“Không biết người nhà họ Tân đang nghĩ gì. Nếu người này thắng thì không sao. Nếu thua, e rằng từ nay về sau sẽ bị người ta chỉ điểm”
Cũng có người tinh ý lập tức cảm nhận được tin tức của nhà họ Tân rất kỳ lạ.
Bốn chỉ của nhà họ Tân ngoài mặt thì hòa thuận, nhưng trong tối luôn không ngừng tranh đấu lẫn nhau. Cho dù bốn chỉ nhà họ Tân không tỏ thái độ thì ai cũng biết họ đang nghĩ gì.
“Em tư, sao em lại đồng ý chuyện này”
Khi Tân Trạm trở về dinh thự, Tân Minh vừa nhận được tin tức đã lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, đi vòng vòng trong sân nhà.
Tân Sương Nhan và Tân Sở Phi cũng đi đến sân chỗ Tân Trạm.
“Đại ca, Tân Ngọc Xuyên khinh người quá đáng, em không thể nuốt trôi cục tức này”
Tân Trạm bất đắc dĩ đành phải giải thích rõ mọi chuyện một phen.
“Ba con Tân Ngọc Xuyên quả nhiên rất khốn nạn. Anh tư làm rất đúng” Tân Sở Phi tức giận, lên tiếng ủng hộ.
“Em năm đừng hồ đồ như vậy”
Tân Minh đau đầu, ngồi đối diện với Tân Trạm nói: “Em tư, em không biết, đấu với Man tộc không dễ thắng vậy đâu”
“Đại ca, ý anh là những tộc nhân khác của nhà họ Tân sẽ cố ý thất bại sao?” Tân Sương Nhan nhíu mày nói.
“Không đến mức đó đâu. Mặc dù bên trong nhà họ Tân có đấu đá nội bộ nhưng bên ngoài vẫn rất đoàn kết. Hơn nữa trước mặt công chúng còn có vô số cường giả đang đấu. Nếu trận đấu bị làm giả, sẽ là một sự kiện tồi tệ. Nửa đời sau của mấy tộc nhân này sẽ bị hủy hơn nửa”
“Hơn nữa, những người được chọn đều là những thiên tài đến từ các chỉ khác nhau, và họ sẽ không đùa giỡn với tiền đồ tương lai của chính mình.
Tân Minh lắc đầu nói: “Điều anh lo lắng chính là Man tộc”
“Năm trăm năm qua nhà họ Tân không thắng lần nào sao?” Tân Sở Phi bối rối hỏi.
Thiên tài nhà họ Tân đấu với Man tộc, cũng không phải là chưa từng thua. Thậm chí còn có lần lật thuyền trong mương.
Nhưng lần cuối thất bại đã cách là sáu trăm năm trước rồi Vì vậy, theo quan điểm của Tân Sở Phi, đấu với Man tộc có vẻ rất dễ dàng.
“Em còn nhỏ, không biết chuyện xảy ra trăm năm trước”
Tân Minh thở dài nói: “Tuy nhà họ Tân thắng lợi, nhưng càng ngày càng khó thắng. Chẳng hạn như ba trăm năm trước thắng lớn, còn hai trăm năm trước thì thắng trong gang tấc”
“Nhất là thời điểm trăm năm trước suýt chút nữa là hòa, dựa vào chút ngoan cường cuối cùng của người nhà họ Tân, hôn mê chậm hơn đối thủ một giây mới miễn cưỡng thắng được”
“Đại ca nói đúng. Lần thi đấu này, Man tộc tập trung vô số thiên tài mạnh nhất trong những năm gần đây” Tân Sương Nhan tiếp lời.
Cô ấy chỉnh chiến với Chiến Vương đã lâu nên hiểu rõ Man tộc hơn so với tộc nhân của nhà họ Tân.
“Không chỉ có tộc trưởng trẻ tuổi của Man tộc vô cùng mạnh mẽ mà các thiên tài của Man tộc cũng không thể coi thường”
“Hơn nữa, ba người này đều ở tu vi hợp thế cảnh. Em tư chỉ mới phân thần cảnh. Ngược lại với nhà họ Tân chúng ta, ngay cả chỉ thứ hai mấy năm nay cũng muốn bắt đầu lại.
Nhưng cha đã nói rằng chỉ thứ hai sẽ không thể trở nên mạnh mẽ. Nhà họ Tân suy sụp, nhất là chỉ chính như chúng ta lại càng yếu thế, làm cho chỉ thứ trở nên mạnh hơn”
Tân Minh là người của hội trưởng lão nên càng hiểu rõ tình hình, lập tức nói rõ tình huống dự thi của các tộc nhân. Trong sân nhỏ thoáng chốc im lặng.
Ngay cả Tân Sở Phi lạc quan nhất cũng ngừng nói.
Man tộc hung hãn, mà nhà họ Tân đang trong thời kỳ suy tàn.
Trận chiến này quả thật rất khó khăn.