ngại vô hình.Trước mặt anh xuất hiện một đóa hoa, lúc
anh tới gần, chỉ thay xung quanh nó là những mảnh kim loại dày đặc
Thế này là thế nào?" Tan Trạm hỏi,
"Cái lò luyện đan dược này rất lớn. Không gian trong định không chỉ có mỗi bóng tối, cái gì cũng có thể xuất hiện được cả." Phù Ma đáp
Trên mặt đất, khắp nơi đều có kim loại nhỏ lên, còn có một số loại sinh trưởng như gai của cây hoa
Tân Trạm đi tới đụng một cái, kim loại cử như thế mà vỡ nát ra.
“Cái lò luyện đan dược này từng luyện thứ gì đó bằng kim loại, chẳng qua nhìn tình hình thế này thì chắc là chuyện đã từ lâu lắm rồi." Phù Ma cảm khái nói.