“Tân đạo hữu”
Mà Lý Mai Thuần và Lý Cung Phan bay sang một bên, nhìn thấy hai phe sắp đánh nhau, họ cũng rất kinh ngạc.
Không ngờ rằng vụ cược này lại xảy ra với Tân Trạm.
Mà đối thủ của Tân Trạm lại là huynh đệ họ Hồ, hai người này đều có căn cơ tu luyện, tu vi cũng cao hơn Tân Trạm máy bậc.
“Nhà họ Diệp để gánh nặng đè lên vai Tân đạo hữu như vậy, dù sao cũng là hai đánh một, đây…”
Lý Công Phan cũng bất ngờ, Tân Trạm này sao có thể làm được chứ.
Chẳng lẽ bởi vì ân oán cá nhân mà họ đánh nhau.
Nhưng thế thì liên quan gì tới nhà họ Trần và nhà họ Diệp mà cược loại cược này.
Nhưng mà hai người họ chỉ làm kiểm chứng, không có quyền ngăn cản hau thay đổi cuộc chiến, chỉ có thể xem diễn biến của trận đấu.
“Cụ Diệp, chỉ phí sửa sản đấu này cao không?” Trước khi lên sàn đấu, Tân Trạm đột nhiên nói.
“Chỉ là sàn đấu thường thôi, anh Tân sao vật Cụ Diệp rõ ràng rất sửng sốt, nhưng không biết tại sao.
“Đánh xong trận này có thể sẽ phải tu sửa lại”
Tân Trạm để lại công nói này khiến cụ Diệp ngẩn ra một lúc rồi đi vào trong đám người.
Ý của tần Trạm là sao, ban nãy hai người Diệp Trảm Long đại chiến, nơi này cũng không có tổn hại, chẳng lẽ trận này còn ác liệt hơn trận trước?
Mà lúc Tân Trạm cùng anh em họ Hồ bước đến giữa sân đấu, ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn về nơi đó.
Chuyện này liên quan tới hai thành phố về một con thuyền châu báu.
Đừng nói tu sĩ của nhà họ Trần, đến cả tu sẽ nhà họ Diệp tràn đầy tự tin, lúc này cũng có chút căng thẳng.
Ở một nơi khác, Diệp Thành nắm chặt hai tay, vẻ mặt hưng phấn còn Cung Diệu thì cầm kiếm, tràn đầy tự tin.
Ba người lần lượt bay lên, sát khí quét tận bốn phương.
“Tân Trạm, tôi sẽ không giết anh ngay lập tức, cũng sẽ không bỏ qua cho anh, tôi sẽ tra tấn anh rồi khiến thân thể anh nát Thái Tường mảnh, tôi sẽ trả thù anh sau những chuyện sáng nay”
Hồ Minh liếm khóe miệng, ánh mắt lạnh khốc.
“Chỉ sợ anh vẫn chưa đủ tư cách” Tân Trạm nhẹ giọng nói.
“Quá khoa trương!”
Hồ Minh hét lớn, chuẩn bị đánh ra một chưởng.
Trong nháy mắt, mây đen che kín bầu trời, một luồng khí đen trong tay Hồ Minh bắn ra, giống như hắc long bay thẳng về phía trước.
Cùng lúc đó, Hồ Trung vòng ra phía sau Tân Trạm, toàn thân lóe lên tia điện, bắn ra ngoài hàng vạo tia chớp.
Hai anh em phối hợp ăn ý, một trước một sau, pháp lực đáng kinh ngạc, không thua gì đỉnh cao của hợp thể cảnh.
Đối mặt với sự tấn công cả trước và sau, tâm trạng của Tân Trạm không chút thay đổi.
Chân đạp Thiên Hỏa Bộ, chớp mắt đã xua những làn khói đen này lao thẳng về phía Hồ Trung.
Thanh đồng kiếm ở trong tay, Tân Thành phát ra kiếm ý rung trời, ngàn vạn kiếm quang bắn ra, đánh tan sấm sét.
Tiếp đó, Tân Trạm đưa tay ra.
Chương 2599
Trên đầu ngón tay ngưng tụ thành ba ngọn lửa khác nhau, đột ngột bắn ra tia thần quang hủy diệt.
Nhưng khi những tia sáng này rơi vào người Hồ Trung, cơ thể anh ta đột nhiên nổ tung, biến thành vô số sấm sét. Sau đó, ngưng tụ lại sau khi Viêm Hoàng chỉ xuyên qua.
“Muốn đối phó với tao sao? Mày đừng có mơi” Sau khi hoàn toàn khôi phục, anh ta nở nụ cười lạnh lùng.
“Cơ thể có thể biến thành sấm sét? Mày đã ăn quả Lôi Nguyên?” Tân Trạm kinh ngạc nhíu mày.
“Đúng vậy. Không những thế tao còn may mắn ăn được hai quả. Bây giờ cơ thể đã đạt tới cảnh giới của sấm. Mày muốn giết tao à? Mơ mộng hão huyền”
Hồ Trung quát lên, bàn tay anh ta khẽ nắm, trong lòng bàn tay bỗng chốc xuất hiện một giáo dài bằng sấm sét, nhằm vào.
Tân Trạm tấn công.
Vẻ mặt Tân Trạm lạnh lùng, cầm kiếm Thanh Đồng trên tay, từng đợt kiếm theo đó mà phóng ra.
Trong khi đó, Hồ Minh liên tục di chuyển bốn phía điều khiển khí đen, có ý đồ quấy rối, đánh lén Tân Trạm.
“Hai anh em nhà này phối hợp với nhau thật ăn ý. Một xa một gần, hợp tác với nhau sức mạnh khiến sức mạnh tăng lên gấp bội. Bảo sao nhà họ Trần tiếp đãi họ như khách quý, cử bọn họ ra thi đấu”
Tân Trạm đứng im như núi. Sấm sét của Hồ Trung hoàn toàn không đủ lực để làm anh bị thương.
Ngay cả với khí đen kì dị của Hồ Minh, anh chỉ cần dùng Thiên Hỏa bộ là gần như có thể tránh được. Nếu không may bị dính phải thì anh sẽ dùng Viêm Ma Thể, dùng lửa đốt khí đen, nó sẽ bị tiêu hủy gần hết.
“Một mình anh Tân đấu với hai người như vậy thật nguy hiểm!”
Trong những khán giả đang ngồi xem ở đây, Lý Mai Thuần là người lo lắng cho Tân Trạm nhất.
Trên không trung, Tân Trạm bị hai người tấn công bốn phía, trong lòng Lý Mai Thuần căng thẳng tột độ.
Cô ta đối với Tân Trạm có ấn tượng rất tốt. Huống hồ, Tân Trạm luôn vô tình hay cố ý giúp đỡ cô ta rất nhiều. Bây giờ nhìn tình hình trên không trung, anh em nhà họ Hồ rõ ràng đang chiếm ưu thế.
“Làm nóng người như vậy là đủ rồi. Giờ là lúc cho chúng mày thấy năng lực thật sự của tao!”
Trong lúc giao chiến, hai mắt Tân Trạm bỗng lóe sáng.
Trong quá trình thăm dò ban đầu, Tân Trạm cũng đã đoán ra được năng lực thực sự của hai người này. Vì vậy, anh không muốn tốn thời gian tiếp tục đùa giỡn cùng bọn họ nữa.
Ngay khi ngọn lửa bùng lên cũng là lúc thân hình của Tân Trạm đột nhiên tăng tốc.
Ném Hồ Minh đang gây rối sang một bên, Tân Trạm xông thẳng về phía Hồ Trung.
“Tự đâm đầu vào chỗ chết” Hồ Trung cười lạnh.
Mới nãy Tân Trạm còn thử giết hắn, không ngờ anh ta lại mau quên như vậy.
Một lượng sấm sét lớn được hình thành, Hồ Trung hét lên, giáo dài sấm sét trong tay bộc phát ra tiếng sấm kinh thiên động địa. Theo hướng đầu giáo chỉ, những tia sét dày đặc như cưồng phong bạo vũ lao về phía Tân Trạm.
Mỗi một tia sét đều tương đương với sức mạnh của người tu luyện đến thất phẩm cùng lúc xông tới, khí thế ngất trời.
Tuy nhiên, lần này Tân Trạm không hề né tránh mà xông thẳng vào đám sấm sét cuồng bạo.
Thể Tân Vương được kích hoạt, những tia sét đánh lên người Tân Trạm đều bị bắn ra sau.
“Mày đúng là đồ điên! Mày nghĩ tao đánh ra rồi thì sẽ không kiểm soát được nó à?”
Hồ Trung có chút kinh ngạc, sau đó cười khẩy một tiếng.
Anh ta nắm chặt tay. Trong không trung sấm sét lại dân dần ngưng tụ, từ hàng ngàn tia sét liền biến thành một vòng bàn tay lớn, đem Tân Trạm vây ở bên trong, không ngừng ép về phía anh.
Âm!
Bàn tay khổng lồ dần khép lại hoàn toàn, một tiếng vang thật lớn truyền đến, sấm sét nổ tung.
“Chết rồi?”
Hồ Trung lộ ra vẻ sung sướng. Tên Tân Trạm này chắc chắn đã bị sét của anh ta đánh cho tan xác rồi.
Chương 2600
Anh ta huy động linh khí, chuẩn bị phân tán đám sấm sét hỗn loạn để xem xét tình hình bên trong.
Nhưng ngay lúc này anh ta lại nghe thấy tiếng gào thét của Hồ Minh.
“Lùi lại mau!”
Hồ Trung sửng sốt, anh ta còn chưa kịp phản ứng, bàn tay sét bỗng âm ầm nổ tung.
Sau đó, một bóng người toàn thân bao phủ sấm sét từ trong bay ra. Bất kể Hồ Trung có điều khiển sấm sét thế nào thì sấm sét vây quanh Tân Trạm đều bất động, giống như không bị khống chế vậy.
“Sao lại như thế?”
Hồ Trung kinh sợ. Từ lúc anh ta ăn quả Lôi Nguyên, tiếp nhận sức mạnh của sấm sét đến nay, ngay cả Thiên Lôi kiếp anh ta còn có thể khống chế được, anh ta chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy.
“Chẳng lẽ mày cũng có thể điều khiển sấm sét sao? Mày cũng đã ăn quả Lôi Nguyên rồi à?”
Đôi mắt Tân Trạm hoàn toàn lạnh lẽo, không trả lời Hồ Trung.
Thân thể anh như sao rơi trảm nguyệt, trong nháy mắt đã di chuyển tới trước mặt Hồ Trung.
Hàng ngàn nắm đấm được tung ra, sáng rực cả bầu trời.
Khí thế như mặt trời ban trưa, một quyền tiếp một quyền được Tân Trạm đánh ra.
Trăm nắm đấm liên tiếp ba nghìn lần, phá hủy hoàn toàn mọi thứ nơi chúng đi qua.
Hồ Minh ở đằng xa bạo phát khí đen, như một con rồng khổng lồ đánh về phía Tân Trạm.
Tân Trạm tung một cú đấm, đánh nát hắc long khổng lồ, sau đó đánh thẳng lên cơ thể Hồ Trung.
Thân thể như bị đá nghiền nát, Hồ Trung kêu lên đau đớn sau đó lao thẳng xuống mặt đất.
“Âm” một tiếng.
Mặt đất rung chuyển, cát bụi bay mù mịt. Mặc dù đã có trận pháp hấp thụ một lượng linh khí lớn nhưng trên quảng trường vẫn xuất hiện một hố sâu.
“Mày muốn chết?”
Bên kia, Hồ Minh phẫn nộ khi thấy em trai mình bị đánh bay. Hai tay anh ta khế run, từng đợt linh khí như thủy triều ồ ạt thoát ra.
Trên người Hồ Minh tràn ngập hắc khí. Anh ta dùng hết sức điều động linh lực, linh khí theo đó từ từ kết thành một con cự thú Sơn Nhạc khổng lồ.
Lợi dụng lúc Tân Trạm vừa mới đánh bại Hồ Trung, Hồ Minh liền điều khiển cự thú, hướng về phía Tân Trạm nuốt xuống.
Oành!
Tân Trạm lạnh lùng quay đầu lại. Ngọn lửa bùng cháy đến cực điểm.
Cự thú há to miệng vồ xuống, lập tức bị lửa thiêu đốt, khí đen dày đặc không ngừng di tản.
Khi Tân Trạm bay ra liền đưa tay đánh một chưởng. Trong lòng bàn tay, ánh sáng màu đỏ rực rỡ ngưng kết lại, hóa thành một chưởng ấn bí ẩn.
Yêu Hoàng chưởng!
Chưởng ấn bay ra, không ngừng mở rộng.
Bàn tay khổng lồ trong chớp mắt đâm xuyên qua cự thú, đánh về phía Hồ Minh.
“Chiêu thức này là gì vậy?”
Con ngươi Hồ Minh co rút lại, đột nhiên lùi về phía sau.
Nhưng ngay tại lúc này, anh ta mới phát hiện ra, không biết từ lúc nào chân anh ta đã bị những sợi linh khí mỏng manh quấn lấy.
Không thể trốn thoát, ngay lập tức Hồ Minh bị chưởng ấn đánh bay.
Giống hệt như Hồ Trung, Hồ Minh rất nhanh rơi xuống, tạo thành một hố to trên quảng trường.
Chương 2601
Phía trên hai cái hố, linh khí bay hỗn loạn, cát bụi mù mịt, không gian bị phá hủy nhanh chóng ngưng kết.
Nhất thời, cả hội trường yên tĩnh đến độ tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Trong mắt tất cả mọi người đều hiện lên vẻ khiếp sợ, khó tin nhìn về phía Tân Trạm đang đứng giữa không trung.
Tân Trạm dám lấy một chọi hai chắc chắn phải có núi dựa.
Điều này thì ai cũng có thể đoán được.
Nhưng gần như trong nháy mắt, hai anh em nhìn như hung thần ác sát đang chiếm thế thượng phong lại bị Tân Trạm từng quyền từng quyền đánh bại. Dáng vẻ chịu trận khiến tất cả mọi người không dám tin vào mắt mình.
Ở đây ai cũng biết, Tân Trạm chỉ mới tiến giai lên tứ phẩm, mà tu vi của đối thủ đều cao hơn anh rất nhiều. Cả hai đều có danh tiếng hiển hách, đều là ác nhân trong mắt mọi người.
Kết quả sao? Hai anh em họ Hồ tốn hết công sức cũng không hao tổn được một cọng tóc của Tần Trạm, ngược lại còn bị đánh cho thua thảm hại.
Lý Mai Thuần sững sờ, đôi mắt đẹp mở to kinh ngạc.
Cô ta còn đang nghĩ xem Tân Trạm nên thoát ra như thế nào, không ngờ lại không cần nữa.
Trần Thành trực tiếp dùng lực lượng cường đại đánh bại mưu đồ của đối thủ.
“Không ngờ Tân Trạm này lại mạnh như vậy!”
Lúc này, không khí phía nhà họ Trần vô cùng nặng nề. Toàn bộ người trong tộc đều vô cùng sợ hãi và không thể tin được.
Trần Ngạo Nhiên siết chặt ngón tay, sắc mặt âm trầm như có thể nhỏ ra nước.
Nắm trong tay các loại lửa, khống chế sức mạnh của sấm sét… Tân Trạm quả thực không đơn giản chút nào. Chẳng trách Diệp lão đầu có thể yên tâm để anh ta ra tay, tự tin lấy Diệp Châu ra làm tiền đặt cược.
Có điều nếu Trần Nghinh Dương đã dám đồng ý đối chọi, thì cũng không thể không có sức chiến đấu được.
Anh em nhà họ Hồ bị mình dùng giá cao mua lại, hâu hạ như khách quý.
Không phải một món hàng dễ giải quyết, giữa hai người bọn họ có một bí mật lớn, trong nhà họ Trần cũng chỉ có rất ít người biết được.
Hiện tại tất cả đều không có ý nghĩa gì nữa rồi, chỉ cần anh em nhà họ Hồ sử dụng con át chủ bài này, vậy thì cuối cùng người thắng vẫn là nhà họ Trần.
Sắc mặt của Trần Nghinh Dương từ từ bình tĩnh lại.
Hồ Trung bay từ trong hố sâu lên, nôn ra một ngụm máu.
Anh ta sợ hãi nhìn trước ngực mình, linh giáp hộ mệnh của bản thân, vậy mà lại bị Trần Trạm làm thủng một lỗ lớn.
Nếu như không nhờ có linh giáp hộ mệnh này, thì e rằng anh ta đã bị thương nghiêm trọng rồi.
Mà ở một hố sâu khác, Hồ Minh cũng nghiến răng bay ra khỏi đó.
Tu vi của anh ta cao hơn Hồ Trung một chút, nên bị thương nhẹ hơn.
“Tên nhóc này, cũng có chút bản lĩnh”
Hai anh em tiếp tục bay đi, nhìn chằm chằm vào Tân Trạm đang đứng ở bên trên.
“Trước kia không phải nói, muốn tìm tao báo thù sao, muốn đem tao chém thành trăm mảnh? Kết quả chỉ có tý bản lĩnh như thế kia?”
Tân Trạm không nhân cơ hội nhảy xuống, mà lạnh lùng mở miệng công kích đối phương.
Lúc trước anh em nhà họ Hồ ra tay, mặc dù không có đánh trúng bản thân, nhưng kiểu giết người đó, cho dù có ý định muốn khiến anh bị thương nặng, thì anh vẫn có thể nhìn ra được.
Đối với những loại người như vậy, anh đương nhiên sẽ không lãng phí cơ hội để chế giễu.
“Khi nãy đá bay chúng mày, lần sau chính là tát cho chúng mày mười mấy cái bạt tai đó”
“Mày tìm chết”