Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 473







Chương 473



Tần Trạm không nói nhảm với ông ta nữa, trực tiếp kể lại đầu đuôi sự việc.



Sau khi nhị trưởng lão nghe xong, ông ta lau mồ hôi nói: “Từ trước đây rất lâu chúng tôi đã phát hiện vấn đề này rồi, theo lẽ thường mà nói, chúng tôi bước vào võ tông căn bản không thành vấn đề!”



“Ừ” Tần Trạm gật đầu, ý bảo ông ta nói tiếp.



Nhị trưởng lão tiếp tục nói: “Nhưng nước Bàn đã thành lập nhiều năm như vậy, số người bước vào võ tông lại lác đác không có mấy, gần như thực lực của mỗi người đều sẽ bị áp chế một cách khó hiểu. Không chỉ có thể, tuổi thọ của chúng tôi cũng ngắn hơn người bình thường rất nhiều.”



Tần Trạm vuốt cằm hỏi: “Tình huống như vậy đã kéo dài bao lâu rồi?”



“Từ giây phút bước vào nước Bàn” Nhị trưởng lão hít sâu một hơi nói.



Tần Trạm cau mày hỏi: “Vậy tại sao các người không rời khỏi ?”



Nhị trưởng lão cười khổ nói: “Từ khi đặt chân vào nước Bàn, tôi giống như trúng lời nguyền vậy, cho dù có rời khỏi nước Bàn thì tuổi thọ cũng sẽ không khôi phục, thậm chí còn chết sớm hơn.”



Nghe thấy lời này, đồng tử Tần Trạm chợt co lại.



Anh giơ tay lên, “bốp” một phát đặt lên đầu nhị trưởng lão, một luồng thần thức cực kỳ mạnh mẽ, thô bạo xâm nhập vào cơ thể của ông ta.



Sau khi kiểm tra một lượt, Tần Trạm nhếch miệng cười lạnh.



Trong cơ thể nhị trưởng lão, Tần Trạm phát hiện một dấu ấn ẩn giấu vô cùng sâu, thủ đoạn của dấu ấn này cực kỳ đặc biệt, vậy mà lại khắc trong linh khí, người bình thường căn bản khó có thể chú ý tới.



Chỉ cần hấp thu linh khí nơi này sẽ bị khắc dấu ở trung tâm, huyết tích như vậy, đây vẫn là lần đầu anh nhìn thấy.



“Cung điện kia do các người xây dựng hay từ khi đến đã có?” Tần Trạm hỏi.



“Từ khi chúng tôi đến đã có rồi.” Nhị trưởng lão lau mồ hôi nói.



Tần Trạm nhẹ gật đầu, anh thấp giọng lẩm bẩm: “Xem ra cần phải đến Liệt Dương Tông này một chuyến rồi.” Sau đó, khí kình trên người Tần Trạm không hề giữ lại mà bung ra, sức mạnh nửa bước đại võ tông lập tức thể hiện rõ không thể nghi ngờ.



Nhị trưởng lão bị luồng khí kình này ép tới thổ huyết, ông ta hoảng sợ nhìn Tần Trạm, ngón tay run rẩy nói: “Cậu cậu là nửa bước đại võ tông?”



“Đúng vậy.” Tần Trạm lạnh lùng nói: “Tôi khuyên ông tốt nhất đừng nên có ý xấu. Ông nên biết, toàn bộ Liệt Dương Tông không ai là đối thủ của tôi.”



Nhị trưởng lão vội vàng gật đầu nói: “Vâng, vâng, vãn bối có chỗ mạo phạm, xin tiền bối thứ tội.”



Đây là lần đầu tiên Tần Trạm được gọi là tiền bối, anh cảm thấy hơi xấu hổ.



“Tôi muốn đến Liệt Dương Tông một chuyến.” Tần Trạm nói: “Ông giúp tôi sắp xếp một chút.”



Nhị trưởng lão cau mày hỏi: “Cậu có tính toán gì sao?”



Tần Trạm liếc mắt nhìn ông ta, nói: “Yên tâm, tôi không có hứng thú với Liệt Dương Tông, thậm chí là nước Bàn này cũng thế.”



Nhị trưởng lão suy nghĩ một lát, nói: “Vậy được rồi, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách”



Tần Trạm hài lòng nhẹ gật đầu, anh đưa tay vỗ vai nhị trưởng lão, nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ không lợi dụng ông suông đâu.”



Nhị trưởng lão vội vàng gật đầu: “Cảm ơn tiền bối! Xin hỏi tiền bối định lúc nào thì lên đường?”



Tần Trạm suy nghĩ một chút, nói: “Ba ngày sau đi.”



“Được, vậy tôi ở Liệt Dương Tông chờ đại giá của cậu!” Nhị trưởng lão liên tiếp gật đầu.



Sau khi đuổi ông ta đi, Tần Trạm không khỏi rơi vào trầm tư.



Chắc chắn đây là Huyết Tế, nhưng Tần Trạm nghĩ mãi mà không rõ, tại sao mình lại không bị ảnh hưởng?



“Đúng là thủ đoạn cao minh.” Tần Trạm vuốt cằm nói: “Dựa vào cướp đoạt thọ nguyên để tăng cao tu vi, hiếm thấy.”



Từ khi linh khí ở Trái Đất bắt đầu khô cạn đã xuất hiện đủ mọi thủ đoạn tu hành khác nhau.



Phương pháp cướp đoạt thọ nguyên người khác này chính là một trong số đó.



“Cuối cùng có phải là vì cơ thể này của mình hay không, chẳng mấy chốc sẽ có kết quả.” Tần Trạm nhìn về hướng phòng của Hứa Bắc Xuyên, thấp giọng lẩm bẩm.



Hai ngày sau.



Hứa Bắc Xuyên hưng phần từ trong phòng chạy ra, anh ta mừng rỡ nói: “Sư phụ, tôi đột phá rồi!”



Sắc mặt Tần Trạm hơi thay đổi, anh đưa tay đặt lên trán Hứa Bắc Xuyên, một luồng thần thức nhìn khắp toàn thân anh ta.



Khiến Tần Trạm chấn động chính là, dấu ấn trong cơ thể Hứa Bắc Xuyên đã hoàn toàn biến mất, giống như bị bài xuất.



Linh khí anh ta hấp thu cũng trở nên cực kỳ thuần túy.



“Thật sự là vì mình à?” Tần Trạm cực kỳ kinh ngạc, chẳng lẽ thân thể Kim Huyền có thể miễn dịch Huyết Tế sao?



“Tiếp tục bế quan đi.” Tần Trạm vỗ vai Hứa Bắc Xuyên nói. Anh lấy Cổ Thụ Tiên Thiên ra, đưa cho Hứa Bắc Xuyên.



“Tạm thời cho cậu mượn cây Cổ Thụ Tiên Thiên này dùng.” Tần Trạm nói: “Chờ đến khi tôi trở lại thì trả cho tôi.”



Hứa Bắc Xuyên vui mừng quá đỗi, anh ta vội vàng gật đầu nói: “Cảm ơn sư phụ!”



Ngày hôm sau.



Sáng sớm Tần Trạm đi về phía tòa cung điện nguy nga kia.



Phong cách kiến trúc của tòa cung điện này cực kỳ cổ xưa, vừa nhìn đã biết không phải kiến trúc hiện đại.



Mà vật liệu thì vô cùng xa hoa, đậu đầu cũng có thể thấy được vàng bạc, nhất định người xây dựng tòa cung điện này là một người vô cùng xa hoa lãng phí.



Môn đồ Liệt Dương Tông tuyển nhận không coi là nhiều, nghe nói mỗi năm chỉ tuyển một lần, số lượng khoảng năm trăm người.



Những người may mắn được chọn làm môn đồ của Liệt Dương Tông sẽ được phân công tới vị trí then chốt ở các nơi của nước Bàn để nhậm chức, nhảy lên trở thành người bên trên.



Rất nhanh, Tần Trạm đã đi tới cổng.



Hai bên cổng còn dán ảnh chụp của Tần Trạm, bên trên mắng chửi Tần Trạm một trận, coi anh như “kẻ thù của đất nước”.



“Em họ, cậu đã đến rồi.” Nhị trưởng lão đã chờ ở đây từ sớm, sau khi ông ta nhìn thấy Tần Trạm liền bước nhanh đến.



Tần Trạm nhẹ gật đầu, nói: “Đi thôi.”



Sau khi xuyên qua cổng lớn của cung điện, khung cảnh nơi này trông hoàn toàn khác biệt với bên ngoài.



Tương đối mà nói, bên ngoài giống như một xóm nghèo, mà ở trong cung điện giống như khu nhà giàu.



“Tiền bối, chỉ sợ cậu phải ấm ức rồi, tôi tuyên bố với bên ngoài cậu là em họ của tôi, hi vọng cậu đừng để ý.” Nhị trưởng lão có vài phần cẩn thận nói.



Tần Trạm xua tay bảo: “Không sao.”



“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi” Nhị trưởng lão vội vàng nói: “Cậu muốn đi đâu?”



Tần Trạm không nói gì, anh hơi nhắm mắt lại, một luồng thần thức cực kỳ kinh khủng lập tức khí thế mãnh liệt mà đến.



Từ khi hấp thu sức mạnh thần thức của môn chủ Thiên Nguyên Môn, thần thức của Tần Trạm đã theo đó tăng vọt.



Hơn nữa cả ngày tu hành dưới cây Cổ Thụ Tiên Thiên, hôm nay thần thức của anh đã đạt tới độ cao cực kỳ khủng bố.



Rất nhanh, Tần Trạm cảm nhận được một hơi thở khác thường ở phần cuối của cung điện.



Linh khí nơi đó càng nồng đậm nóng bỏng, mà ở chỗ bắt nguồn, Tần Trạm cảm giác được sự dao động của sức mạnh.



Tần Trạm không trả lời nhị trưởng lão mà từng bước đi về phía cuối của cung điện.



Một bức tường cực lớn chặn đường của Tần Trạm.



Nhị trưởng lão vừa định lên tiếng, Tần Trạm đã cau mày hỏi: “Cơ quan ở đâu?”



“Sao cậu biết có cơ quan?” Nhị trưởng lão nuốt một ngụm nước bọt, có chút kinh ngạc hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK