“Là tôi ra tay” Tân Trạm lúc này thản nhiên nói.
“Dược tôn trẻ tuổi như vậy, đúng là không được.”
“Chắc chỉ có một hai phẩm thôi, chẳng trách không chữa được hết bệnh”
Nhìn thấy Tân Trạm tuổi còn trẻ, các vị dược tôn đều lộ ra vẻ khinh thường, thì thào nói, nhưng trong lòng cũng yên tâm.
Quốc chủ Bình Thạch chế nhạo khi lắng nghe cuộc thảo luận của họ.
Còn cho rằng Tân Trạm còn trẻ và không đáng tin cậy.
E rằng nếu cùng nhau liên thủ cũng không bằng ngón tay của Tân Trạm.
“Không biết đạo hữu phát hiện ra Linh Hổ bị bệnh gì rồi không?” Dược tôn đó hỏi.
“Đó là Quỷ Cổ Trùng Sát. Tôi đã điều trị bằng thuốc giải, cũng không có tác dụng” Tân Trạm không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, vì vậy nói thẳng về độc của Linh Hổ.
“Độc Quỷ Cổ Trùng Sát, đây là độc đan ngũ phẩm”
Quả nhiên, ngay sau khi nói ra câu này, nhiều dược tôn chưa đến ngũ phẩm bỗng thay đổi sắc mặt.
“Được rồi mọi người, thời gian cũng không còn sớm nữa, xin mời điều trị” Quốc chủ Bình Thạch nói.
“Tôi đến trước”
Lão Dược tôn đã hỏi Tân Trạm lúc nãy, bước vào đội hình.
“Quả nhiên là độc Quỷ Thảo Trùng Sát Đan” Sau khi kiểm tra một chút, ông ta đã tìm ra mấu chốt của vấn đề.
“Nhưng dược sư trẻ tuổi này nói có uống thuốc giải cũn vô dụng, có thể là bởi vì thuốc giải luyện chế không đúng”
Lão Dược tôn nghĩ, lấy ra một lọ thuốc, lấy ra một viên tiên dược thơm mùi thuốc.
“Quốc chủ, đây là giải độc đan ngũ phẩm do tôi tỉnh luyện cẩn thận. Nó có phẩm chất cao, nhất định có thể giải độc”
Ông ta khá tự tin, sau đó quốc chủ giao tiếp với Linh Hổ, bảo Linh Hổ nuốt xuống.
“Chỉ cần thời gian một nén hương trôi qua, độc tố này có thể thuyên giảm. Mọi người cẩn thận xem xét mắt của Linh Hổ sẽ chuyển từ đỏ thẫm thành bình thường” Lão Dược tôn tự tin nói.
Quốc chủ Bình Thạch cười lạnh, sai người cắm một nén hương.
Hết thời gian một nén hương, hết thời gian cho hai nén hương.
Sắc đỏ trong mắt Linh Hổ vẫn không thay đổi, thậm chí không có một chút thay đổi.
“Này, chuyện gì vậy.”
Lão Dược tôn nhất thời rất xấu hổ lau mồ hôi lạnh.
“Người tiếp theo” Quốc chủ Bình Thạch không quan tâm đến người ở bên cạnh uể oải, mời những người khác.
Những Dược tôn này, nhìn thấy Lão Dược tôn thất bại, không ít người quen biết ông ta, lại cảm thấy không đủ sức so với ông ta, cho nên đều chủ động lui về phía sau.
Tuy nhiên, có hơn chục người lần lượt tiến lên giải độc.
Tân Trạm ở bên cạnh cũng được mở rộng tầm mắt.
Những Dược tôn này có đủ loại phương pháp điều trị, thậm chí tệ nhất là như Dược tôn Trịnh, khiến Linh Hổ tức giận, suýt chút nữa đã bị giết.
“Bệ hạ, chúng tôi không thể nhìn ra căn bệnh này”
Cuối cùng, tất cả những người Dược tôn đang tự tin đắc ý thì đến lúc này đều sững sờ.
“Vậy thì các người đã vất vả rồi, hãy về đi” Quốc chủ Bình Thạch đã khó chịu từ lâu, lúc này mới nhẹ giọng nói.
“Vậy linh tệ thì sao?” Một Dược tôn nói.