“Trác Cư, cậu thành thật nói cho tôi, tên nhãi này đã cứu mạng của Tam trưởng lão? Hay là cậu ta đào ra chí bảo gì, đưa cho trưởng lão nhà cậu sao” Tôn trưởng lão nghỉ ngờ nói.
“Làm phiền Tôn trưởng lão dàn xếp một chút, kỳ thật Tân sư đệ luyện dược cũng không tệ lắm” Trác Cư lúng túng nói.
“Hừ, tên nhãi này tiến vào nội môn, dù sao mất mặt cũng một mạch các người, tôi cũng không quan tâm” Tôn trưởng lão khinh thường nói.
“Nhưng phải cảnh cáo cho cậu một chút, vốn dĩ mấy ngày trước Nhị công tử bên phía đại trưởng lão đã sắp xếp người vào bên trong tông môn”
“Danh ngạch có hạn, bây giờ Tam trưởng lão dùng lệnh bài chen ngang, người kia phải sắp xếp sau, chắc chắn là đắc tội Nhị công tử có thù tất báo kia”
“Cậu và tên nhãi này đều nên cẩn thận một chút đi, chắc chắn anh ta sẽ tìm các người trả thù, tôi cũng chỉ nói đến thế thôi”
Tôn trưởng lão thở dài, dùng ngọc giản này, nhập vào thần trí của mình, đành cho phép thông qua vậy.
Trác Cư nở nụ cười, vội vàng nói cảm ơn.
“Tội gì phải thế, Hỏa Vũ tông vốn là một vũng nước đục, loại thực lực này vào bên trong tông môn thì cũng có thể làm gì chứ, tự vệ cũng khó khăn” Nhìn Tân Trạm cùng Trác Cư rời đi, Tôn trưởng lão lắc đầu thở dài nói.
Trác Cư đưa Tân Trạm về phủ đệ, sau đó lại vội vàng đi làm các thủ tục khác.
Thời gian nhoáng một cái đã hết một buổi chiều.
Toàn bộ buổi xế chiều, Tân Trạm đều đang thử khôi phục thần thức.
Ăn ba viên đan dược Đăng Tiên Linh Đan, trong Thức Hải của anh lại khôi phục một chút.
Nhưng Tần Trạm phát hiện, hiệu quả của đan dược này cũng không hoàn toàn giống như ban đầu, theo thời gian anh dùng nhiều hơn, hiệu quả đang không ngừng giảm xuống.
“Xem ra không thể trông cậy vào linh đan này, muốn khôi phục toàn bộ thần thức là quá khó, vẫn phải đến Linh Trì mới được” Tân Trạm lắc đầu.
Thần thức của anh đã khôi phục hai phần, trong Thức Hải vẫn tối tăm mờ mịt một mảnh.
Giống như ngắm hoa trong màn sương, từ đầu đến cuối luôn cách một tầng bình chướng mơ hồ, anh tiến vào bên trong thần thức của mình, chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được một chút ánh sáng, lại hoàn toàn không chân thật.
Trước đó có thể lấy Thanh Đồng Kiếm vẫn là vận khí đã tăng lên và năng lực cảm ứng của anh đối với kiếm ý. Đừng nói là tìm điểm sáng thần thức, liên hệ Diệp Thành cũng đã rất khó rồi “Haiz” Tân Trạm thở dài, dăn cảm giác nôn nóng xuống đáy lòng, phiền muộn cũng là vô dụng, chỉ có thể từng bước đi mà thôi.
Nhưng linh trì này là cơ hội tốt nhất để anh khôi phục thần thức, anh nhất định sẽ không bỏ qua.
Đến ban đêm, Trác Cư lại trở về phủ đệ lần nữa.
Anh ta cũng mang quần áo, lệnh bài cùng linh kiếm chế thức giao cho Tân Trạm, cũng thể hiện rằng Tân Trạm đã chính thức trở thành đệ tử nội môn được tán thành của Hỏa Vũ tông.
“Làm sao, còn có việc à?” Tân Trạm hỏi.
Lúc này sắc mặt của Trác Cư có chút do dự, muốn nói lại thôi, giống như có lời muốn nói.
“Tôi đã nói anh không cần giấu tôi, nếu có sự tình có liên quan đến tôi, sau này tôi mới biết thì phiền phức của anh sẽ càng lớn” Tân Trạm thản nhiên nói.
“Vừa mới trở về, Tam trưởng lão tìm tôi” Trác Cư cắn răng, cuối cùng vẫn mở miệng.
“Ông ta tìm anh để làm cái gì”
Tân Trạm hơi nhíu mày, rất có hứng thú.
Ông ta để tôi giám thị anh, báo cáo tất cả tin tức của anh về cho ông ta.
Trác Cư cười khổ nói: “Ông ta biết tôi bị anh lấy đi mệnh hồn, cho nên còn đưa tôi cái này”
Trác Cư nói xong, lấy ra một người linh mộc chế tác tinh xảo.
Trên đó có linh quang lấp lánh, bên trong toàn thân hơi mờ, vậy mà có thể từ bên ngoài lờ mờ nhìn thấy bên trong có đường vân tuyến như kinh mạch, linh khí lưu chuyển.