Bọn họ đem Lý Mai Thuần đẩy ra chỗ hẻo lánh, người nói chuyện nở một nụ cười, đôi mắt không ngừng quét đi quét lại dáng người lung linh của Lý Mai Thuần, trong mắt tràn đây sắc dục.
vietwriter.vn
“Không sai, liên quan đến vài trăm tử kim linh tệ, cô đi một chuyến theo anh em chúng tôi là được”
Tên còn lại thì gật đầu phụ họa, sắc mặt giống nhau tràn đầy dục vọng, giống như nơi này không phải Tụ Bảo Các, dường như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Mai Thuần.
“Hai vi đạo hữu Hồ Mãnh và Hồ Trung, xin hai người tự trọng, bây giờ tôi còn có việc, mặc dù không có chuyện gì quan trọng, nhưng tôi sẽ không làm giao dịch ở bên ngoài.”
Vẻ mặt Lý Mai Thuần không kiên nhẫn, hít một hơi sâu, lạnh lùng nói: “Nếu hai người có công việc muốn chăm sóc cho tiểu muội, vậy thì mời hại vị đến Tụ Bảo Các để bàn bạc, tôi nhất định ra một cái giá khiến hai vị thỏa mãn, nếu như đi ra ngoài mọi chuyện coi như chưa có gì, đây là quy củ của Tụ Bảo Các”
“Cái quy tắc chó má gì, nói nhiều như vậy, còn không đáng để cô đi một lần”
vietwriter.vn
Sắc mặt Hồ Minh lạnh lùng, nhìn Lý Mai Thuần không ngừng đẩy ra, muốn một lần nắm lấy cổ tay trắng nõn của đối phương.
Sáng nay khi hai anh em bọn họ đi đến đây, đã nhìn trúng nữ tu này, khuôn mặt hai người giống nhau, khẩu vị cũng tương tự, vì vậy quyết định đưa Lý Mai Thuần ra ngoài, tìm một nơi hẻo lánh không có ai, rồi sảng khoái một phen.
Nhưng không ngờ tới tính cảnh giác của Lý Mai Thuần cao, hơn nữa lại chống lại hai người.
Điều này khiến hai anh em ném hết cả mặt mũi trước đám tu sĩ ở Tụ Bảo Các.
“Hồ đạo hữu, xin buông tay” Bị người đàn ông nắm chặt tay như thế, sắc mặt Lý Mai Thuần nhanh chóng trở nên lạnh lùng.
“Ông đây không thả thì làm sao nào?”
Hồ Minh cười lạnh nói: “Tu sĩ Tụ Bảo Các các người không phải là tu sĩ phục vụ chúng tôi sao, hơn nữa cô ăn mặc đẹp như hoa vậy, không phải là muốn câu dẫn chúng tôi, bây giờ cho cô mặt mũi thì cô không muốn, hôm nay ông đây muốn mang người đi, ai cũng không thể cản được”
Nói xong, Hồ Trung cũng cười đi qua đây, thô bạo kéo cánh tay còn lại của Lý Mai Thuần.
Một trợ thủ của Lý Mai Thuần thấy thế thì muốn tiến lên ngăn cản, thế nhưng một cước của Hồ Minh đá bay ra ngoài, sau đó ngã xuống đất miệng phun ra máu.
Dáng vẻ hai người vô cùng liều lĩnh, dáng vẻ không đạt được mục đích thì không dừng lại.
Tuy tính cách của hai anh em bọn họ lỗ mãng, nhưng lại là người có thân phận, đương nhiên biết rằng nếu bắt nạt tu sĩ ở tầng lớp đáy giống như tu sĩ Tụ Bảo Các thì sẽ không gây ra phiền phức gì.
Các tu sĩ khác của Tụ Bảo Các thấy vậy, lập tức để lộ vẻ mặt bối rối, cũng không dám đi lên, tranh thủ thời gian đến cung phụng trưởng lão.
Nhìn thấy hai anh em họ Hồ sắp kéo Lý Mai Thuần ra ngoài, Tân Trạm đi tới, ngăn cản trước cửa.
“Hai vị, cô ấy không muốn đi cùng hai người, các người làm như vậy, có gì đó không ổn” Tân Trạm bình tĩnh nói.
“Anh quản cái rắm, cút sang một bên”
Lông mày Hồ Trung nhíu lại, phát hiện tu vi của Tân Trạm chỉ có hợp thể cảnh tứ phẩm, một cái tát bay thẳng đến Tân Trạm.
Phốc!
Một chưởng khí thế kinh người, nhưng không rơi xuống.
Anh ta còn chưa kịp phản ứng, dưới bụng truyền đến cảm giác đau nhói như kim châm.
Mặc dù tính tình hai anh em họ hơi thô lỗ, nhưng họ là người có chút thân phận, nên đương nhiên biết ức hiếp vài tên tu sĩ cấp thấp nho nhỏ của Tụ Bảo Các sẽ không gây ra phiền phức gì.
Những tu sĩ khác của Tụ Bảo Các nhìn thấy, sắc mặt lộ ra vẻ hoang mang luống cuống, không dám đi lên ngăn lại mà mau chóng chạy về tìm trưởng lão Phiên Long.
Tân Trạm nhìn thấy hai anh em kia sắp đưa Lý Mai Thuần đi, anh ta lập tức chạy qua, chặn lại ở trước cửa.