Mục lục
Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 481







Chương 481



Tần Trạm chậm rãi đi ra khỏi biển sét giống như chúa cứu thế.



Trong nháy mắt lúc anh bước ra, toàn bộ biển sét cũng bắt đầu biến mất.



Bầu trời đã yên ắng trở lại, ngoại trừ mặt đất thủng trăm ngàn lỗ ra, đúng là giống như tất cả đều chưa từng xảy ra vậy.



Trong biển sét này, quần áo của Tần Trạm đã bị rách nát, lộ ra cơ bắp căng đầy của anh.



Mà biểu cảm bình tĩnh trên mặt anh cộng với khí thế coi trời bằng vung kia, đã làm tăng lên mấy phần quyến rũ cho anh.



“Đẹp trai quá đi!” Thậm chí còn có người quên mất tình trạng của mình mà nhỏ giọng cảm thán.



Vị thần linh kia lặng lẽ nhìn Tần Trạm, sắc mặt có chút khó coi.



Bởi vì ánh mắt của Tần Trạm giống như không để ông ta vào mắt, giống như đang nhìn một con giun đế!



Loại cảm giác này khiến ông ta cực kì khó chịu.



“Sao nào, bước vào Đại võ tông liền nghĩ rằng mình vô địch sao!” Vị thần linh này giận dữ hét lên: “Tôi đã sống hơn nghìn năm, pháp thuật nhiều vô số kể, há là người mà cậu có thể đánh đồng!”



Tần Trạm không nói gì, chỉ chế giễu nhìn ông ta.



“Cậu muốn chết!” Vị thần linh này hoàn toàn bị chọc giận!



Ngay lập tức cơ thể ông ta biến mất, nhanh chóng lao đến trước người Tần Trạm!



Một quả cầu khí màu đen ngưng tụ ở trong lòng bàn tay ông ta!



Sau đó đẩy mạnh về hướng bụng dưới của Tần Trạm!



“Ầm ầm!”



Theo một tiếng vang, quả cầu khí kia nổ tung trên người Tần Trạm!



Nhưng cảnh tượng khiến người ta hoảng sợ lại xảy ra!



Tần Trạm vẫn đứng yên tại chỗ, chỉ cúi đầu lặng lẽ nhìn ông ta.



“Điều này sao có thể!” Sắc mặt của vị thần linh này lập tức biến đổi! Ông ta còn chưa chờ được câu trả lời, bàn tay màu vàng của Tần Trạm đã vung tới.



“Chát!”



Một tiếng giòn giã vang vọng trong đất trời.



Vị thần linh vừa rồi còn vô địch, thế mà lại bị một cái tát này đánh bay ra ngoài!



Khuôn mặt xấu xí của ông ta đã bị một cái tát của Tần Trạm làm cho biến dạng! Không có xương mặt chống đỡ, mặt của ông ta gần như không còn giống hình người nữa!



“Thật mạnh!”



Đám người thấy thế, không khỏi kinh ngạc kêu lên!



Sắc mặt của vị thần kia càng cực kỳ khó coi, ông ta bò dậy từ dưới đất, giận dữ hét lên: “Làm sao có thể, làm sao có thể! Một kẻ đời sau như cậu sao có thể làm tôi bị thương được! Chẳng lẽ cơ thể Kim Huyền thật sự vô địch sao!”



“Không phải ông đã biết rồi sao?” Cuối cùng Tần Trạm đã mở miệng.



Vị thần linh này giận dữ hét: “Tôi không tin, tôi không tin!”



Ông ta điên cuồng múa may, quả cầu đen kia lại xuất hiện ở phía sau lần nữa!



Thấy cảnh này, sắc mặt của mọi người lập tức biến đổi, không nhịn được lui về phía sau một bước.



“Dùng lại chiêu cũ, ông cảm thấy còn có tác dụng không?” Tần Trạm lạnh lùng nhìn ông ta rồi nói.



Vị thần linh này điên cuồng gầm thét, quả cầu đen sau lưng ông ta càng lúc càng lớn, cuối cùng hóa thành một hình tròn.



“Đi chết đi!” Vị thần này bỗng nhiên đẩy hai tay về phía trước, quả cầu đen kia lập tức đánh về hướng Tần Trạm Tần Trạm đứng nguyên tại chỗ, cũng không hề nhúc nhích mà chỉ lạnh lùng nhìn quả cầu đen kia.



Ngay lúc quả cầu đen kia sắp tới gần Tần Trạm, cuối cùng anh đã ra tay!



Chỉ thấy anh vung tay lên, ánh sáng màu vàng lập tức tỏa ra, sau đó bỗng nhiên đập tới!



“Ầm ầm!”



Một tiếng vang thật lớn, quả cầu đen kia lập tức bị đánh nát.



Thậm chí còn chưa kịp phát ra sức mạnh gì cả, đã biến mất không thấy gì nữa!



“Quả nhiên đại võ tông là biến hóa về chất.” Tần Trạm nắm chặt tay lại, thản nhiên nói.



Vị thần linh này hoàn toàn tuyệt vọng, ông ta biết thể chất Kim Huyền là vô địch cùng cấp, nhưng ông ta không thể ngờ được rằng giữa hai người lại có sự chênh lệch lớn như vậy! “Thằng nhãi kia, nhất định tôi phải giết cậu!” Vị thần linh này cắn răng, dưới chân ông ta chấn động mạnh một cái, cơ thể bay lên lần nữa!



Sau đó ông ta niệm khẩu quyết, trận đài bằng máu dưới chân lại tỏa sáng lần nữa!



Trong chốc lát, hai cột sáng màu đen đã đâm thẳng lên trời, cái kén màu đen bắt đầu ngưng tụ ở xung quanh cơ thể ông ta.



“Muốn tiếp tục tăng cao tu vi à?” Tần Trạm không khỏi cười lạnh một tiếng: “Ông đã hết cách rồi.”



Tuổi thọ của mọi người đã phải chịu ảnh hưởng trong chớp mắt này, Tần Trạm không nói nhảm quá nhiều, cơ thể anh bay lên trên không, nắm đấm màu vàng óng giống như mặt trời, đánh mạnh vào cái kén màu đen đang ngưng tu lai kia!



Cái kén màu đen vừa rồi còn không thể phá vỡ, giờ phút này lại yếu ớt giống như một tầng giấy cửa sổ Trong nháy mắt nắm đấm của Tần Trạm đã xuyên qua cái kén màu đen này!



Cánh tay của anh vung tới “vèo” một tiếng, sau đó bóp chặt lấy cổ vị thần kia, xách ông ta lên.



“Đây chính là bản lĩnh của ông sao?” Tần Trạm cười lạnh nói: “Xem ra cũng không có gì đặc biệt cả.”



Vị thần này bắt đầu luống cuống, vì để sống lại, ông ta đã phải chờ hàng trăm hàng ngàn năm, nếu chết ở chỗ này, vậy ông ta quá không cam lòng!



“Bỏ qua cho tôi đi.” Ông ta hoảng sợ nói: “Trên người của tôi có rất nhiều thánh thuật, tôi có thể tặng hết cho cậu! Còn nữa, còn có tế đàn này, tôi cũng sẽ tặng cho cậu, chỉ cần trận đài không bị hủy, nhất định cậu có thể bước vào cảnh giới cao hơn!”



Tần Trạm không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn ông ta.



“Cầu xin cậu, cầu xin cậu, cậu bỏ qua cho tôi đi.” Ông ta run lên cầm cập, trên mặt đầy vẻ cầu xin.



“Chỉ có kẻ vô dụng mới cần loại thủ đoạn này.” Cuối cùng, Tần Trạm mở miệng.



“Ông cảm thấy, tôi cần sao?” Tần Trạm cười lạnh nói.



Vị thân này đau khổ nói ra: “Cậu bỏ qua cho tôi đi, chỉ cần cậu tha cho tôi, muốn tôi làm cái gì tôi cũng đồng ý, cầu xin cậu, cầu xin cậu.”



“Ông vốn dĩ không nên tồn tại trên thế giới này.” Tần Trạm lạnh lùng nói: “Vẫn nên để lại lời trăn trối đi.”



Có vẻ như vị thần này cảm thấy không còn đường sống, ông ta cắn răng nói ra: “Cậu có dám để lại tên của cậu không?”



“Tên của tôi?” Tần Trạm hơi híp mắt lại: “Chẳng lẽ ông còn có cứu viện khác sao?”



“Bớt nói nhảm đi! Nếu cậu là đàn ông, hãy nói cho tôi biết tên của cậu!” Vị thần linh này điên cuồng hét lớn.



Tần Trạm nhìn ông ta, lạnh lùng phun ra hai chữ: “Tân Trạm.”



Nghe được hai chữ này, tất cả mọi người phía dưới đều ngây ngẩn cả người.



Người thanh niên này, chính là Tần Trạm đã giết Bàn Vương? Anh ta chính là kẻ thù chung của cả nước Bàn!



“Tại sao lại có thể như vậy chứ?” Có người thấp giọng nỉ non.



“Anh ta giết Bàn Vương, thế nhưng là lại cứu chúng ta, rốt cuộc chúng ta nên làm như thế nào đây?”



“Có phải mấy người bị ngu hay không!” Hứa Bắc Xuyên không nhịn được mắng, “Bàn Vương làm việc cho tên quái vật này, vốn dĩ ông ta đáng chết! Ai cứu được mấy người, trong lòng mấy người không biết rõ sao!”



Một câu khiến người trong mộng bừng tỉnh, bỗng chốc mọi người đã hiểu ra.



Bọn họ thi nhau quỳ xuống đất, cung kính hô lớn: “Cảm ơn anh hùng Tần!”



Trên bầu trời, vị thân linh kia điên cuồng hét lớn: “Tân Trạm, ha ha ha, tôi nhớ kỹ cái tên này!”



Nói xong, khí thế trên người ông ta bắt đầu trở nên kì lạ! Toàn bộ cơ thể cũng nhanh chóng phồng lên!



“Hử?” Thấy cảnh này, Tần Trạm khẽ chau mày: “Muốn tự bạo?”



“Ha ha ha, cho dù chết tôi cũng sẽ không bỏ qua cho mấy người!” Vị thân linh này hét lớn.



“Chát!”



Nhưng mà, lúc này Tần Trạm lại vung tay đến, cơ thể đang phồng lên kia nhanh chóng khô quắt lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK